Nhắc đến những bản nhạc mang đậm âm hưởng núi rừng Tây Nguyên, người yêu nhạc không thể không nhắc tới Nguyễn Cường và nhắc đến ông, người ta cũng sẽ nghĩ ngay tới tiếng cồng chiêng vang vọng từ đại ngàn rừng núi.
Với dáng vẻ của chàng cao bồi, chiếc mũ phớt, hàng ria rậm và cặp kính, nếu chưa bao giờ gặp ông, ít ai nghĩ, chàng trai sinh ra và lớn lên ở 36 phố cổ Hà Nội lại có một tình yêu mãnh liệt với Tây Nguyên đến như vậy. Núi rừng Tây Nguyên đã trở thành ngôi nhà thứ hai của ông. Ông gắn bó suốt thời trai trẻ của mình với buôn làng, với màu đất đỏ bazan. Ông tâm sự:
“30 năm rồi, từ tháng 5/1981 cho đến bây giờ, có nhiều kỷ niệm lắm, tất cả tràn về con người, văn hóa Tây Nguyên, tất cả tạo thành một tình yêu. Lần đầu tiên tôi đến Tây Nguyên, tôi ở đó 8 tháng và thấy hoàn toàn bị mê hoặc, không cảm giác mình là ai, gần như là một tình yêu nam nữ, lớn hơn cả sự ấy nữa. Vì được tiếp cận với nền văn hóa bản địa rất kỳ lạ của dân tộc Ê Đê, từ cồng chiêng cho đến lối hát của họ, tạo cho mình một niềm đam mê đến như thế.”
Lần đầu tiên tôi đến Tây Nguyên, tôi ở đó 8 tháng và thấy
hoàn toàn bị mê hoặc, không cảm giác mình là ai, gần như là
một tình yêu nam nữ, lớn hơn cả sự ấy nữa.
Nhạc sĩ Nguyễn Cường
Để mở đầu cho chương trình âm nhạc hôm nay, chúng tôi xin trân trọng gửi đến quý thính giả âm thanh rạo rực, đầy nhựa sống của H’Ren Lên Rẫy và Ơi M’drak qua tiếng hát của cố nghệ sĩ Y Moan.
Bên cạnh giọng ca của nghệ sĩ Y Moan, tiếng hát của Siu Black cũng dường như cũng được dành sẵn cho những bản nhạc đậm chất lửa và sức sống mạnh mẽ trong âm nhạc Nguyễn Cường. Để tiếp nối, mời quý vị nghe ca khúc Ly Cà Phê Ban Mê qua tiếng hát Siu Black.
Khi chúng tôi hỏi nhạc sỹ Nguyễn Cường vì sao một người sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, lại có thể sáng tác những bản nhạc đầy chất Tây Nguyên như thế, ông chia sẻ:
“Người Hà Nội đến với Tây Nguyên cảm thức mà nói, ở một nơi chật chội đến với nơi khoáng đạt, thiên nhiên đẹp đẽ, cộng với nền văn hóa bản địa rất mãnh liệt, thú vị, rất độc đáo, cồng chiêng và những làn dân ca của dân tộc Ê Đê.
Hà Nội là nơi tích tụ văn hóa của cả nước chính vì vậy khi người Hà Nội sáng tác (nhạc phẩm) về Tây Nguyên thì sẽ mang được cả tinh hoa của Việt Nam đến với Tây Nguyên. Chính vì thế mà nó hấp dẫn tôi.”
Những đồi chè xanh ngắt ở Tây Nguyên. Photo courtesy of sinhviendulich.net.
Tiếp theo mời quý vị nghe ca khúc, Đôi Mắt Pleiku, qua giọng hát Kasim Hoàng Vũ.
Khi hỏi con đường nào đưa ông đến với âm nhạc Tây Nguyên, ông trả lời thật đơn giản, đó là do duyên số. Dường như hơi thở của núi rằng đã là một phần máu thịt của Nguyễn Cường.
Nghe nhạc của Nguyễn Cường, người ta có thể cảm nhận được sự bao la bát ngát của đại ngàn núi rừng, âm thanh cồng chiêng của người dân tộc Bana, Ê Đê, ánh sáng rập rìu bên bếp lửa hồng với bình rượu cần và những điệu nhảy thâu đêm suốt sáng.
Để kết thúc chương trình âm nhạc, mời quý vị lắng nghe ca khúc Có Yêu Nhau Thì Về Ban Mê qua phần trình bày của tam ca 3A. Xin cám ơn và hẹn gặp lại quý vị trong chương trình tuần sau.
Theo dòng thời sự :