Venezuela đã từng giàu có đến không tưởng như thế này

Venezuela là một vương quốc tràn ngập lệch giá từ dầu mỏ đến nỗi cơ quan chính phủ của cựu Tổng thống Hugo Chavez đã chi số tiền khổng lồ cho những chương trình xã hội và, có thời gian, thậm chí còn còn cung ứng dầu sưởi không tính tiền cho người Mỹ nghèo khó .
Nhưng từ năm năm trước, vương quốc Nam Mỹ khởi đầu phải chịu một sự suy thoái và khủng hoảng đáng kinh ngạc. Với tổng sản phẩm quốc nội của Venezuela giảm mạnh hơn cả Mỹ trong cuộc Đại khủng hoảng cục bộ, nhiều người trong số gần 32 triệu dân không hề mua được thức ăn và những bệnh viện thiếu tài nguyên không có đủ xà phòng và kháng sinh .

Trong khi đó, hệ thống chính trị của Venezuela lại có những sóng ngầm. Tổng thống Nicolás Maduro, người tái tranh cử năm 2018 đã bị cáo buộc gian lận trong bầu cử, đã phải đối mặt với các cuộc biểu tình lớn trên đường phố và vượt qua sau một cuộc nổi dậy quân sự mùa xuân 2019 do chính trị gia đối lập Juan Guaido, lãnh đạo Quốc hội bầu cử năm 2017 khởi xướng.

Làm thế nào mà Venezuela chìm xuống trong một thời hạn ngắn như vậy ? Các học giả đã nghiên cứu và điều tra về quốc gia này nói rằng thăng trầm của Venezuela là do sự tích hợp của những yếu tố .
Từ lâu, Venezuela đã phụ thuộc vào vào nguồn thu từ dầu mỏ và cuộc cách mạng Bolivar của Hugo Chavez đã không làm biến hóa cơ bản tình hình đó, chuyên viên Jo-Marie Burt, phó giáo sư khoa học chính trị và điều tra và nghiên cứu về Mỹ Latinh tại Trường Chính sách và nhà nước Schar tại Đại học George Mason nghiên cứu và phân tích. Sự suy giảm của giá dầu, tiêu tốn xã hội lớn của chính phủ nước nhà Chavez và Maduro, những giải pháp trừng phạt của Mỹ và sự tích hợp giữa quản trị sai lầm đáng tiếc kinh tế tài chính và tham nhũng ở đỉnh điểm đã góp thêm phần vào sự sụp đổ kinh tế tài chính .
Khủng hoảng của Venezuela đã trầm trọng hơn bởi những lệnh trừng phạt của Mỹ so với ngành công nghiệp dầu mỏ của Venezuela. Vào tháng 3, họ cũng đã xử phạt ngành khai thác vàng của Venezuela và vào tháng 4, họ cũng áp đặt những lệnh trừng phạt so với Ngân hàng Trung ương Venezuela, cắt đứt sự tiếp cận của tổ chức triển khai này so với tiền tệ của Mỹ và hạn chế năng lực thực thi những thanh toán giao dịch quốc tế, gây áp lực đè nén hơn nữa Chế độ của Maduro .
Dưới đây là 1 số ít khoảnh khắc quan trọng trong câu truyện đó .

1922: Dầu được phát hiện

Một giếng dầu trong lưu vực Maracaibo ở miền tây Venezuela khởi đầu phun ra 100.000 thùng dầu mỗi ngày, cho thấy trữ lượng lớn bên dưới mặt phẳng vương quốc. Lãnh đạo lúc bấy giờ, Juan Vicente Gomez, được cho phép hơn 100 công ty dầu khí quốc tế vào Venezuela và đến năm 1928, Venezuela trở thành nhà xuất khẩu xăng dầu lớn thứ hai quốc tế .
Dòng lệch giá từ dầu làm nhiều mẫu mã thêm chính sách quân sự chiến lược của Venezuela, đặc biệt quan trọng là sau khi phát hành luật năm 1943, nhu yếu những công ty dầu khí quốc tế phải trả hơn một nửa doanh thu của họ. Nhưng tiền chỉ phân phối cho những yếu tố cơ bản của vương quốc .
Ngay cả trước khi sự tăng trưởng của ngành công nghiệp dầu mỏ Venezuela không có ngành nông nghiệp có hiệu suất cao, ông Miguel R. Tinker Salas, giáo sư nghiên cứu và điều tra và lịch sử dân tộc Mỹ Latinh tại Đại học Pomona ở California, và tác giả của Venezuela : Những gì mọi người cần biết và Di sản lâu dài hơn : Dầu, Văn hóa và Xã hội ở Venezuela cho biết .
Sự giàu có ở Venezuela tập trung chuyên sâu vào những mái ấm gia đình hùng mạnh, hạ tầng còn thiếu và quốc gia thiếu nền kinh tế tài chính hội nhập vương quốc. Nhưng, Salas lý giải, dầu mỏ và sự trỗi dậy của những thành phố như Caracas được cho phép người dân thoát khỏi bần hàn ở nông thôn .

1958: Tổng thống Venezuela được bầu

Ông Rómulo Betancourt .

Sau khi lật đổ ông Marcos Pérez Jiménez, ba đảng chính trị của quốc gia đã đồng ý với Hiệp ước Punto Fijo Pact chấp nhận kết quả bầu cử phổ biến, và nhà lãnh đạo phe đối lập Rómulo Betancourt đã trở thành tổng thống được bầu của Venezuela. Nhưng, như nhà nhân chủng học Iselin Åsedotter Strønen đã viết, thỏa thuận chia sẻ quyền lực cũng giúp thiết lập một hệ thống trong đó mỗi bên được đảm bảo các bộ, công việc và hợp đồng của chính phủ, và giữ nguồn thu từ dầu mỏ trong tay chính phủ.

1973: Lệnh cấm vận của OPEC mang lại tiền tỷ

Lệnh cấm vận của OPEC so với Mỹ và những vương quốc khác khiến giá dầu tăng gấp 4 lần và Venezuela trở thành người hưởng lợi. Khi hàng tỷ tiền chảy vào kho bạc nhà nước, GDP trung bình đầu người của nó tăng vọt trong suốt phần còn lại của thập kỷ. Hai năm sau, Tổng thống Venezuela Carlos Andrés Pérez ký một luật đạo quốc hữu hóa ngành công nghiệp dầu mỏ, tạo ra một công ty dầu khí quốc doanh có tên Petroleos de Venezuela, SA ( PDVSA ) và buộc những công ty quốc tế phải san sẻ quyền sở hữu 60 % trong những dự án Bất Động Sản dầu khí .

1989: Giải cứu IMF

Sau khi giá dầu giảm mạnh do một cú hích vào cuối những năm 1980, chính phủ nước nhà của Tổng thống Perez, đã phải vật lộn dưới sức nặng của 33 tỷ đô la nợ quốc tế. Cuối cùng, Venezuela buộc phải gật đầu một gói cứu trợ của Quỹ Tiền tệ Quốc tế .

1998: Hugo Chávez được bầu

Ông Hugo Chavez.

Lãnh đạo dân túy Firebrand Hugo Chávez, cựu trung tá trong quân đội Venezuela, người sáu năm trước đã đứng vị trí số 1 một nỗ lực hòn đảo chính thất bại, được bầu làm tổng thống, lên ngôi một cơ sở chính trị trấn áp vương quốc trong nhiều thập kỷ. Trong thập kỷ rưỡi tiếp theo, Chavez bắt tay vào một cuộc đua tiêu tốn xã hội lớn. Để hỗ trợ vốn cho những chương trình giáo dục, y tế, thực phẩm và nhà ở cho dân số hơn 30 triệu người, cơ quan chính phủ đã chuyển hướng doanh thu từ dầu mỏ để xử lý yếu tố bất bình đẳng xã hội. Các chương trình xã hội thời Chávez, giúp giảm nghèo đáng kể, dù sao cũng phụ thuộc vào vào dầu mỏ .
Mặc dù Chavez muốn đa dạng hóa nền kinh tế tài chính Venezuela, kế hoạch đắt giá của ông chỉ làm tăng sự phụ thuộc vào vào dầu xuất khẩu. Chavez cũng cố gắng nỗ lực thiết kế xây dựng tác động ảnh hưởng của Venezuela, cung ứng dầu được trợ cấp cho Cuba để đổi lấy dịch vụ của những bác sĩ và giáo viên Cuba. Ông bán dầu cho những nước Nam Mỹ và Trung Quốc khác với giá thấp hơn thị trường. Tuy nhiên, đồng thời, Chavez bỏ bê việc chi tiền để duy trì những cơ sở dầu mỏ và sản xuất sụt giảm .

2013: Maduro bị lãnh đạo phe đối lập thách thức

Tổng thống Maduro.

Sau khi Hugo Chávez qua đời vì bệnh ung thư, người tiếp sau ông là Nicolás Maduro, người đã giành thắng lợi trong cuộc bầu cử chỉ với 1,6 điểm Tỷ Lệ so với đối thủ cạnh tranh Henrique Capriles. Ông Muduro sớm khởi đầu củng cố quyền lực tối cao của mình, sử dụng thẩm quyền do Quốc hội trao cho ông để quản lý bằng sắc lệnh. Nhưng ông không hề ngăn ngừa sự sụt giảm của giá dầu kéo nền kinh tế tài chính Venezuela đi cùng với nó .
Khi tình hình Venezuela trở nên tồi tệ hơn, chính sách Maduro bắt giữ những nhà chỉ huy chính trị trái chiều và ngừng hoạt động những website tin tức và giam giữ những nhà báo, dẫn đến sự chỉ trích từ Mỹ và Ủy ban Nhân quyền Liên Mỹ. Vào năm 2017, Tòa án tối cao Venezuela, với đầy những người trung thành với chủ với Maduro, lấy đi quyền lực tối cao của Quốc hội, tăng quyền trấn áp Maduro. Năm sau, ông được tái đắc cử một cách áp đảo trong một cuộc bầu cử, từ đó những cáo buộc rằng ông gian lận bầu cử khởi đầu Open .
Vào tháng 1/2019, chỉ huy phe trái chiều Guaido, người đứng đầu Quốc hội, viện dẫn hiến pháp Venezuela công bố mình là tổng thống lâm thời, thiết lập một cuộc đấu tranh quyền lực tối cao vẫn chưa được xử lý .

Source: https://vvc.vn
Category : Kinh doanh

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay