Phạm Phương Anh, hay còn được biết đến với cái tên đáng yêu “ ngồi cạnh tủ lạnh, ” là một nghệ sĩ minh họa sinh ra và lớn lên ở Hưng Yên, hiện đang sống tại TP. Hà Nội .
Tranh của Phương Anh hướng tới những chủ đề về trẻ nhỏ, tuổi thơ và mái ấm gia đình, với phong thái tươi đẹp và vui tươi. Nét vẽ của Phương Anh mang trong mình sự lí lắc của một đứa trẻ, bộc lộ sự trân trọng và hứng thú với mọi vật quanh cô .
Không khó để bạn cảm thấy nguồn năng lượng tích cực trong những tác phẩm của Phương Anh. Cô tiếp cận mọi tác phẩm với một tâm lý hồn nhiên. Trong quốc tế hoạt họa của cô, rắc rối không sống sót và mọi thứ có vẻ như đều rất bình yên .
Màu đỏ. Mình nhớ nhất mỗi lần khu phố nhà mình treo đèn lồng đón Tết, ai cũng vui.
Sắp tới, mình được về nhà lâu một chút ít, nên mình cũng vui .
2. Bối cảnh nào bạn có thể vẽ mà không bao giờ chán?
Nơi mình lớn lên. Tuổi thơ của mình khá kinh hoàng nên khi nào trong đầu cũng có những hình ảnh đó. Trí nhớ của mình cũng không phải dạng vừa đâu, nên mọi thứ đều vẫn như in trong đầu .
3. Đâu sẽ là đạo cụ không thể thiếu của một người hoạ sĩ?
Mình nghĩ không có gì là không hề thiếu, tất cả chúng ta vẫn luôn hoàn toàn có thể linh động. Không có cái nọ thì mình dùng … cái chai !
Mình hoàn toàn có thể dùng ngón tay vẽ trên điện thoại cảm ứng thay vì dùng bút, hoàn toàn có thể dùng bút vẽ lên lá cây thay vì giấy, hoặc hoàn toàn có thể vẽ trên cát … Đạo cụ luôn ở quanh bạn, miễn là bạn không đặt số lượng giới hạn cho mình .
4. Du thuyền hay tàu hoả?
Tàu hoả. Mình thích cửa sổ của tàu hoả. Với cả, tuy chưa đi cả tàu hay du thuyền bao giờ nhưng trông tàu hoả có vẻ bớt chóng mặt hơn! *cười*
5. Bạn có nghĩ vẽ minh hoạ là một thực hành cô đơn không?
Không ! Sao lại đơn độc ! Mình được làm bạn với trí tưởng tượng của mình mà .
6. Bạn có vẽ tay không? Nếu vẽ tay, bạn sẽ chọn chất liệu gì?
Mình sẽ chọn màu poster vì vật liệu này cũng na ná phong thái vẽ của mình khi vẽ trên máy .
Mình cũng đang quay lại với vẽ tay vì vẽ tay thư giãn giải trí hơn rất nhiều. Ngồi chờ màu khô cũng khiến mình thấy được sống chậm lại .
7. Bạn làm gì mỗi khi bí ý tưởng?
Mình sẽ lượn lờ trên internet để tìm kiếm sáng tạo độc đáo. Nếu vẫn không được nữa thì mình đi ngủ, dọn nhà, hoặc ra ngoài đi chơi. Cứ mặc kệ cho khi nào sáng tạo độc đáo thích đến thì đến. Vì cố nghĩ thêm cũng không được đâu !
8. Bạn có nỗi sợ gì mỗi khi vẽ không?
Mình từng sợ tranh của mình không truyền tải được thông điệp có ý nghĩa. Nỗi sợ này khiến mình không vẽ được gì trong một thời gian dài. Nhưng sau đó mình nhận ra, mình cứ hồn nhiên vẽ, không phải nghĩ quá nhiều làm gì. Vì đa số là mình vẽ cho mình, vẽ vì mình muốn vẽ thôi.
9. Vẽ lại từ những bức ảnh của người thân có ý nghĩa thế nào với bạn?
Nó giúp mình lưu lại khoảnh khắc theo một cách riêng. Đó là cách giúp mình hoàn toàn có thể ném vào khoảnh khắc đó cảm hứng của mình bằng sắc tố .
10. Bạn có nghĩ mình sẽ vẽ được một bức hoạ để đời không?
Ha ha, có chứ ! Nhưng đó là việc của rất lâu về sau. Mình thấy bản thân vẫn còn bé, vẫn đang hồn nhiên lắm. Một tác phẩm để đời thì chắc là cần thêm nhiều thưởng thức hơn .