Đọc truyện [ LICHAENG COVER ] Bác Sĩ , Chị Cứu Em Đi – Chương 49 : Giống Như Năm Đó Mẹ Rời Xa Cô online hay mới nhất

Mỗi một ngày Lisa đều cố gắng duy trì lịch sinh hoạt bình thường nhất, không còn những ngày tháng đi sớm về muộn, cũng chẳng còn những lúc bật dậy lúc nửa đêm vì một ca phẫu thuật bất thình lình. Một bác sĩ lại từ chối những ca mổ ngoài giờ, cơ hội thăng tiến trong nghề nghiệp lẫn thu nhập sẽ không cao .

Trước đây cô bước vào ngành này chỉ với một mục tiêu, nhất định phải đạt thành tựu, bắt buộc phải có thành tích chỉ để tiếp cận Park Jimin. Bây giờ đâu lại vào đó, cô không cần thiết phải làm ông này bà nọ, phó khoa hay trưởng khoa. Chỉ muốn là một bác sĩ bình thường, đi về đúng giờ hành chính nhất một cách có thể .Mối quan hệ của họ nói xấu không xấu, nói tốt lại cho ra một cảm giác gượng ép. Nhưng hiện tại cô khá hài lòng với những gì diễn ra, đối với tội lỗi của mình không thể một ngày một bữa khiến người khác tha thứ. Còn nhớ hôm đó là một ngày đầu tuần, sau khi hoàn thành xong một chuỗi bệnh án cô đã nhanh chóng trở về nhà .Căn hộ không nhìn thấy sự có mặt của Chaeyoung, ngay tức khắc lấy điện thoại ra muốn thực hiện một cuộc gọi. Nhưng động tác rất nhanh dừng lại kịp, khi âm báo tin nhắn gửi đến vào máy của Lisa khi đó .” Chị không cần chuẩn bị bữa tối, em ra ngoài cùng bạn “Nếu như trước đây cô sẽ hỏi Chaeyoung đang ở đâu, đồng thời muốn biết chính xác thời gian để đón nàng về. Nhưng hiện tại Lisa chỉ nhấp một biểu tượng emoji trái tim, cốt để Chaeyoung không cảm thấy có sự gò bó hay ép buộc khiến bản thân không vui .Tuy rằng nàng đã nói không cần chuẩn bị buổi tối, nhưng Lisa vẫn tất bật dưới bếp làm một ít thức ăn để dành đó. Bây giờ khẩu vị của Chaeyoung rất kén chọn, thức ăn bên ngoài không biết có hợp hay không. Cứ làm một ít để đó đi đã, về đến nhà muốn ăn thêm cũng không cần chờ đợi .Sau khi chuẩn bị xong, Lisa hiện tại mới nghĩ đến việc ngâm mình trong một làn nước ấm. Bước ra khỏi phòng tắm khoảng chừng hơn 40 phút sau đó, thay vội một bộ quần áo ngủ cùng với dép đi trong nhà, tản bộ một chút quanh vườn rồi lại ra ban công nhấp nháp một tách cà phê đen đá. Ngẫm nghĩ lại cuộc sống đã đi được một phần ba đoạn đường, rốt cuộc khoảng thời gian này chính là yên bình nhất .Không còn mỗi ngày đều phải nghĩ cách tiếp cận Park Jimin, cũng không còn những ngày sợ Chaeyoung phát hiện ra sự thật. Yên yên ổn ổn sống vô lo vô nghĩ, dần dần xây lại đoạn tình cảm tự chính tay mình làm cho đứt đoạn .Nhưng người nếu như có thể tính hơn trời, trên đời đã không có nhiều chuyện xảy ra. Một cuộc gọi đến vào lúc cô vừa dọn dẹp xong tách cà phê của mình, khiến cho cuộc sống sau này của cô cũng khó lòng an yên như những gì đã nghĩ :” Sophia ? “———” Hôm nay không làm cái đuôi bám theo mẹ chồng của em sao ? Có dư thời gian đến vậy “Dựa vào câu nói vừa rồi của Chaeyoung có thể đoán ra được người đi cùng với nàng hôm nay là ai rồi. Địa điểm hẹn gặp nhau cũng thay đổi theo thời gian, tiếng nhạc nhẹ không lời vang lên, cho thấy đó không phải một quầy bar như lúc trước .” Irene chị ấy dạo này tính tình cộc cằn chết người ta, đi công tác cũng không báo một tiếng ” – Seulgi buồn chán tựa lưng lười nhác vào ghế dựa, nhìn qua một lượt những cô gái trong không gian này cũng không thấy ai vừa mắt .” Mẹ là Tổng giám đốc, chị bất quá chỉ là nhân viên quèn của P.C.E. Còn muốn Bae Tổng đi đâu phải thông qua chị ? ” – chọc ghẹo một chút tên Seulgi mất hết khí chất này, ngày xưa còn dựa vào danh thế Kang Thị để hô mưa gọi gió, bây giờ đúng là vô cùng thảm hại .” Em độc mồm độc miệng quá coi chừng chồng em bỏ em đấy, mà tất cả cũng đều do em “Seulgi muốn nói đến việc dạo gần đây Irene thay đổi tính tình, một phần cũng vì chuyện Chaeyoung quay trở lại với Lisa mà ra. Tuy bề ngoài nữ cường nhân đó làm như không quan tâm đến, nhưng thực chất luôn âm thầm lo lắng cho đứa con dâu ngốc nghếch của mình. Cuộc sống sau hôn nhân sẽ ra sao ? Giữa họ có quá nhiều vết nứt làm sao cơm lành canh ngọt. Suy nghĩ quá nhiều sinh ra không tránh khỏi khó chịu, Tiểu Seulgi vì thế gánh chịu vạ lây không ít .” Em không muốn nhắc đến chị ta, nếu như không có chủ đề đáng nói nữa thì em về trước “Nhìn qua đồng hồ cũng đã không còn sớm nữa, nếu như mấy năm trước khung giờ này chỉ là giờ bắt đầu xuống đường, mấy tháng nay khung giờ này lại thích hợp hơn hết để về nhà. Mang thai có khá nhiều thay đổi, một trong số đó chính là lối sống phải tuân theo những gì khoa học nhất .” Về nhà sớm như vậy còn không phải muốn gặp cô ta, Chaeyoung em chẳng có chút tiền đồ nào ” – Seulgi ngược lại không muốn về nhà xíu nào, đối diện với bốn bức tường có gì vui đâu chứ. Ngồi thêm một chút cũng không tệ, tuy mấy nữ nhân này khí chất khó bì với Irene, nhưng cũng không đến nổi quá xấu xí .” Xin lỗi, chị không sao chứ ? “Cú va chạm vừa rồi diễn ra ở dãy hành lang của khu vực toilet nữ, Seulgi từ bên trong bước ra đã chạm phải một cô gái không dùng mắt để nhìn đường. Có chút thất thần thoáng qua khoảnh khắc Seulgi nhìn lấy cô gái này, không phải bởi vì lại trúng mũi tên của vị thần Cupid, chẳng qua là cô ấy có nét mặt khá giống với Chaeyoung .” Sophia, em đứng lại đó “Âm thanh từ cuối dãy hành lang vang vọng đến tai Seulgi, cô gái đó liền nhớ lại lý do vừa rồi mình bỏ chạy ra đây. Seulgi nhanh chân nép vào một góc khuất, khi đích thân nhìn thấy Lisa chính là người vang lên tiếng gọi cách đó không lâu ” Sophia ? “Nếu như nét mặt làm cho Seulgi có chút thất thần, cái tên này lại khiến cho chị ấy càng lo lắng không yên. Nếu như không lầm người mà Irene từng kể qua chính là cô ấy, kẻ mang trong mình nhóm máu Rh- mà Lisa đã lấy của Chaeyoung mấy năm qua .” Bọn họ vẫn còn qua lại với nhau sao ? Sóc chuột nhỏ, em lại đặt niềm tin sai chỗ rồi “Chiếc điện thoại ngay tức khắc được Seulgi sử dụng, nhưng người mà chị ấy muốn gọi đến lại không hề nghe máy. Có vẻ như điện thoại của Chaeyoung đã hết pin rồi cũng nên, vừa rồi đang nói chuyện giữa chừng Seulgi cũng có nghe được âm báo pin yếu từ máy của nàng .” Có nên nói chuyện này cho Irene biết hay không ? “Mối quan hệ mẹ con của Irene và Lisa từ lâu đã nãy sinh mâu thuẫn, bất quá bởi vì đó là quyết định của Chaeyoung, Irene vì thế cũng chỉ có thể đứng một bên không can thiệp. Nhưng Lisa nói được làm không được, trong lúc vợ mình đang cố gắng tha thứ cho những lỗi lầm tai hại đó, chị ta tại sao còn phải gặp lại Sophia ?———-Gặp lại Sophia chính là chủ ý của cô gái đó, người chấm dứt cuộc nói chuyện trong chốc lát cũng là cô ấy. Cô ấy ở Anh Quốc sau khi hồi phục đã hỏi về tin tức của Lisa, được biết hiện tại cô đang là bác sĩ khoa Tim Mạch tại một bệnh viện lớn ở Hàn Quốc nên đã tìm đến. Rất may mắn số điện thoại khi trước vẫn còn liên lạc được, sau nửa tiếng chờ đợi cô ấy cuối cùng cũng gặp được cô .Nhưng hoàn cảnh gặp nhau lại vô cùng trớ trêu, không giống như những gì cô ấy tưởng tượng. Bởi vì Lisa đã kết hôn, còn là kết hôn với một người con gái khác, trong khoảng thời gian cô ấy nằm trên giường bệnh suốt mấy năm không hề hay biết .Phải, Sophia chưa từng biết đến sự tồn tại của Chaeyoung. Cũng chưa bao giờ biết mình được nuôi sống mấy năm qua, tất cả đều là máu của nàng. Trong thâm tâm vừa rồi cô ấy nghĩ rằng, Lisa chê bai mình bệnh tật nên đã tìm một người khác. Còn Chaeyoung chẳng qua là một kẻ thứ ba, thừa nước đục thả câu chen chân vào náo loạn .Chính vì như vậy khi cô ấy buông lời miệt thị Chaeyoung, Lisa – người từng vô cùng yêu thương cô ấy của trước đây, buông ra một cái tát đến không thể lạnh lùng hơn. Càng làm cho cô ấy ghét cay ghét đắng Chaeyoung, đồng thời không muốn nghe bất cứ lời nào từ cô nữa .” Người có lỗi với em là chị, không phải Chaeyoung. Em có quyền miệt thị chị, nhưng em không có quyền gì xúc phạm em ấy “Đó là lời cuối cùng cô nói với Sophia trước khi hoàn toàn buông tay cô ấy ra ở bãi giữ xe. Cô biết Sophia căm hận cô, chính cô cũng cảm thấy mình phụ lòng cô ấy. Tình nguyện làm bất cứ điều gì để bù đắp, nhưng chỉ cần cô gái này nói những điều không tốt về Chaeyoung, thật sự sẽ khiến cô khó lòng kiểm soát .Đêm hôm đó cô trở về nhà trong một trạng thái thấp thỏm không yên, nhưng cuối cùng vẫn quyết định sẽ nói ra hết với Chaeyoung những chuyện đã xảy ra tối nay. Trên kệ để giày có hai chiếc cao gót bị quăng bừa bãi, trước giờ Chaeyoung đặc biệt chán ghét sự không ngăn nắp. Cho dù về nhà có bận cách mấy cũng xếp giày lên kệ gọn gàng, vì thế hai chiếc giày nằm không đúng vị trí đó khiến Lisa có chút lo lắng .” Chaeng…”Căn hộ sáng đèn nhưng không tìm được nàng, cánh cửa toilet khép hờ cũng đã được cô bật cửa tung ra. Phát hiện một thân ảnh nằm ở ngay sau cánh cửa, trên gương mặt mồ hôi chảy dọc ở hai bên thái dương, đôi môi khô khốc dần trở nên tím tái. Một tay buông lỏng trên sàn nhà lạnh lẽo, tay khác vẫn duy trì trạng thái ôm chặt lấy bụng dưới của mình đầy đau đớn .” Đau, đau quá …” – lời nói ngắt quãng nghe không rõ, trước mắt nhìn thấy Lisa cũng không biết có phải ảo ảnh hay không. Nàng chỉ biết cô giờ phút này chính là chiếc phao duy nhất, nhất định phải cứu được con của họ .” Có chị ở đây, không sao Chaeyoung, không sao nữa “Một thân ảnh ngay tức khắc được bế ra khỏi căn hộ, cô không đợi được xe cấp cứu mà tự mình đưa nàng đến bệnh viện. Dọc đường đi luôn trấn an Chaeyoung, nhưng thực chất là đang tự trấn an lấy tinh thần không ổn định của mình. Gần đến bệnh viện Chaeyoung chịu không nổi đã ngất đi, bất giác trong lúc đó cô nhìn thấy hình ảnh của mẹ mình. Năm đó mẹ của cô cũng ngất khi chưa đến bệnh viện, sau đó cũng đã rời xa cô vĩnh viễn. Vô lăng thấm ướt mồ hôi từ trên tay Lisa trút xuống, chưa bao giờ cảm thấy tốc độ bao nhiêu cũng là không đủ như bây giờ .” Em không thể bắt chước như mẹ, em không thể lặp lại loại tình huống đó thêm một lần nào nữa ”

Trước đây cô bước vào ngành này chỉ với một mục tiêu, nhất định phải đạt thành tựu, bắt buộc phải có thành tích chỉ để tiếp cận Park Jimin. Bây giờ đâu lại vào đó, cô không cần thiết phải làm ông này bà nọ, phó khoa hay trưởng khoa. Chỉ muốn là một bác sĩ bình thường, đi về đúng giờ hành chính nhất một cách có thể .Mối quan hệ của họ nói xấu không xấu, nói tốt lại cho ra một cảm giác gượng ép. Nhưng hiện tại cô khá hài lòng với những gì diễn ra, đối với tội lỗi của mình không thể một ngày một bữa khiến người khác tha thứ. Còn nhớ hôm đó là một ngày đầu tuần, sau khi hoàn thành xong một chuỗi bệnh án cô đã nhanh chóng trở về nhà .Căn hộ không nhìn thấy sự có mặt của Chaeyoung, ngay tức khắc lấy điện thoại ra muốn thực hiện một cuộc gọi. Nhưng động tác rất nhanh dừng lại kịp, khi âm báo tin nhắn gửi đến vào máy của Lisa khi đó .” Chị không cần chuẩn bị bữa tối, em ra ngoài cùng bạn “Nếu như trước đây cô sẽ hỏi Chaeyoung đang ở đâu, đồng thời muốn biết chính xác thời gian để đón nàng về. Nhưng hiện tại Lisa chỉ nhấp một biểu tượng emoji trái tim, cốt để Chaeyoung không cảm thấy có sự gò bó hay ép buộc khiến bản thân không vui .Tuy rằng nàng đã nói không cần chuẩn bị buổi tối, nhưng Lisa vẫn tất bật dưới bếp làm một ít thức ăn để dành đó. Bây giờ khẩu vị của Chaeyoung rất kén chọn, thức ăn bên ngoài không biết có hợp hay không. Cứ làm một ít để đó đi đã, về đến nhà muốn ăn thêm cũng không cần chờ đợi .Sau khi chuẩn bị xong, Lisa hiện tại mới nghĩ đến việc ngâm mình trong một làn nước ấm. Bước ra khỏi phòng tắm khoảng chừng hơn 40 phút sau đó, thay vội một bộ quần áo ngủ cùng với dép đi trong nhà, tản bộ một chút quanh vườn rồi lại ra ban công nhấp nháp một tách cà phê đen đá. Ngẫm nghĩ lại cuộc sống đã đi được một phần ba đoạn đường, rốt cuộc khoảng thời gian này chính là yên bình nhất .Không còn mỗi ngày đều phải nghĩ cách tiếp cận Park Jimin, cũng không còn những ngày sợ Chaeyoung phát hiện ra sự thật. Yên yên ổn ổn sống vô lo vô nghĩ, dần dần xây lại đoạn tình cảm tự chính tay mình làm cho đứt đoạn .Nhưng người nếu như có thể tính hơn trời, trên đời đã không có nhiều chuyện xảy ra. Một cuộc gọi đến vào lúc cô vừa dọn dẹp xong tách cà phê của mình, khiến cho cuộc sống sau này của cô cũng khó lòng an yên như những gì đã nghĩ :” Sophia ? “———” Hôm nay không làm cái đuôi bám theo mẹ chồng của em sao ? Có dư thời gian đến vậy “Dựa vào câu nói vừa rồi của Chaeyoung có thể đoán ra được người đi cùng với nàng hôm nay là ai rồi. Địa điểm hẹn gặp nhau cũng thay đổi theo thời gian, tiếng nhạc nhẹ không lời vang lên, cho thấy đó không phải một quầy bar như lúc trước .” Irene chị ấy dạo này tính tình cộc cằn chết người ta, đi công tác cũng không báo một tiếng ” – Seulgi buồn chán tựa lưng lười nhác vào ghế dựa, nhìn qua một lượt những cô gái trong không gian này cũng không thấy ai vừa mắt .” Mẹ là Tổng giám đốc, chị bất quá chỉ là nhân viên quèn của P.C.E. Còn muốn Bae Tổng đi đâu phải thông qua chị ? ” – chọc ghẹo một chút tên Seulgi mất hết khí chất này, ngày xưa còn dựa vào danh thế Kang Thị để hô mưa gọi gió, bây giờ đúng là vô cùng thảm hại .” Em độc mồm độc miệng quá coi chừng chồng em bỏ em đấy, mà tất cả cũng đều do em “Seulgi muốn nói đến việc dạo gần đây Irene thay đổi tính tình, một phần cũng vì chuyện Chaeyoung quay trở lại với Lisa mà ra. Tuy bề ngoài nữ cường nhân đó làm như không quan tâm đến, nhưng thực chất luôn âm thầm lo lắng cho đứa con dâu ngốc nghếch của mình. Cuộc sống sau hôn nhân sẽ ra sao ? Giữa họ có quá nhiều vết nứt làm sao cơm lành canh ngọt. Suy nghĩ quá nhiều sinh ra không tránh khỏi khó chịu, Tiểu Seulgi vì thế gánh chịu vạ lây không ít .” Em không muốn nhắc đến chị ta, nếu như không có chủ đề đáng nói nữa thì em về trước “Nhìn qua đồng hồ cũng đã không còn sớm nữa, nếu như mấy năm trước khung giờ này chỉ là giờ bắt đầu xuống đường, mấy tháng nay khung giờ này lại thích hợp hơn hết để về nhà. Mang thai có khá nhiều thay đổi, một trong số đó chính là lối sống phải tuân theo những gì khoa học nhất .” Về nhà sớm như vậy còn không phải muốn gặp cô ta, Chaeyoung em chẳng có chút tiền đồ nào ” – Seulgi ngược lại không muốn về nhà xíu nào, đối diện với bốn bức tường có gì vui đâu chứ. Ngồi thêm một chút cũng không tệ, tuy mấy nữ nhân này khí chất khó bì với Irene, nhưng cũng không đến nổi quá xấu xí .” Xin lỗi, chị không sao chứ ? “Cú va chạm vừa rồi diễn ra ở dãy hành lang của khu vực toilet nữ, Seulgi từ bên trong bước ra đã chạm phải một cô gái không dùng mắt để nhìn đường. Có chút thất thần thoáng qua khoảnh khắc Seulgi nhìn lấy cô gái này, không phải bởi vì lại trúng mũi tên của vị thần Cupid, chẳng qua là cô ấy có nét mặt khá giống với Chaeyoung .” Sophia, em đứng lại đó “Âm thanh từ cuối dãy hành lang vang vọng đến tai Seulgi, cô gái đó liền nhớ lại lý do vừa rồi mình bỏ chạy ra đây. Seulgi nhanh chân nép vào một góc khuất, khi đích thân nhìn thấy Lisa chính là người vang lên tiếng gọi cách đó không lâu ” Sophia ? “Nếu như nét mặt làm cho Seulgi có chút thất thần, cái tên này lại khiến cho chị ấy càng lo lắng không yên. Nếu như không lầm người mà Irene từng kể qua chính là cô ấy, kẻ mang trong mình nhóm máu Rh- mà Lisa đã lấy của Chaeyoung mấy năm qua .” Bọn họ vẫn còn qua lại với nhau sao ? Sóc chuột nhỏ, em lại đặt niềm tin sai chỗ rồi “Chiếc điện thoại ngay tức khắc được Seulgi sử dụng, nhưng người mà chị ấy muốn gọi đến lại không hề nghe máy. Có vẻ như điện thoại của Chaeyoung đã hết pin rồi cũng nên, vừa rồi đang nói chuyện giữa chừng Seulgi cũng có nghe được âm báo pin yếu từ máy của nàng .” Có nên nói chuyện này cho Irene biết hay không ? “Mối quan hệ mẹ con của Irene và Lisa từ lâu đã nãy sinh mâu thuẫn, bất quá bởi vì đó là quyết định của Chaeyoung, Irene vì thế cũng chỉ có thể đứng một bên không can thiệp. Nhưng Lisa nói được làm không được, trong lúc vợ mình đang cố gắng tha thứ cho những lỗi lầm tai hại đó, chị ta tại sao còn phải gặp lại Sophia ?———-Gặp lại Sophia chính là chủ ý của cô gái đó, người chấm dứt cuộc nói chuyện trong chốc lát cũng là cô ấy. Cô ấy ở Anh Quốc sau khi hồi phục đã hỏi về tin tức của Lisa, được biết hiện tại cô đang là bác sĩ khoa Tim Mạch tại một bệnh viện lớn ở Hàn Quốc nên đã tìm đến. Rất may mắn số điện thoại khi trước vẫn còn liên lạc được, sau nửa tiếng chờ đợi cô ấy cuối cùng cũng gặp được cô .Nhưng hoàn cảnh gặp nhau lại vô cùng trớ trêu, không giống như những gì cô ấy tưởng tượng. Bởi vì Lisa đã kết hôn, còn là kết hôn với một người con gái khác, trong khoảng thời gian cô ấy nằm trên giường bệnh suốt mấy năm không hề hay biết .Phải, Sophia chưa từng biết đến sự tồn tại của Chaeyoung. Cũng chưa bao giờ biết mình được nuôi sống mấy năm qua, tất cả đều là máu của nàng. Trong thâm tâm vừa rồi cô ấy nghĩ rằng, Lisa chê bai mình bệnh tật nên đã tìm một người khác. Còn Chaeyoung chẳng qua là một kẻ thứ ba, thừa nước đục thả câu chen chân vào náo loạn .Chính vì như vậy khi cô ấy buông lời miệt thị Chaeyoung, Lisa – người từng vô cùng yêu thương cô ấy của trước đây, buông ra một cái tát đến không thể lạnh lùng hơn. Càng làm cho cô ấy ghét cay ghét đắng Chaeyoung, đồng thời không muốn nghe bất cứ lời nào từ cô nữa .” Người có lỗi với em là chị, không phải Chaeyoung. Em có quyền miệt thị chị, nhưng em không có quyền gì xúc phạm em ấy “Đó là lời cuối cùng cô nói với Sophia trước khi hoàn toàn buông tay cô ấy ra ở bãi giữ xe. Cô biết Sophia căm hận cô, chính cô cũng cảm thấy mình phụ lòng cô ấy. Tình nguyện làm bất cứ điều gì để bù đắp, nhưng chỉ cần cô gái này nói những điều không tốt về Chaeyoung, thật sự sẽ khiến cô khó lòng kiểm soát .Đêm hôm đó cô trở về nhà trong một trạng thái thấp thỏm không yên, nhưng cuối cùng vẫn quyết định sẽ nói ra hết với Chaeyoung những chuyện đã xảy ra tối nay. Trên kệ để giày có hai chiếc cao gót bị quăng bừa bãi, trước giờ Chaeyoung đặc biệt chán ghét sự không ngăn nắp. Cho dù về nhà có bận cách mấy cũng xếp giày lên kệ gọn gàng, vì thế hai chiếc giày nằm không đúng vị trí đó khiến Lisa có chút lo lắng .” Chaeng…”Căn hộ sáng đèn nhưng không tìm được nàng, cánh cửa toilet khép hờ cũng đã được cô bật cửa tung ra. Phát hiện một thân ảnh nằm ở ngay sau cánh cửa, trên gương mặt mồ hôi chảy dọc ở hai bên thái dương, đôi môi khô khốc dần trở nên tím tái. Một tay buông lỏng trên sàn nhà lạnh lẽo, tay khác vẫn duy trì trạng thái ôm chặt lấy bụng dưới của mình đầy đau đớn .” Đau, đau quá …” – lời nói ngắt quãng nghe không rõ, trước mắt nhìn thấy Lisa cũng không biết có phải ảo ảnh hay không. Nàng chỉ biết cô giờ phút này chính là chiếc phao duy nhất, nhất định phải cứu được con của họ .” Có chị ở đây, không sao Chaeyoung, không sao nữa “Một thân ảnh ngay tức khắc được bế ra khỏi căn hộ, cô không đợi được xe cấp cứu mà tự mình đưa nàng đến bệnh viện. Dọc đường đi luôn trấn an Chaeyoung, nhưng thực chất là đang tự trấn an lấy tinh thần không ổn định của mình. Gần đến bệnh viện Chaeyoung chịu không nổi đã ngất đi, bất giác trong lúc đó cô nhìn thấy hình ảnh của mẹ mình. Năm đó mẹ của cô cũng ngất khi chưa đến bệnh viện, sau đó cũng đã rời xa cô vĩnh viễn. Vô lăng thấm ướt mồ hôi từ trên tay Lisa trút xuống, chưa bao giờ cảm thấy tốc độ bao nhiêu cũng là không đủ như bây giờ .” Em không thể bắt chước như mẹ, em không thể lặp lại loại tình huống đó thêm một lần nào nữa “

Source: https://vvc.vn
Category : Nhân Ái

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay