Tha thứ hay lãng quên ?

Và theo tôi có lẽ rằng bản thân tất cả chúng ta đều không thuận tiện tha thứ hay muốn quên lãng bất kể điều gì cả. Bởi đằng sau những nỗi đau, uất hận, stress, trống vắng thì vẫn luôn sống sót những cảm xúc ngọt ngào, niềm hạnh phúc song hành với nó. Không chỉ đơn thuần là tất cả chúng ta đã có một khoảng chừng thời hạn thực sự niềm hạnh phúc mà đôi lúc nó còn là một bài học kinh nghiệm khi mọi chuyện qua đi nữa. Tôi có một cô bạn, sau khi phải thực sự đồng ý chuyện mình và crush chẳng đi đến đâu cả thì cô ấy vẫn cố níu kéo người đó và nhận lại một kết cục chẳng lành là bị ” block ” dẫn đến cô rất hối hận vì những gì mình đã làm. Cô ấy than vãn với tôi mỗi lần gặp mặt rằng tại sao cô ấy đã cố gắng nỗ lực mà người ấy vẫn phũ phàng, rằng tại sao người ấy lại là người khởi đầu nhưng lại là người kết thúc, rồi hàng trăm những lời chửi rủa người ấy nữa. Nhưng có một thực sự là trước mặt người ấy cô ấy vẫn tha thứ mà không hề nói ra những lời gây tổn thương cho crush của cô ấy mà vẫn gật đầu dành điều tốt nhất cho crush của mình. Sau một thời hạn dài stress với mọi thứ thì cô ấy đã quyết định hành động từ bỏ và cô ấy bảo với tôi là ước gì hoàn toàn có thể quên được tổng thể mọi chuyện chính do chỉ cần gặp mặt người ấy là mọi chuyện có vẻ như lại ùa về trong kí ức mong manh của cô ấy. Bẫng đi một khoảng chừng thời hạn dài, tôi lại ngồi uống cafe với cô ấy, chúng tôi ngồi nói với nhau về mọi chuyện trong đời sống và đùng một cái cô ấy nói về ” người tiên phong đã cho cô ấy xúc cảm lạ lùng “. Tôi cười hỏi ” chắc vẫn muốn quên hết tổng thể chứ ? ” thì bỗng câu vấn đáp lẫn này lại khác với mọi lần ” Không, dù sao ” nó ” cũng đã đóng một phần trong cuộc sống tao mà, thực ra là ” nó ” đã giúp tao nhận ra khá nhiều điều, có lẽ rằng nếu ” nó ” không đến thì có lẽ rằng tao sẽ đau khổ với người tiếp theo. Hơn hết thì tối thiểu tao cũng có khoảng chừng thời hạn khá vui tươi “. Thì ra quên béng không phải là quên hết mọi chuyện mà là hoàn toàn có thể gật đầu tha thứ và để nó sống sót một phần trong bản thân tất cả chúng ta. Kiểu như nó vẫn ở đó và những điều tốt đẹp khác đến chiếm lấy bộ nhớ của bạn và từ từ nó không còn là thói quen của bạn nữa. Nó chỉ như vết sẹo vậy, mỗi lần nhìn thấy ta lại nhớ mọi chuyện nhưng rồi cũng nhanh gọn để tâm vào những điều khác .Suy cho cùng thì tha thứ hay quên béng toàn bộ đều chỉ hoàn toàn có thể do bản thân và thời hạn quyết định hành động. Rằng bạn có gật đầu vẫn luôn có điều tốt đẹp sau những tổn thương đó ? rằng thời hạn có giúp bạn gặp những người tốt hơn để quên chuyện đã cũ ? Hay chỉ đơn thuần là liệu hoàn toàn có thể đương đầu với những điều đã qua một cách bình thản chứ không còn trong lòng bão tố mỗi khi nhớ về nó nữa ?

Bạn đang đọc: Tha thứ hay lãng quên ?

Xem thêm: Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng

Source: https://vvc.vn
Category : Nhân Ái

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay