Vào tháng 1/2006, anh Manuel Uribe ( sinh năm 1965 ), đến từ Monterrey, Mexico đã được Tổ chức Kỷ lục Guinness Thế giới trao cho thương hiệu người đàn ông nặng nhất hành tinh, sau khi người đàn ông này Open trên truyền hình để lôi kéo trợ giúp về thực trạng sức khỏe thể chất của mình. Lúc đó Manuel nặng 560 kg.
Manuel nhận tờ ghi nhận từ nhân viên cấp dưới của tổ chức triển khai Kỷ lục Guinness Thế giới Craig Glenday .Cũng sau lần nổi tiếng giật mình đó, Manuel được tương hỗ về y tế nên cân nặng của anh mở màn giảm từ từ. Đến năm 2007, báo cáo giải trình cho biết anh đã giảm xuống còn 381 kg. Tuy nhiên, anh vẫn bị coi là người béo phì và không hề bước xuống giường. Thực tế, anh đã phải ngồi 1 chỗ từ năm 2002. Thời thơ ấu, Manuel là một cậu bé mũm mĩm. Khi trưởng thành, Manuel đã nặng 115 kg. Sau đó, do việc làm là kỹ sư máy tính tại Mỹ, chỉ ngồi một chỗ và ít hoạt động, Manuel đã phát phì nhanh gọn. Vậy nên, kể từ mùa hè 2002, Manuel đã phải nằm liệt giường, việc nhà hàng hay tắm rửa đều nhờ vào vào mẹ và bè bạn .
Những tưởng Manuel sẽ dần ” lấy lại phong độ ” thì chỉ một thời hạn ngắn sau đó, cân nặng của Manuel lại quay hướng tăng đều lên đến 416 kg vào tháng 12 năm 2009 và đến tháng 3 năm 2012, số lượng là 444,6 kg .Năm 2008, Manuel kết hôn với cô Claudia Solis bằng một đám cưới niềm hạnh phúc, đó cũng là cột mốc lưu lại một trong những lần khan hiếm Manuel rời khỏi nhà trong suốt 10 năm. Tuy nhiên, để vận động và di chuyển đến khu vực tổ chức triển khai đám cưới, người thân trong gia đình của Manuel phải thuê một chiếc xe tải cỡ lớn để kéo chiếc giường có bánh xe lăn của anh lên đó và chở đi . Khoác trên mình tấm lụa trắng và ngồi yên vị trên chiếc giường được phủ vải sa tanh trắng, Manuel được đưa xuống đường cao tốc Mexico dẫn vào đường Monterrey trên sống lưng một chiếc xe tải .
Trả lời phỏng vấn kênh truyền hình ABC hồi năm 2008, Manuel nói: “Tôi đã từng ăn bình thường, giống như tất cả những người Mexico vẫn ăn đậu, gạo, bánh bột mì, bánh ngô, khoai tây chiên, bánh mì kẹp thịt và pizza, bất cứ thứ gì mà người dân thường ăn. Nhưng sau đó, có thứ gì đó xâm chiếm cơ thể tôi, và tôi bắt đầu tăng thêm hàng trăm cân”.
Manuel đổ lỗi cho việc lười tập thể dục của mình: “Tôi làm kỹ thuật viên, sửa chữa máy đánh chữ, máy tính điện tử và máy tính.Vì vậy, tôi đã làm việc trên một chiếc ghế. Đó là một cuộc sống ít vận động”.
Mặc dù nguyên do của bệnh béo phì tích hợp từ một loạt những yếu tố khác nhau gồm có cả di truyền và chính sách ẩm thực ăn uống, nhưng một nghiên cứu và điều tra năm 2009 trên Khoa Tim mạch học lâm sàng cho thấy người mắc bệnh béo phì thường ít hoạt động. Nghiên cứu cho thấy những người béo phì như vậy chỉ đi bộ 2.500 bước mỗi ngày, ít hơn đáng kể so với 10.000 bước mà những người khỏe mạnh đi mỗi ngày .Tuy nhiên, so với Manuel, số bước tiến trung bình mỗi ngày của anh còn thấp hơn. ” Vợ tôi đã ý kiến đề nghị ly hôn. Tôi đã rất chán nản. Mọi thứ kết thúc vì chứng béo phì của tôi, vì tôi đã tốn rất nhiều tiền để đi khám bác sĩ, ăn kiêng, và tôi chỉ tăng thêm cân “, anh than phiền .Ngày 2/5/2014, Manuel được đưa tới bệnh viện vì nhịp tim không bình thường. Các nhân viên cấp dưới cấp cứu và dân phòng đã phải dùng cần cẩu để đưa anh tới bệnh viện .
Tại bệnh viện, các bác sĩ đã bố trí cho anh một phòng bệnh rất rộng rãi. Mặc dù đã cố gắng hết sức trong quá trình chữa trị, nhưng thật không may, Manuel vẫn không thể qua khỏi, khi đó anh 48 tuổi. Cân nặng trước khi qua đời của người đàn ông này là 394kg. Khi chuyển Manuel đến nhà hỏa táng, gia đình phải thuê một chiếc xe tải phẳng cỡ lớn để đưa tang.
Vậy là cả trong ngày niềm hạnh phúc nhất cuộc sống là khi cưới và trong ngày từ giã cõi đời, người đàn ông này đều phải nhờ đến xe tải để chuyển dời .
(Nguồn: Washingtonpost)