Review: Mục Nhiên – Cô Quân

REVIEW: MỤC NHIÊN – CÔ QUÂN

~ Lời dẫn: Bộ này tính ra khá nổi, mình cũng từng thấy nhiều lần, nhưng vì mình là một con người yêu đời khát sống, thêm vào đó lại vô cùng sủng thụ nên giới hạn xa nhất mà mình đặt chân tới, có lẽ cũng chỉ là sự hắc ám vặn vẹo trong truyện của Đồi thôi. Trước giờ, mình luôn có một châm ngôn sống là “NÓI KHÔNG với TRA CÔNG X TIỆN THỤ”. Nhưng hôm nay, vì bị dòng đời xô đẩy, mình đã đọc “Mục Nhiên”. Ban đầu, thấy gắn tag “tra công x tiện thụ”, mình rén lắm, rén thực sự. Mình đã phải hỏi đi hỏi lại “Có cẩu huyết không ? Đọc có ức chế lắm không ?”, và mình nhận được đáp án chắc nịch “Không, đọc hay lắm.” nên mình đã nhảy hố (và cũng vì đến giờ này rồi vẫn chưa update chương mới bộ Trò chơi cho các cậu T-T)…

Thể loại: Hiện đại, tra công x tiện thụ, ngược luyến tàn tâm, trước ngược thụ sau ngược công, có yếu tố mang thai hộ, HE.

Không biết tại sao nhưng khi set ảnh mình lại chọn tấm này, có lẽ vì mình hi vọng Mục Nhiên sẽ luôn mìm cười như vậy…

Hướng dẫn lọt hố: Bắt đầu nói từ thụ – Mục Nhiên nhé. Mục Nhiên là một nhân vật có hoàn cảnh vô cùng thương tâm. Khi vừa sinh ra thì bị cha mẹ bỏ rơi, được nuôi dưỡng trong viện phúc lợi. Được nhận nuôi 3 lần thì đều bị trả về. Trong đó có một lần cậu được nhận nuôi bởi một gia đình có khuynh hướng bạo ngược, cậu bị đánh đập dã man, bị ném cả gạt tàn thuốc lá vào đầu. Tuy thời ấu thơ của Mục Nhiên chỉ được tác giả miêu tả qua vài câu văn, nhưng mình lại cảm thấy đồng cảm, cảm thấy đau lòng, cảm thấy vô cùng xót thương cho cậu. Mình vẫn ám ảnh bởi một câu, khi Mục Nhiên kể về tình cảnh lúc trước của cậu: Chưa từng có một người thực lòng quan tâm cậu. Hàng xóm thấy cậu bị ngược đãi, cũng chỉ im lặng. Mãi cho đến khi thấy đầu cậu máu me đầm đìa thì mới gọi cảnh sát, nhưng họ cũng chỉ đứng ở phía xa chỉ trỏ, không một ai đi tới lau máu giúp cậu cả. Năm 14 tuổi, cậu rời khỏi viện phúc lợi. Dùng năng lực của bản thân để tiếp tục học tập và thi vào đại học ở trên thành phố.

Trước đây, tất cả chúng ta vẫn thường nghe câu “ Nhân chi sơ. Tính bản thiện. Tính tương cận. Tập tương viễn. ” Con người ta sinh ra, bản tính vốn thiện lương. Nhưng do thực trạng và ảnh hưởng tác động bên ngoài, sẽ tác động ảnh hưởng và hình thành lên nhân cách của người đó. Nhưng, Mục Nhiên không như vậy. Cậu can đảm và mạnh mẽ, nghị lực và thiện lương. Khi học lên Đại học, cậu kiếm tiền rồi gửi về trường cấp ba cùng với bức thư cám ơn nhà trường đã miễn học phí trong những năm tháng cậu theo học. Cậu chẳng khi nào được ai chăm sóc, nên khi nhận được sự chăm sóc từ một người phụ nữ điên cô độc, cậu đã cảm kích, đã nhận bà ấy làm mẹ ; Để rồi khi nghe tin bà ấy mắc ung thư dạ dày, cậu đã nghĩ tới việc bán thận để chạy chữa. Hay như khi trong bệnh viện, phát hiện một nhà ba người từ dưới quê lên bán nhà cửa ruộng đất để chữa bệnh cho con gái mắc bệnh tim, cậu sẵn sàng chuẩn bị để lại thẻ tiết kiệm ngân sách và chi phí của mình cho mái ấm gia đình họ. Và còn nhiều hơn thế nữa, những hành vi cậu cho đi luôn chẳng khi nào hy vọng được đáp lại. Tất cả chỉ xuất phát từ một trái tim ấm cúng, giàu sự cảm thông nhưng lại thiếu tình thương .

Tuyến tình cảm nhân vật: Mục Nhiên đã sống một cuộc đời đầy tự ti, luôn co mình lại, không có bạn bè, không có người thân, không được ai quan tâm che chở,… Mãi cho đến khi cậu gặp Dịch Thiên. Dịch Thiên như một ánh sao rọi sáng giữa bầu trời đêm lạnh lẽo u tối của Mục Nhiên. Khi cậu bị người ta đánh, anh đã xuất hiện và giúp đỡ cậu. Đối với Mục Nhiên mà nói, Dịch Thiên như một thiên sứ xinh đẹp mà ông trời đã ban tặng cho cậu vậy.

Nhưng, đó cũng chỉ là so với Mục Nhiên thôi. Vì khởi đầu, Dịch Thiên vốn chẳng yêu cậu. Hắn làm tổn thương cậu hết lần này đến lần khác. Sau khi cậu chuốc hắn uống xuân dược rồi đem những bức ảnh đêm đó ra rình rập đe dọa hắn, bắt hắn phải ở bên mình thì hắn cũng triệt để mà “ chán ghét ” cậu rồi. Hắn hất cháo nóng vào người Mục Nhiên, dẫn tình nhân về nhà cậu, khi làm cậu thì đều là phát tiết cùng vũ nhục, thậm chí còn cậu còn bị bịt miệng trói chặt vào ghế để nhìn hắn cùng người khác quan hệ. Bởi, Dịch Thiên cho rằng cậu cũng giống như những người khác, đều vì tiền nên mới tiếp cận hắn. Còn tình yêu mà Mục Nhiên dành cho Dịch Thiên, có lẽ rằng lấy xô hứng cũng không hết. Vì Dịch Thiên, cậu sẵn sàng chuẩn bị đánh đổi tính mạng con người của mình cho hắn, chuẩn bị sẵn sàng nhận hết thương tổn này tới thương tổn khác .
Để rồi tới khi, cậu triệt để bị tổn thương, triệt để mất đi thần trí, hắn mới nhận ra tình yêu của mình dành cho cậu. Nhưng, cách thể hiện tình yêu của Dịch Thiên thực sự làm mình muốn đập điện thoại cảm ứng =)) Vì muốn cậu ghen, hắn sẵn sàng chuẩn bị đứng giữa mọi người mà đè tình nhân cũ xuống hôn. Thay vì nói câu “ Tôi yêu em. Em đừng đi ” thì hắn lại nói “ Cậu không phải thích tôi sao ? Thích đến mức không tiếc bày trò chụp ảnh, sống chết uy hiếp tôi ở cùng một chỗ. Hay là phải nói, thực ra là cậu thích nhìn tôi với người khác ở trên giường hơn ? ”

Cảm nhận của mình: (Hầu hết là suy nghĩ tiêu cực về Dịch Thiên, nếu ai không thích xin hãy kéo qua đừng đọc. Mình đã cảnh báo trước rồi, đừng đọc xong cay cú ở blog mình nhé :)))

Vẫn nên khẳng định chắc chắn lại, mình là team sủng thụ và mình không thích tra công, càng không thích đầu gỗ công. Mình cảm thấy Dịch Thiên yêu Mục Nhiên không nhiều bằng Mục Nhiên yêu Dịch Thiên, vì những thương tổn cậu ấy phải chịu là rất lớn, chưa kể con người đầu gỗ kia lại luôn xát muối vào vết thương của cậu, để nó phải vỡ ra hết lần này tới lần khác. Dù không nên so đo ai yêu nhiều ai yêu ít, nhưng mà trong tình yêu ai yêu nhiều hơn người ấy thua. Suốt quy trình đọc, mình cảm thấy rất nghẹn, rất bức bối, luôn cảm thấy phẫn uất thay cho Mục Nhiên. Tác giả ngược Dịch Thiên không hề đủ chút nào. Trong 8 tháng xa cách, Mục Nhiên chính ra phải chịu ấm ức hơn cả Dịch Thiên. Nếu không gặp Dịch Thiên, với tính cách ôn hòa và năng lượng của cậu, Mục Nhiên chắc như đinh sẽ hoàn toàn có thể liên tục duy trì việc làm văn phòng của mình, trong tương lai kết hôn sinh con, có một mái ấm gia đình niềm hạnh phúc. Chứ không phải là ở trong một thôn xóm hẻo lánh, mặc những thứ quần áo rẻ tiền giặt tới nhạt màu, làm đầu bếp cho một quán ăn vặt cạnh cổng trưởng và phải sống trong một căn nhà thuê điều kiện kèm theo không tốt chút nào :))
Chưa kể mấy thằng cha tiểu tam, ngược Mục Nhiên không ra sao nhưng hiệu quả vẫn an an ổn ổn mà liên tục làm đại thiếu gia :)) Rồi cả cái chi tiết cụ thể “ mang thai hộ ” ở cuối truyện nữa, đọc tới đoạn đấy mình đã chửi thề mọi người ạ :)) Nói chung thì có lẽ rằng là vì gia cảnh, nên Dịch Thiên bị nhờ vào vào mái ấm gia đình quá nhiều. Tiểu thuyết đôi khi không phải khi nào cũng màu hường phấn, hiện thực chính là như vậy, cần tất cả chúng ta phải làm quen thôi .

Đánh giá: Tóm lại thì ngoại trừ yếu tố gây ức chế – điển hình của tra công tiện thụ – ngược luyến tàn tâm thì “MỤC NHIÊN” rất hay, vô cùng đáng đọc nhé. Nhiệt liệt đề cử cho bạn nào thích đọc thể loại này ^^ Tiếc một chút là truyện không có H, dù ở phiên ngoại cuối truyện có 1 cảnh nhưng miêu tả khá ngắn gọn súc tích và chỉ làm duy nhất 1 lần vì lúc đó sức khỏe thụ rất yếu (cũng phải 40 tuổi rồi)…


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^^

Hy .
Advertisement

Share this:

Thích bài này:

Thích

Đang tải …

Source: https://vvc.vn
Category : Tư Vấn

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay