Người đàn ông trưởng thành em yêu từng rất dễ xúc động. Anh ta che giấu những xúc cảm của mình khi bước đi dưới ánh nắng mặt trời, anh ta có khi dùng lý trí để tinh chỉnh và điều khiển mình theo cái guồng của đời sống, nhưng đêm xuống, thi thoảng anh ta vẫn khóc. Vì có nỗi nhớ không tìm thấy bến bờ, có những bàn tay vội buông khi nắm còn chưa chặt, cả những cảm hứng chưa vẹn nguyên là nỗi đau hay niềm hạnh phúc ! Em hoàn toàn có thể thấy anh ấy nhiều lúc hơi vô tâm, là chính bới khi đi qua nhiều ngọt nhạt quên lãng, anh ta chỉ còn giữ lại những điều cần chú tâm nhất. Tình yêu với anh ta không đi liền với quá nhiều chi tiết cụ thể phức tạp, nó rất đơn thuần, dễ hiểu. Sâu trong đó chính là khao khát lâu bền !
|
Khi người đàn ông hết ham chơi, họ mở màn nghĩ nhiều về những điều cần làm, về tương lai và về những dựng xây. Họ dành thời hạn để lao theo những cuộc tìm tòi không ngừng nghỉ. Bước ra khỏi cơn bão lớn, những con đại bàng trong tim họ có khi stress. Tình cảm với họ chỉ cần là những cảm thông trong ánh mắt, là những chiếc ôm vùi mình an nhiên, hoặc một đĩa thức ăn còn nóng.
Đừng trách người đàn ông của em không thú vị. Anh ta đã từng rất ngọt ngào trong những câu hát, từng dành nhiều thì giờ nghĩ xem “làm thế nào để chiều chuộng, cư xử đúng ý người mình yêu”. Anh ta từng điều chỉnh cách nói chuyện của mình, từng là một con người rất giàu tính thích nghi. Có phải em thích như thế, thích những điều đã từng có trong anh ta ngày xưa?
Nhưng có lẽ ta nên nghĩ khác một chút, thứ phụ nữ cần hơn là một điểm tựa. Đó là một cá tính rõ ràng chẳng lung lay. Là một kẻ biết lo, biết nghĩ. Phụ nữ thông minh chọn đàn ông hướng về cái lớn. Phụ nữ ích kỷ lựa chọn đàn ông chỉ hướng về mình.
Hạnh phúc nào cho những ngày tháng quẩn quanh đó ? Người đàn ông em yêu cũng từng đi qua những đoạn tình cảm rất là mộng mơ. Nghĩ rằng khi tay nắm tay, khi môi chung hơi ấm là sẽ hoàn toàn có thể cùng nhau đi đến hết cuộc sống. Nhưng thực sự chẳng phải như vậy, đam mê hoàn toàn có thể dễ bị đánh rơi chỉ vì những lo toan rất là vụn vặt. Rồi là ái ngại, là cách xa. Chúng mình dần lớn, rồi chúng mình sẽ yêu thương nhau bằng một thứ tình yêu rất khác. Nghĩa là ai sẽ làm đúng thiên chức của người ấy, toàn vẹn. Những ân cần cũng phải bắt nguồn từ thiên chức kia, như tình cảm rất cần sự vững chắc chung thủy !
Nguyên Bảo