HƯỚNG
DẪN NUÔI DẠY CON CÁI –
CHƯƠNG 4
Thấu hiểu những áp lực đè nén của cha mẹ khi nuôi dạy con
Yếu tố ảnh hưởng tác động nhiều nhất đến cha mẹ là mức độ áp lực đè nén họ phải trải qua – gồm có những áp lực đè nén từ xung quanh và cả những áp lực đè nén mà họ tự đặt lên bản thân. Việc giảm áp lực đè nén hoàn toàn có thể khiến quy trình làm cha mẹ thuận tiện hơn. Mặc dù thế, ở tổng thể vương quốc được khảo sát, cha mẹ luôn cảm thấy áp lực đè nén ở một mức độ nào đó .
Bất kể vương quốc xếp thứ hạng nào trong Hướng dẫn nuôi dạy con cháu ( The Parenting Index ) thì áp lực đè nén là điều mà toàn bộ cha mẹ đều trải qua, dù ít hay nhiều và việc đó rất khó trấn áp. Cha mẹ dễ bị ảnh hưởng tác động theo nhiều cách và hoàn toàn có thể khiến quy trình nuôi dạy con trở nên nguy hiểm, thậm chí còn kiệt quệ về mặt cảm hứng .
Ý kiến từ mọi người xung quanh
Trước đây, mọi người thường ý niệm rằng cần sự chung tay của cả tập thể để nuôi dạy một đứa trẻ, nhưng thời nay, quan điểm từ nhiều người xung quanh khiến những người mới làm cha mẹ cảm thấy choáng ngợp và căng thẳng mệt mỏi. Mặc dù bè bạn và mái ấm gia đình là nguồn tương hỗ can đảm và mạnh mẽ, tuy nhiên cha mẹ hoàn toàn có thể cảm thấy bị gò bó bởi một loạt những quan điểm về cách nuôi dạy con của họ. Bên cạnh đó còn có những người thuộc những mối quan hệ khác như đồng nghiệp hoặc những người trọn vẹn lạ lẫm, họ chuẩn bị sẵn sàng đưa lời khuyên dù đó không chắc là điều mà cha mẹ của trẻ mong ước .
Không quá ngạc nhiên khi việc nuôi dạy trẻ trở thành một mối liên kết cộng đồng. Nói đơn giản, trẻ em đại diện cho tương lai và đưa ra lời khuyên là một cách định hướng giúp cha mẹ vượt những vấn đề khó khăn hàng ngày. Lời khuyên được đưa ra với mong muốn trẻ được nuôi dưỡng tốt hơn, rộng ra là phát triển cộng đồng tương lai, một trong những vấn đề được quan tâm nhất trong thời kỳ khủng hoảng và giai đoạn bất ổn xã hội. Cốt lõi của lời khuyên là bản năng quan tâm lẫn nhau. Đây có thể là một sự chào đón, sẻ chia với cha mẹ trẻ mới bắt đầu quá trình nuôi dạy con cái. Tuy nhiên, lời khuyên cũng có thể mang lại tác dụng ngược trong nhiều tình huống.
Nói một cách ẩn dụ, làm cha mẹ là một cuộc hành trình dài và như bất kể cuộc hành trình dài nào, cần có thời hạn để tìm ra hướng đi tương thích. Những người mới làm cha mẹ hoàn toàn có thể đấu tranh giữa cảm xúc phải tự mình tìm hiểu và khám phá mọi thứ hoặc tìm đến sự trợ giúp từ người khác, mặc dầu đó chỉ là việc kiểm tra thân nhiệt cho trẻ hay cách giải quyết và xử lý một trường hợp. Khi cha mẹ đảm nhiệm lời khuyên, đó hoàn toàn có thể được xem như một hành vi của tình yêu và sự rộng lượng. Thế nhưng, không phải khi nào cha mẹ cũng muốn nhận lời khuyên từ người khác .
Khi cha mẹ đảm nhiệm những lời khuyên không mong ước từ cộng đồng, họ hoàn toàn có thể bị căng thẳng mệt mỏi do đám đông gây ra, yếu tố này đổi khác theo từng vương quốc và nền văn hóa truyền thống. Ở Trung Quốc, cha mẹ cảm thấy áp lực đè nén đáng kể khi vừa phải làm tốt việc nuôi dạy con lẫn duy trì những mối quan hệ mái ấm gia đình, vừa phải đương đầu với truyền thống lịch sử nuôi con kiểu “ mẹ hổ ”. Những kỳ vọng to lớn được đặt lên cha mẹ, họ phải nỗ lực để duy trì ở một những tầng lớp xã hội hoặc thăng quan tiến chức lên những tầng lớp cao hơn. Áp lực này không chỉ đến từ nội bộ mái ấm gia đình nhiều thế hệ, mà còn là một hình thức cạnh tranh đối đầu với cha mẹ khác. Điều đó được bộc lộ qua một câu khẩu hiệu phổ cập ở Trung Quốc : ” Đừng để con bạn thua ở vạch xuất phát. ”
“ Nói một cách ẩn dụ, làm cha mẹ là một cuộc hành trình dài và như bất kể cuộc hành trình dài nào, cần có thời hạn để tìm ra hướng đi tương thích ” .
Trong khi đó, cha mẹ tại Thụy Điển lại có cách nuôi dạy con cháu tự do hơn, được tương hỗ bởi mái ấm gia đình và thường không Open những lời khuyên ngoài mong ước. Mặc dù có thái độ tích cực trong việc nuôi dạy con cháu, cảm hứng của cha mẹ độc lạ rõ ràng khi được sự ủng hộ từ những người xung quanh so với xúc cảm khi họ tự nhìn nhận về bản thân. Đối với những yếu tố như sự tự tin, sự hài lòng và năng lực phục sinh ý thức sau biến cố, họ thường thiếu tín nhiệm quyết định hành động của bản thân. Điều này hoàn toàn có thể là do kỳ vọng không giống với trong thực tiễn khi làm cha mẹ, và hình ảnh người cha hoặc người mẹ “ hoàn hảo nhất ” đang khiến họ thêm hoài nghi .
Ở những vương quốc siêu cường kinh tế tài chính như Hoa Kỳ, Đức, Vương quốc Anh, môi trường tự nhiên nuôi dạy con cháu có vẻ như ít stress hơn và cha mẹ có quyền tự chủ hơn. Mặc dù chưa có nhiều vật chứng cho thấy sự tương quan trực tiếp, có một sự tương đương là những nền văn hóa truyền thống hay những vương quốc mà cha mẹ ít stress hơn thì mức thu nhập trên từng hộ mái ấm gia đình cao hơn, tiếp cận với giáo dục và mạng lưới hệ thống chăm nom trẻ nhỏ nhiều hơn .
Người Thụy Điển và người Đức có tỷ suất stress thấp nhất trong việc nuôi dạy con cháu, trong khi đó, cha mẹ tại Brazil và Trung Quốc lại có tỷ suất cao nhất. Ở Ả Rập Xê Út, cha mẹ thậm chí còn phải trải qua gánh nặng rất lớn từ áp lực đè nén xã hội và sự miệt thị. Họ vừa phải tuân thủ những chuẩn mực xã hội vừa triển khai theo “ những điều duy nhất được cho là đúng ”. Những tư tưởng đó đã cắm rễ vào văn hóa truyền thống chủ nghĩa tập thể của xã hội ở Ả Rập Xê Út, càng được thôi thúc bởi những chuẩn mực xã hội truyền kiếp và những mái ấm gia đình gồm nhiều thế hệ sống chung. Những người mới làm cha mẹ dù đi làm vẫn phải triển khai những kỳ vọng khắt khe của xã hội so với mái ấm gia đình. Bên cạnh đó, những người mẹ làm nội trợ còn phải tuân theo những chuẩn mực phía mái ấm gia đình chồng, từ bỏ mọi sự tự chủ cá thể .
Ở những vương quốc như Ả Rập Xê Út, Ba Lan và Mexico, việc nuôi dạy con cháu trọn vẹn đặt lên vai một người, đặc biệt quan trọng là người mẹ, do đó, áp lực đè nén để nuôi dạy con “ thành công xuất sắc ” càng đặc biệt quan trọng nóng bức. Ngược lại, nếu cha mẹ hoàn toàn có thể san sẻ nghĩa vụ và trách nhiệm với nhau thì áp lực đè nén đó hoàn toàn có thể được giảm bớt .
Ở bất kể nền văn hóa truyền thống nào, hoàn toàn có thể nói rằng sự chăm sóc nồng nhiệt của cộng đồng so với quãng thời hạn làm cha mẹ chỉ đơn thuần là vật chứng cho việc mọi người chăm sóc đến chất lượng đời sống của trẻ. Nhưng điều quan trọng cần nhớ là không phải lời khuyên nào cũng đúng. Mỗi em bé và mỗi hộ mái ấm gia đình đều khác nhau. Một chiêu thức hoàn toàn có thể hiệu suất cao ở trường hợp này nhưng lại có công dụng ngược lại ở trường hợp khác. Thay vì đưa ra quan điểm cha mẹ cần hoặc nên làm gì, cộng đồng chỉ cần luôn hiện hữu và sẵn sàng chuẩn bị tương hỗ, như vậy sẽ giúp cha mẹ tự do thực thi hành trình dài nuôi dạy con theo cách của riêng họ dù cho có sai lầm đáng tiếc. Sau tổng thể, cha mẹ luôn tự tin vào mạng lưới tương hỗ luôn chuẩn bị sẵn sàng trợ giúp họ .
“ Điều quan trọng cần nhớ là không phải lời khuyên nào cũng đúng. Mỗi em bé và mỗi hộ mái ấm gia đình đều khác nhau ” .
Cảm giác đơn độc của cha mẹ
Sự sinh ra của con là niềm niềm hạnh phúc thâm thúy trong cuộc sống của cha mẹ. Đối với những người xung quanh, họ chỉ cảm xúc chung chung rằng toàn bộ đều tốt và ngoại trừ một số ít thử thách thì cha mẹ vẫn ổn và được tiếp thêm sinh lực với nhiều tiềm năng mới. Tuy nhiên, dù đứa trẻ hoàn toàn có thể mang đến khoảng trống mới mẻ và lạ mắt, tươi đẹp cho đời sống, thì những tháng sau khi đứa trẻ chào đời thường là quãng thời hạn đơn độc và một mình nhất so với cha mẹ .
Sự Open của con trẻ hoàn toàn có thể thôi thúc sự hợp tác giữa cha và mẹ khi họ đang mong đợi có con, nhưng một khi trẻ chào đời, việc chăm nom con và duy trì kinh tế tài chính cho mái ấm gia đình trở thành những ưu tiên mới. Thông thường, nhiều mái ấm gia đình chọn cách “ chia để trị ”, trong đó, một người sẽ đảm nhiệm nghĩa vụ và trách nhiệm chăm nom con và người còn lại sẽ đi làm. Có thể cho rằng đây là tiếp nối của sự hợp tác mà cha mẹ đã thực thi trong quy trình mang thai ; tuy nhiên, trên trong thực tiễn, mỗi vai trò này lại tách biệt theo một cách riêng. Hiện nay đang có sự biến hóa đáng khuyến khích khi những ông bố và cặp cha mẹ ở nhà nhiều hơn để chăm nom trẻ. Tuy nhiên, ở nhiều vương quốc, người mẹ thường ở nhà một mình trong tháng tiên phong sau khi sinh. Bởi thế, họ sẽ trải qua hoàn toàn có thể cảm thấy cô đơn nhất vào thời gian này .
Đối với người cha hoặc mẹ tiếp đón việc chăm nom con, đời sống của họ sẽ chỉ xoay quanh đứa trẻ. Họ chỉ còn rất ít hoặc thậm chí còn không có thời hạn cho đời sống riêng, mối chăm sóc đến xã hội hay những thứ khác. Đồng thời, người cha hoặc mẹ đi làm lại hoàn toàn có thể cảm thấy bị ngăn cách khỏi quy trình nuôi dưỡng và theo dõi sự tăng trưởng của con. Trong mỗi thực trạng, cha mẹ đều phải đương đầu với cảm xúc đơn độc và bị cô lập, mà điều này khó hoàn toàn có thể nhận thấy được khi nhìn từ bên ngoài .
Những người mới làm cha mẹ thường tỏ ra niềm hạnh phúc và hài lòng với những người xung quanh, hoàn toàn có thể là để qua mắt mọi người hay để tránh những không an tâm của chính họ. Đôi khi rất khó để người mới làm cha mẹ san sẻ về cảm xúc thực sự của họ, ngay cả với mái ấm gia đình và bạn hữu thân thương. Nhiều người lo ngại rằng người khác sẽ nhìn nhận họ không đủ tốt hoặc cảm thấy xấu hổ khi kể ra những yếu tố của bản thân .
Những người mới làm mẹ thường cảm thấy bản thân trải qua “ nghịch lý đơn độc ” – họ cảm thấy đơn độc cùng cực dù đang ôm con trong tay. Người mẹ ở nhà chăm con và có ít hoặc không có tương tác với bất kể ai ngoài đứa trẻ, hoàn toàn có thể cảm thấy như thể đánh mất bản thân. Họ không hề tự do làm một người phụ nữ, một người bạn, một người vợ hay trong việc làm như trước. Họ buộc phải kiểm soát và điều chỉnh lối sống theo hướng mà họ trọn vẹn không nghĩ đến. Những người mới làm mẹ cũng hoàn toàn có thể gặp phải hội chứng baby blues, trầm cảm sau sinh và đơn độc sau sinh, những điều này hoàn toàn có thể làm tăng cảm xúc lạc lõng và cô lập .
Đối với nhiều người mới làm cha mẹ, cách duy nhất để liên kết với quốc tế bên ngoài là trải qua mạng xã hội. Mặc dù những nền tảng này giúp họ duy trì liên kết với bè bạn và mái ấm gia đình, chúng cũng hoàn toàn có thể gợi nhắc về đời sống và sự tự do trước khi họ mang trong mình quá nhiều nghĩa vụ và trách nhiệm. Mỗi bài đăng từ một người bạn, hoàn toàn có thể là về một cuộc gặp gỡ, một sự kiện việc làm, một bức ảnh đi nghỉ mát đều trở thành con dao hai lưỡi, dẫn đến tâm trạng phức tạp, vừa thấy liên kết nhưng lại vừa lạc lõng. Người cha, người mẹ với cảm xúc bị cô lập hoàn toàn có thể cảm nhận như có sự rạn nứt giữa đời sống cũ và đời sống mới, kèm theo có lẽ rằng là một cuộc khủng hoảng cục bộ truyền thống cá thể – “ Tôi từng là con người hướng ngoại và rất vui tươi. Còn giờ đây tôi chỉ là một con rô bốt bị mắc kẹt trong nhà. ”
Ngoài ra, mạng xã hội không phải là thủ phạm duy nhất. Những người mới làm cha mẹ hoàn toàn có thể cảm thấy lạc lõng ngay khi họ rời khỏi nhà, nỗ lực hòa nhập với quốc tế sinh động bên ngoài. Theo kịp bè bạn, tin tức, văn hóa truyền thống mới – tổng thể đều cần thời hạn nhưng cha mẹ lại không có nhiều. Điều này hoàn toàn có thể khiến cha mẹ cảm thấy như mọi người xung quanh không ai hiểu họ và những gì họ đang trải qua. Tệ hơn nữa, những cảm xúc bị cô lập này hoàn toàn có thể khiến cha mẹ thu mình lại hơn là tìm đến sự giúp sức .
Vương quốc Anh có tỷ suất người dân cảm thấy đơn độc cao nhất và họ đã vận dụng một ý tưởng sáng tạo tích cực chống đơn độc cho cộng đồng, thôi thúc sự cởi mở và khuyến khích mọi người san sẻ xúc cảm, yếu tố cá thể. Họ thậm chí còn đã chỉ định một Bộ trưởng để dẫn dắt trào lưu này .
Ả Rập Xê Út cũng có tỷ suất người dân cảm thấy đơn độc cao, đặc biệt quan trọng là với những người mẹ phải ở nhà chăm con nhỏ. Về cơ bản, họ bị ngăn cách khỏi tổng thể những mô hình đời sống xã hội của cộng đồng, cảm thấy tách rời khỏi cộng đồng. Ở Trung Quốc, những người mới làm mẹ được cho là sẽ phải chịu ” ở cữ một tháng ” ngay sau khi trẻ chào đời. Trong khoảng chừng thời hạn đó, họ không được phép ra khỏi nhà, gặp khách hoặc tham gia vào bất kể hoạt động giải trí nào ngoài việc chăm nom con trẻ – thậm chí còn họ còn không được tắm .
trái lại, ở Tây Ban Nha, việc nuôi dạy con được xem là nghĩa vụ và trách nhiệm chung của cha mẹ và họ có vẻ như ít cảm thấy đơn độc hơn. Người Tây Ban Nha gắn bó thâm thúy với cộng đồng ngay cả khi họ chuyển sang quá trình làm cha mẹ. Việc có con không tách họ ra khỏi đời sống xã hội, mà đúng hơn thì đứa bé sẽ là một phần lan rộng ra của mái ấm gia đình, tham gia vào hoạt động giải trí thường ngày cùng cha mẹ .
Ngày nay, khi quốc tế có cái nhìn công tâm hơn về sức khỏe thể chất tinh thần thì việc chăm sóc và quản trị tương quan đến cảm xúc đơn độc là yếu tố trọng tâm. Một số vương quốc như Nigeria vẫn đang nỗ lực xóa bỏ tẩy chay văn hóa truyền thống về sự đơn độc và sức khỏe thể chất tinh thần. Bên cạnh đó, Vương quốc Anh là một hình ảnh nổi bật cho xu thế quốc tế trong tương lai, với góc nhìn tổng lực hơn về sức khỏe thể chất của công dân và cách tiếp cận được kiểm soát và điều chỉnh để tương thích với những kỳ vọng, giả định và sắc thái văn hóa truyền thống xung quanh việc nuôi dạy con cháu .
Để trở nên nhạy cảm hơn với sự đơn độc của người khác, đặc biệt quan trọng là trong thời đại liên kết thuận tiện như lúc bấy giờ, nên tiếp cận một cách trực tiếp hơn với những người xung quanh. Mời họ tham gia cuộc trò chuyện nhóm chat, động viên và khen ngợi họ trên mạng xã hội hoặc đơn thuần là sắp xếp một buổi trò chuyện trực tiếp là những cách hay. Tất cả điều này bộc lộ một thông điệp khẳng định chắc chắn sự trân trọng và liên kết, từ đó tạo ra những độc lạ đáng kể trong đời sống hàng ngày của một người .
Mặc dù công nghệ tiên tiến thường bị xem là thủ phạm gây ra cảm xúc bị cô lập ngày càng tăng ở con người, đó cũng hoàn toàn có thể là liên minh can đảm và mạnh mẽ nhất của trong việc bảo vệ bản thân khỏi yếu tố này. Có lẽ nếu tiếp cận đời sống kỹ thuật số như một phần “ lan rộng ra ” của bản thân, con người hoàn toàn có thể tận thưởng một đời sống thực lẫn ảo linh động, sáng suốt và mang tính kiến thiết xây dựng hơn – nơi một lời nhận xét tích cực mang đến cảm xúc như một cái ôm và bộc lộ nhiều cảm hứng hơn so với chỉ một hình tượng “ thích ” .
“ Ở bất kỳ nơi nào, từ shop tạp hóa đến mạng xã hội, những cha mẹ trẻ sẽ liên tục tận mắt chứng kiến năng lực của những người làm cha mẹ khác ” .
Cảm giác tội lỗi khi làm cha mẹ
Dù không ai được hướng dẫn cách nuôi dạy trẻ, nhưng cha mẹ trẻ tuổi thường cảm thấy tội lỗi về việc họ chưa phải là “ chuyên viên trong việc nuôi dạy con cháu ” như những người xung quanh họ. Ở bất kỳ nơi nào, từ shop tạp hóa đến mạng xã hội, cha mẹ trẻ liên tục tận mắt chứng kiến năng lực nuôi dạy của cha mẹ khác, những tương tác giữa họ với trẻ và thái độ ” Tôi lo được “. Những điều này làm người mới làm cha mẹ cảm thấy tội lỗi với việc họ không làm tốt vai trò mới thuận tiện như vậy .
Phần lớn cảm xúc tội lỗi mà những người mới làm cha mẹ phải trải qua đều tương quan đến kỳ vọng quá cao và những giả định mà họ đã đặt ra về cảm xúc khi làm cha mẹ. Trong vài trường hợp, những người mới làm cha mẹ hoàn toàn có thể so sánh bản thân với chính tuổi thơ của họ. Dù tốt hay xấu, những ký ức này hoàn toàn có thể gợi lên cảm xúc tội lỗi và sự không tương ứng. Ví dụ : nếu cha mẹ đã có một tuổi thơ cơ cực, họ càng đặt nặng việc phải cho con cháu một tuổi thơ tốt hơn. Ngược lại, nếu họ đã có một tuổi thơ niềm hạnh phúc, họ hoàn toàn có thể cảm thấy tội lỗi rằng họ không hề mang lại đủ tình yêu thương cho trẻ như họ đã từng được nhận .
Cảm giác tội lỗi mà những người mới làm mẹ phải đương đầu hoàn toàn có thể rất khó khăn vất vả, đặc biệt quan trọng là ở những nền văn hóa truyền thống nơi người phụ nữ gần như phải trọn vẹn chịu nghĩa vụ và trách nhiệm việc nuôi dưỡng đứa trẻ. Trên khắp quốc tế, nhiều phụ nữ cảm thấy tội lỗi khi không phải là người mẹ ” hoàn hảo nhất “, vì hoài nghi những quyết định hành động của bản thân, cảm thấy đơn độc và thiếu liên kết, phải vật lộn với gánh nặng kinh tế tài chính hoặc đơn thuần họ chỉ cảm thấy mình làm chưa đủ tốt. Các bà mẹ, những người đang trải qua tiến trình trầm cảm sau sinh hoặc những đợt “ baby blues ”, hoàn toàn có thể cảm thấy tội lỗi do không thấy vui vì tình mẫu tử .
Cảm giác tội lỗi thường có nhiều hình thức, không đến từ một điều đơn cử và có sức lan tỏa. Tất cả cha mẹ có vẻ như đều trải qua một mức độ cảm thấy tội lỗi nhất định, bất kể nền văn hóa truyền thống hay những tầng lớp kinh tế tài chính xã hội. Điều này có nghĩa là cảm xúc tội lỗi của cha mẹ hoàn toàn có thể không đến từ việc khó khăn vất vả về nguồn lực, mà là một yếu tố nội tâm với những kỳ vọng quá cao của chính họ .
Ở những vương quốc có nhiều hạn chế trong việc tiếp cận thông tin và những dịch vụ chăm nom sức khỏe thể chất chất lượng / đáng an toàn và đáng tin cậy, cha mẹ hoàn toàn có thể cảm thấy tội lỗi trong việc không được giáo dục về cách tốt nhất để nuôi dạy con. Họ hoàn toàn có thể phải dựa vào lời khuyên của mái ấm gia đình và bạn hữu, không được tự chủ và khiến họ cảm thấy thêm phần tội lỗi vì đã trở thành gánh nặng cho những người xung quanh. Thiếu năng lực tiếp cận thông tin là một trong những thử thách lớn nhất mà những người mới làm cha mẹ phải đương đầu ở những vương quốc như Ấn Độ và Mexico, nơi chưa có mạng lưới hệ thống chăm nom sức khỏe thể chất tốt .
Các vương quốc trên quốc tế không đồng nhất về thời hạn nghỉ thai sản và nguồn lực tương hỗ khác trong những tháng đầu hậu sản. Cha mẹ Trung Quốc, Nigeria, Mexico và Ba Lan đặc biệt quan trọng cảm thấy bi quan khi không được tiếp cận đủ sự tương hỗ về mặt sức khỏe thể chất và ý thức cho việc phục sinh sau sinh và chăm nom hậu sản. Điều này hoàn toàn có thể tác động ảnh hưởng vĩnh viễn đến những người mới làm cha mẹ, những người hoàn toàn có thể cảm thấy tội lỗi về việc họ không hề tự đứng trên đôi chân của mình .
Cảm giác thì vô hình dung, điều này trở thành một trong những thử thách lớn nhất để gạt đi cảm xúc tội lỗi. Cha mẹ thường bộc lộ những mặt tốt nhất so với quốc tế bên ngoài, trong khi chịu đựng lúc ở nhà. Ngay cả khi một người bạn thân hoặc một thành viên mái ấm gia đình nhận ra được những xúc cảm này và muốn giúp sức, cha mẹ cũng gặp khó khăn vất vả trong việc mở lòng. Đây là thời gian cần nhiều sự nỗ lực. Những người thân yêu cần đóng vai trò dữ thế chủ động trong việc kéo những cha mẹ ra khỏi những lo ngại tâm lý và nói về những gì thực sự đang diễn ra với họ .
Đôi khi chỉ cần một lời nói chân thành để khởi đầu cuộc trò chuyện, ví dụ điển hình như : “ Thật khó để khi nào cũng tỏ ra là một ông bố bà mẹ tuyệt vời, khi mọi người đều biết KHÔNG ai trong có cha mẹ tuyệt vời và hoàn hảo nhất. ” Làm điển hình nổi bật điều không bình thường của sự tuyệt vời và thử thách chung mà tổng thể cha mẹ phải đương đầu hoàn toàn có thể giúp tâm trạng tự do hơn và giúp mọi người trở nên cởi mở. Sự giúp sức cũng hoàn toàn có thể được biểu lộ theo những cách tinh xảo hơn như biểu lộ sự tôn trọng so với điều những người mới làm cha mẹ đang trải qua và làm cho họ cảm thấy được đồng cảm. Ví dụ, tại nơi thao tác, công ty nên trang bị một phòng dành cho mẹ để họ cảm thấy được những đồng nghiệp hiểu được cô ấy phải vừa đi làm vừa chăm con, cũng như đồng nghiệp biểu lộ sự nghênh đón cô ấy trở lại việc làm theo cách đồng cảm nhất hoàn toàn có thể .
Khi những người mới làm cha mẹ cảm thấy sáng sủa về sức khỏe thể chất và niềm hạnh phúc của con mình, họ có xu thế giảm mạnh cảm xúc tội lỗi. Một thiên nhiên và môi trường được tương hỗ hoàn toàn có thể thôi thúc về mặt niềm tin và có tác động ảnh hưởng thâm thúy và lâu dài hơn đến sức khỏe thể chất niềm tin của cha mẹ. Ví dụ, khi những cộng đồng và tổ chức triển khai tạo ra hoạt động giải trí dành cho cha mẹ và bé, nó mang lại cho những người mới làm cha mẹ thời cơ giao lưu và học hỏi lẫn nhau, nhắc nhở họ rằng không ai là cha mẹ tuyệt đối trong việc nuôi dạy con cháu. Bằng cách khuyến khích những sự liên kết này, những cộng đồng hoàn toàn có thể biểu lộ sự tương hỗ của họ so với những mái ấm gia đình trẻ, nhắc nhở họ rằng việc nuôi dạy một đứa trẻ là một nghĩa vụ và trách nhiệm cùng san sẻ .
Điều trớ trêu là trong khi cha mẹ dằn vặt bản thân vì không biết phải làm gì hoặc tự chỉ trích vì lỗi lầm của mình, thì đứa bé lại coi cha mẹ là ánh sáng của cuộc sống – một siêu anh hùng ngoài đời thực, những người bằng cách nào đó cố gắng nỗ lực xoay sở để chu cấp cho bé bằng tổng thể tình yêu, sự tiện lợi và bảo đảm an toàn mà họ hoàn toàn có thể làm được .
Hạnh phúc và thử thách
Trở thành cha mẹ hoàn toàn có thể là một trong những niềm vui lớn nhất trên quốc tế – nhưng đi kèm với nó là những giật mình không kém. Những người mới làm cha mẹ thuộc những nền văn hóa truyền thống khác nhau từ khắp nơi trên quốc tế có vẻ như đồng ý chấp thuận chung một điều – trở thành cha mẹ thật sự khó khăn vất vả và phức tạp hơn họ từng mong đợi .
Sau tổng thể sự hào hứng khi lên kế hoạch cho em bé, đặt tên, chọn quần áo cho em bé và sẵn sàng chuẩn bị toàn bộ những điều thiết yếu để sinh con, hầu hết những người mới làm cha mẹ đều trọn vẹn mất cẩn trọng trước trong thực tiễn khắc nghiệt của việc nuôi dạy con cháu. Những cuốn sách hướng dẫn hoặc lời khuyên của một bác sĩ nhi khoa hoàn toàn có thể giúp sức được phần nào, nhưng ngay cả trong trường hợp tốt nhất, những bậc cha mẹ vẫn cảm thấy trọn vẹn bị choáng ngợp bởi đứa con đầy yêu thương nhưng vô cùng khó đoán của họ .
Những người mới làm cha mẹ thường bị buộc phải kiểm soát và điều chỉnh lối sống theo hướng mà họ chưa khi nào tưởng tượng ra được. Em bé có những nhu yếu và tính cách đặc trưng ngay từ lúc được sinh ra và cha mẹ thường phải vật lộn để hoàn toàn có thể thích nghi được. Ngay cả ở những vương quốc có mối quan hệ cha mẹ – con cháu tốt nhất nhất với tổng thể những nguồn lực mà họ có theo ý của họ, cha mẹ ở mọi nơi cảm thấy mình không được thông tin vừa đủ hoặc thông tin sai về những gì mong đợi – hoặc ngay cả với một kế hoạch, mọi thứ hiếm khi diễn ra như mong đợi .
Bất ngờ Open ngay từ đầu. Sau khi sinh và đưa bé về nhà, cha mẹ thường bị sốc trước nhu yếu cần chăm nom liên tục của trẻ sơ sinh. Vì đứa bé chưa có năng lực tiếp xúc, việc cố gắng nỗ lực tìm cách dỗ một bé đang quấy khóc lê dài tựa như không có điểm dừng. Điều này hoàn toàn có thể gây nản chí cho những người mới làm cha mẹ, những người hoàn toàn có thể đã đọc về những trường hợp khó khăn vất vả hoặc đã tìm đến bè bạn hoặc mái ấm gia đình để xin lời khuyên nhưng vẫn chật vật để tìm giải pháp hiệu suất cao. Các nhu yếu về mặt sức khỏe thể chất cùng với sự kiệt sức hoàn toàn có thể dẫn tới những rối loạn xúc cảm kinh hoàng hơn những gì cha mẹ hoàn toàn có thể tưởng tượng, tác động ảnh hưởng đến toàn bộ những góc nhìn của đời sống của họ – từ mối quan hệ của họ với nhau, đến bè bạn và mái ấm gia đình và thậm chí còn cả việc làm .
Ở những nền văn hóa truyền thống xem trọng truyền thống cuội nguồn như Nigeria, Romania và Trung Quốc, cha mẹ cũng nói rằng đời sống của họ đã đổi khác rất nhiều khi có em bé. Họ nói rằng họ thấy việc nuôi dạy con cháu khó hơn nhiều so với dự kiến và họ không có được sự sẵn sàng chuẩn bị rất đầy đủ. Trong khi cha mẹ ở khắp mọi nơi thưởng thức niềm hạnh phục và những thử thách đi kèm khi nuôi dạy con, thì riêng so với những bậc cha mẹ này hoàn toàn có thể có thêm áp lực đè nén phải tôn vinh những phong tục và giá trị truyền thống lịch sử trong khi cố gắng nỗ lực vận dụng những giải pháp văn minh để nuôi dạy con cháu .
Mặt khác, những người mới làm cha mẹ ở những nền văn hóa truyền thống văn minh hơn, như Hoa Kỳ, Vương quốc Anh và Chile, đã nói rằng đời sống mới của họ khi làm cha mẹ khá giống với mong đợi của họ. Điều này hoàn toàn có thể là do một số ít yếu tố – từ việc trấn áp áp lực đè nén hằng ngày trải qua việc san sẻ những nghĩa vụ và trách nhiệm, đến việc hoàn toàn có thể ” kiểm soát và điều chỉnh ” quy mô nuôi dạy con cháu của họ cho tương thích thay vì tuân thủ theo một chuẩn mực văn hóa truyền thống khắt khe .
Một thực sự phổ cập giữa cha mẹ thuộc mọi nền văn hóa truyền thống là những người gắn bó ngặt nghèo với mái ấm gia đình có xu thế làm tốt nhất vai trò của mình khi phải đối lập với những hiện thực mới. Điều này sẽ cho thấy tầm quan trọng của một lời nói tử tế hoặc một câu truyện được san sẻ so với những người mới làm cha mẹ – đó là dẫn chứng cho thấy những người khác đã trải qua những thử thách và khó khăn vất vả tương tự như và vượt qua được, theo một cách đầy can đảm và mạnh mẽ và khôn ngoan mà họ không khi nào nghĩ đến. May mắn thay, ngày này “ mái ấm gia đình ” hoàn toàn có thể được định nghĩa theo nhiều cách – mặc dầu đó là một mái ấm gia đình lớn, một nhóm bạn thân hoặc một “ tập thể đồng nghiệp thân thương ” – tổng thể những điều này hoàn toàn có thể giúp những người mới làm cha mẹ cảm thấy được bảo phủ bởi sự ủng hộ và tình yêu thương bát ngát .
Công kích trên mạng xã hội
Trong thời đại văn hóa truyền thống nghiện mạng xã hội ngày này, việc san sẻ quan điểm của một người trở nên thuận tiện hơn khi nào hết, thường đi kèm với việc ít hoặc không chăm sóc đến việc nó hoàn toàn có thể ảnh hưởng tác động tới cảm hứng của người khác thế nào. Đối với những người mới làm cha mẹ, điều này hoàn toàn có thể đến trong dạng một lời khuyên có chủ ý tốt nhưng nó thường có công dụng ngược lại, khiến cha mẹ cảm thấy bị phán xét, lo ngại và không được ủng hộ. Và chính do mạng xã hội lúc bấy giờ quá dễ tiếp cận và truyền tin trong tíc tắc nên những áp lực đè nén, sự xấu hổ và sự phán xét cứ thế chồng chất lên .
Hầu như bất kể ai cũng hoàn toàn có thể can thiệp vào những hoạt động giải trí hằng ngày và những sự kiện quan trọng trong mái ấm gia đình trải qua việc phản hồi một bài đăng làm cha mẹ cảm thấy trần trụi trước những sự nhìn nhận của người khác. Khi cha mẹ đăng một câu hỏi đơn thuần hoặc một điều gì đó vui tươi, nó hoàn toàn có thể lôi cuốn một phản hồi giống như một lời chỉ trích. Phụ huynh chỉ đăng một điều gì đó nhẹ nhàng như một câu hỏi tu từ ” Em bé có đáng yêu không ? ” hoặc ” Trông bé có niềm hạnh phúc không ? ” nhưng gặp phải những phản hồi không mong đợi. Những người mới làm cha mẹ hoàn toàn có thể chỉ đơn thuần là tìm kiếm một sự động viên hoặc để giữ liên lạc với bè bạn và mái ấm gia đình trải qua mạng xã hội, nhưng hay vào đó, họ cảm thấy hết sạch nguồn năng lượng sau khi đọc qua những phản hồi. Lướt nhanh qua hầu hết bất kể nền tảng mạng xã hội nào sẽ thấy rằng toàn bộ những người mới làm cha mẹ đều dễ bị phán xét và cảm thấy xấu hổ, từ một người mẹ thông thường đến một siêu sao Hollywood .
Một trong những cách công kích xấu đi nhất vào cha mẹ là ” Văn hóa trình diện ” hay ” Văn hóa tẩy chay “, đây là một hình thức công kích nơi mọi người bị miệt thị một cách công khai minh bạch trong khoảng trống mạng. Một dạng công kích phổ cập hơn và cay độc hơn Open dưới hình thức là sự phán xét từ những người lạ, nhưng nhiều lúc thậm chí còn là bạn hữu, qua những nền tảng mạng xã hội. Nó đã trở nên phổ cập đến mức có những thẻ hashtag riêng và cha mẹ cho biết áp lực đè nén của xã hội và sự phán xét từ nó là rất cao .
Một số quyết định hành động của cha mẹ tiếp tục bị “ công kích ” nhất thường là những chủ đề gây tranh cãi như cho ăn và nuôi con. Mặc dù những bậc cha mẹ hoàn toàn có thể cảm thấy tự tin về những quyết định hành động của họ, nhưng khi họ san sẻ những điều này lên mạng và trở thành nạn nhân công kích, đùng một cái họ cảm thấy tổn thương và lo ngại về chủ đề đó. Những người nổi tiếng, thậm chí còn Hoàng gia, thường là tiềm năng của những lời chỉ trích nóng bức này, như thể trong những tiêu đề tin tức hằng ngày của .
Về thực chất, mạng xã hội hoạt động giải trí dựa trên tính tự phát – nơi những khoảnh khắc được ghi lại và san sẻ mà không cần đắn đo nghĩ đến việc phải lý giải hoặc làm rõ nội dung của một bài đăng. Khi thiếu ngữ cảnh, mọi người hoàn toàn có thể sử dụng trí tưởng tượng của họ để lấp đầy những khoảng trống, đôi lúc biến những trường hợp thành tiền đề cho sự tranh cãi. Điều này hoàn toàn có thể khiến cha mẹ cảm thấy mình như thể tiềm năng bị nhắm đến, bị miệt thị và không hề thích nghi. Điều đó bám chặt vào tâm lý và ăn mòn sự tự tin. Ngay cả những bậc cha mẹ kiên cường nhất cũng hoàn toàn có thể gục ngã khi nhận quá nhiều phán xét như vậy .
Mạng xã hội cũng có xu thế kích động tính cạnh tranh đối đầu thâm thúy, đặc biệt quan trọng là giữa cha mẹ. Việc so sánh bản thân hoặc con của một người với những người khác có đời sống có vẻ như tuyệt đối thường hoàn toàn có thể khơi dậy cảm xúc không an tâm của những người mới làm cha mẹ. Việc có quá nhiều quan điểm quanh mình hoàn toàn có thể gây ra stress và lo âu quá độ và sau cuối làm giảm năng lực lèo lái hàng ngày .
Điều quan trọng cần lưu ý là phần lớn những gì được thể hiện trên mạng xã hội là một thế giới nuôi dạy con cái gần như hoàn hảo đã được chọn lọc một cách kĩ lưỡng, chải chuốt đưa đến trước mắt, chứ không phải thế giới thật. Đối mặt với những bài đăng này, một người mới làm phụ huynh có thể cảm thấy một áp lực sâu thẳm trong nội tâm phải nỗ lực để làm được như cha mẹ khác dường như đang làm, tự so sánh họ với điều gì đó chưa bao giờ thực sự tồn tại.
Ngày càng nhiều người nhấn mạnh vấn đề những thiệt hại mà văn hóa truyền thống tẩy chay gây ra cho người khác, đặc biệt quan trọng là sức khỏe thể chất ý thức và niềm hạnh phúc của những người mới làm cha mẹ. Trên thực tiễn, hành vi mở màn biến hóa trong những nền văn hóa truyền thống trên toàn quốc tế. Mặc dù phương tiện đi lại tiếp thị quảng cáo xã hội vẫn rất phổ cập, những thế hệ cha mẹ trẻ, ngay cả những người trong những xã hội mang tính truyền thống cuội nguồn hơn, đang biểu lộ sự cởi mở để phá vỡ những chuẩn mực của quá khứ như một cách để giảm áp lực đè nén trong một quốc tế khắc nghiệt, gò bó .
Đồng thời, mạng xã hội đang thu hẹp khoảng trống giữa những nền văn hóa truyền thống đã từng có rất nhiều khoảng cách, làm phong phú những giải pháp nuôi dạy con cháu. Cha mẹ tân tiến hoàn toàn có thể vận dụng nhiều giải pháp truyền thống lịch sử hơn, trong khi những mái ấm gia đình bảo thủ hoàn toàn có thể vận dụng nhiều giải pháp ” tân tiến ” hơn trong vai trò làm cha mẹ .
Ngay cả với những thử thách vốn có, mạng xã hội vẫn có những mặt tích cực, đặc biệt quan trọng là theo cách nó hoàn toàn có thể khiến cha mẹ cảm thấy được liên kết hơn khi nào hết. Một nền tảng mạng xã hội hoàn toàn có thể là một công cụ vô cùng can đảm và mạnh mẽ liên kết những cha mẹ với nhau, rộng ra là cho trẻ liên kết toàn thế giới, tạo sự link chung thiết yếu và cảm xúc thâm thúy về sự kết nối .