TTO – Bên cạnh những niềm tin vào tình yêu thì không ít bạn trẻ lại bày tỏ thái độ: tình yêu là một tình cảm xa xỉ và không còn tồn tại…
TTO – Bên cạnh những niềm tin vào tình yêu thì không ít bạn trẻ lại bày tỏ thái độ : tình yêu là một tình cảm xa xỉ và không còn sống sót …Hãy cùng chúng tôi san sẻ với bạn Đỗ Lan và những bạn trẻ đã từng yêu, từng niềm hạnh phúc và cả khổ đau vì yêu qua những email sau :
” Tôi không còn tin vào tình yêu ”
* Có thể thấy bạn đã không gặp may mắn. Tôi đã có một thời gian như bạn, yêu và được yêu rất nhiều… Đã có thời gian dài tôi chìm lặng trong nỗi nhớ sự hoài niệm. Tôi đã cố gắng để quên người ta nhưng tôi không làm được, tôi đã yêu đã tin vậy mà tại sao người ta lại phản bội điều đó? Tình yêu là một điều thiêng liêng, diệu kỳ nhưng tôi đã không tin vào tình yêu nữa, bởi nó chỉ đưa người ta đến sự tuyệt vọng!
Nguyễn Văn Định
* Từ bấy lâu nay trong tôi luôn hiện lên câu hỏi không biết có nên tin vào tình yêu nữa không ? Tôi đã tự phủ bọc cho mình một cách sống tự bảo vệ bản thân một cách tốt nhất, vì đã nghe nhiều quá về chuyện lừa gạt trong tình yêu. Đến khi ra trường đi làm thì lúc này tôi mới cảm xúc cần một tình yêu, cần một người đàn ông che chở, chăm sóc, chăm nom .
Thế là tôi đã yêu một tình yêu nồng cháy để rồi hai người đàn ông đi qua cuộc sống tôi để lại trong tôi là sự vô vọng, chán chường. Tôi cũng giống như bạn, đến giờ này mình không biết có còn tin vào tình yêu nữa hay không .
Tôi tưởng sự vô vọng trong mối tình đầu khi gặp anh – một người đàn ông lớn tuổi. Sự chín chắn ở anh sẽ mang lại niềm tin niềm hạnh phúc cho tôi mà ngờ đâu anh còn lại hung tàn hơn bất kỳ điều mà tôi tưởng .
Tôi đã van xin tình cảm của anh vì tôi biết tôi chỉ có anh, nhưng với anh thì đã cạn tình, giờ đây chỉ là sự bạc nghĩa của một kẻ khi đã chiếm đoạt được người con gái thì chán chê, biện minh đủ nguyên do để chia tay. Tôi hoang mang lo lắng không biết phải sống như thế nào với anh đây, không biết chọn con đường nào cho mình, hình ảnh anh vẫn còn trong tâm lý tôi. Tôi rất sợ cảm xúc thêm một lần đau nữa, rất sợ …
Không biết nỗi đau này đến khi nào mới chấm hết, đến khi nào quá khứ hết ám ảnh cuộc sống tôi .
comay08072008@
Nhưng có phải bạn đã quá bi quan ? …
* Thân gửi bạn Đỗ Lan ! Đọc qua tâm sự của bạn P. nghĩ rằng bạn đang dần đánh mất niềm tin trong đời sống. Một tình yêu mất đi mặc dầu nó sẽ làm tất cả chúng ta đau khổ và buồn, nhưng bạn ơi bạn hãy luôn tin rằng xung quanh bạn vẫn còn nhiều người thương mến bạn .
Có thể khi yêu bạn đã gặp người không chân thực với mình, nhưng bạn hãy luôn nhớ rằng ” không vấp ngã trong đời sống là một điều tốt, nhưng vấp ngã mà biết đứng dậy đi tiếp là điều tốt hơn “. Hãy tin và yêu những gì đời sống đã mang đến cho bạn. Hy vọng bạn sẽ sớm tìm lại niềm tin .
phuongthuy2704@
* Chị tỏ ra hờ hững, lãnh cảm với tình yêu cũng đúng thôi, nhưng trên đời này còn thiếu gì người tốt. Tôi xin kể chuyện tình yêu của tôi để chị cảm thông hơn .
Tôi là một một người con trai nhút nhát và sống nội tâm, trong 3 năm đầu học ĐH tại Quận Thủ Đức ( TP. Hồ Chí Minh ), tôi không có một một bạn gái nào, bởi lẽ tôi không thích, nụ cười của tôi là đọc sách, học tập mà thôi .
Một lần tôi về phòng nghỉ thì bị trúng gió, cô gái sát phòng đã chăm nom cho tôi, từ đó tôi có tình cảm và hai tình nhân nhau khi nào không biết. Tôi đã về nhà nhà cô ấy ở tận Đắc Lắc chơi và cô ấy cũng về nhà tôi chơi với tư cách bè bạn. Hai tôi cũng đã thề non hẹn biển …
Nhưng sự đời không như ta mong ước được. Khi cô ấy chuyện trò với mái ấm gia đình thì họ bắt tôi phải về trên đó ở, nhà cô ấy giàu sang và hoàn toàn có thể lo cho tôi một việc làm tốt. Nhưng mẹ tôi không đồng ý chấp thuận vì mẹ muốn cô ấy về làm dâu nhà tôi ở Bà Rịa – Vũng Tàu. Sau thời hạn không thuyết phục được hai mái ấm gia đình, chúng tôi quyết định hành động chia tay trong đau khổ, tuy nhiên vẫn giữ mãi hình ảnh mối tình đầu ấy .
Tôi nghe lời mái ấm gia đình về thao tác tại địa phương, trong một công ty nhà nước, tôi là một người có năng lượng, ông giám đốc rất thích và muốn tôi phải lấy cháu gái ông, đang là một nhân viên cấp dưới kế toán trong công ty. Tuy nhiên tôi không nói gì và sau 3 năm thao tác, tôi và cô gái, quê ở miền Trung, làm ở phòng tổ chức triển khai nhân sự, đem lòng yêu nhau. Oái oăm thay cô ấy là người mà ông giám đốc muốn chọn lấy cháu trai gọi ông ấy bằng cậu ruột, nhưng cô ấy không thích .
Thế là từ đó ông giám đốc rất ghét tôi và cô ấy. Ông luôn tìm cách cản trở tình yêu của chúng tôi. Tuy nhiên, càng không cho và gây sức ép thì tình yêu chúng tôi càng mãnh liệt và không hề rời xa nhau .
Ai cũng bảo sao tôi không yêu cháu ông ta cho đỡ khổ. Tôi chỉ cười thôi vì tình yêu là vĩnh hằng, vật chất hoàn toàn có thể làm ra, còn tình yêu thì không. Tuy nhiên. cũng có người khuyên chúng tôi nên lấy cháu ông và trả thù thật cay độc, nhưng tôi không khi nào làm vậy. Tình cảm là điều gì hợp nhất giữa 2 người, đừng miễn cưỡng, đừng làm khổ cho mình và cho người khác. Tất cả là duyên số nhưng cộng với lòng tin và sự quyết đoán của 2 người sẽ tiến tới thành công xuất sắc. Nếu mọi chuyện tốt đẹp và chúng tôi sẽ cưới nhau vào năm 2010 .
Qua câu truyện của tôi, chị không nên quá bi quan và thù ghét “ đàn ông con trai “ trên cõi đời này “. Biết đâu một ngày nào đó chị tìm được tình yêu đích thực của mình. Đừng hoài nghi nhiều quá !
Yêu nhưng phải bình tĩnh, cảnh giác là một điều đáng để ta suy ngẫm trong cuộc sống bận rộn như hiện nay, đừng để đồng tiền, chức quyền và danh vọng làm hoen ố ý nghĩa của 2 chữ “tình yêu”. Chúc chị vui vẻ và xét lại mình cho cánh đàn ông được nhờ, chị nhé…
H.A. (Vũng Tàu)
* Trải qua hai lần bị phản bội là đau đớn lắm ! Tôi hiểu điều đó vì tôi cũng đã từng tuyệt vọng trong tình yêu. Đã hai lần tôi chia tay nhưng chia tay với một người. Lần sau đau hơn lần trước .
Cứ mỗi lần chia tay như vậy tôi lại khóc. Lần tiên phong, tôi khóc nhiều đến nỗi sưng húp cả mắt. Rồi bỏ bê học tập. Thế rồi mọi chuyện đã qua, anh quay lại với tôi vì bảo rằng không hề quên tôi được. Tôi đã vui mừng khôn tả xiết. Tôi cứ nghĩ sóng yên gió lặng, tình yêu chúng tôi đã được dẫn chứng qua thời hạn nên sẽ bền vĩnh cửu. Nhưng không, chúng tôi lại chia tay .
Lần này tôi đã đau đớn đến không hề khóc được. Tôi gần như trầm cảm. Tuy biết rằng dẫn đến kết thúc như vậy cả hai đều có lỗi. Nhưng tôi vẫn hận anh vì tôi đã tin anh tuyệt đối. Cũng giống như chị Đỗ Lan, tôi yêu anh mà không hề so đo thống kê giám sát, tôi không có một ngày lễ đúng nghĩa, cả năm trời hai đứa gặp nhau mấy bữa nhưng anh cũng chẳng khi nào dành thời hạn cho tôi lúc rãnh rỗi .
Tôi không ngại vì anh nghèo, tôi biết rằng nếu lấy anh tôi sẽ rất khổ vì anh là người ốm yếu, việc làm cũng không không thay đổi nhưng tôi vẫn không ngại. Tôi chỉ nghĩ đơn thuần lấy người mình yêu và yêu mình là niềm hạnh phúc nhất rồi. Nhưng niềm hạnh phúc nhỏ nhoi ấy tôi cũng không có được. Tôi đã từng tuyệt vọng, nhưng giờ thì tôi đã nhìn đời lại bằng màu hồng và tôi tin rằng mình sống tốt thì sẽ có người đàn ông tốt đến với mình. Bây giờ mình chưa gặp chẳng qua là chưa đến lúc thôi .
Có những người như mong muốn, niềm hạnh phúc sớm mỉm cười với họ và tình yêu nhanh tìm đến với họ. Nhưng có những người kém như mong muốn hơn, con đường đi tìm tình yêu và niềm hạnh phúc truân chuyên hơn .
Hãy cứ tin tình yêu là có thật và sống xứng danh với những điều tốt đẹp mình đã có rồi niềm hạnh phúc sẽ mỉm cười thôi. Tuyệt vọng và bi quan chỉ làm biến mất con đường đến niềm hạnh phúc thôi. Tôi nghĩ vậy, bạn thấy thế nào ?
banglang_tim8706@
* Bạn mến ! Tôi hiểu thực trạng của bạn ! Thời buổi này, hình như đồng xu tiền và dục vọng, sự tham lam và lòng ích kỷ luôn sống sót trong mỗi người. Tôi đã trải qua nhiều mối tình chứ không như 2 mối tình như bạn !
Tôi khá đáng yêu và dễ thương nên tôi thuận tiện chiếm được tình cảm của người mà mình muốn ! Nhưng khi có thời cơ tiếp xúc với họ tôi có cảm xúc họ chỉ muốn tận dụng tôi ! Hình như đa phần đều như vậy !
Nhưng tôi không cho phép mình được sống buông thả ! Tôi chỉ muốn tìm cho mình một người chồng tốt và thật lòng với tôi. Đàn ông sao họ lại ích kỷ như thế nhỉ, họ chỉ muốn được cái họ cần, không cần biết xúc cảm của người khác ! Nhưng tôi hiểu rằng vẫn đâu đó có một người đang chờ đón tôi, một nửa đúng nghĩa và một tình yêu thật sự và tôi luôn sống tích cực để tiếp đón tình yêu đó !
Tôi và bạn hãy nỗ lực lên nha ! Những người đàn ông như vậy không xứng danh để tất cả chúng ta buồn nhiều ! Chào thân ái !
linavo83@
* Trong đời sống nếu ta không tin và không yêu thì có lẽ rằng sẽ không còn mê hoặc, tuy nhiên do mỗi người mỗi cảnh mà tạo hóa đã ban tặng. Nhưng may thay tôi chưa từng rơi vào thực trạng của chị Đỗ Lan .
Thật ra chị vẫn còn như mong muốn hơn tôi vì đã biết thế nào là tình yêu và thế nào là vị đắng của tình yêu để rồi sẽ tìm được tình yêu đích thực ở ngày mai chị nhé ! 28 tuổi, tuổi thật đẹp để lập mái ấm gia đình, thế mà tôi chẳng có ai để gọi là nhớ và thương không biết tôi nói chuyên không duyên dáng, không biết cách để tạo ấn tượng nơi người khác, hay do duyên nợ chưa đến .
Mọi người lại bảo do tôi quá kén chọn, nhưng thực sự không phải thế ! Tôi không biết tại sao không ai đến với tôi mặc dầu tôi cũng đã tốt nghiệp ĐH có công việc làm không thay đổi, thao tác trong cơ quan nhà nước .
Trong việc làm tôi rất nhiệt tình, mọi người trong cơ quan rất thương mến. Bản thân tôi nhiều lúc cũng rất buồn và tủi vì tại sao mình lại như vậy sao cái gì cũng một mình, một phần cũng do tôi sống quá tình cảm nên dễ bị tổn thương về mặt niềm tin .
Hy vọng ngày mai khi thức giấc mọi điều tốt đẹp sẽ đến với tôi, bạn và những người xung quanh tất cả chúng ta, tất cả chúng ta hãy nên tin vào tình yêu bạn nhé !
Trần Thị Sen
Tuổi Trẻ Online từng có forum Tình yêu đẹp – có còn không ? cách đây chưa lâu đã được phần đông bạn đọc gửi email san sẻ. Giờ đây, những do dự về niềm tin vào tình yêu vẫn như hơi thở nóng nực ” bắt mạch ” vào nỗi lòng nhiều bạn trẻ .
Phải chăng, kiến thiết xây dựng niềm tin vào tình yêu khó thế ? Phải chăng, chỉ có phái nữ mới yêu hết lòng hết dạ, còn nửa kia đa số ngược lại ? … Hãy liên tục san sẻ với chúng tôi qua email [email protected] ( vui mắt gõ font chữ có dấu tiếng Việt ) .
TTO |