144 – Truyện Khát Vọng Trỗi Dậy { Light novel }

144

-“Đừng suy nghĩ vấn đề phức tạp hóa lên. Xóa sạch mọi thứ đi, chỉ cần quan tâm ai là thủ phạm và ai là nạn nhân thôi.”
“Việc đó thì dễ dàng hơn.”

-“Trong khi vụ án đó đang rối rắm thật, thì các nhân tố quan trọng lại rõ ràng. Người môi giới thông tin là thủ phạm còn PAX và Bạch Hồng Hoa là nạn nhân.”
“…”
-“Nhưng tại sao?” – Kim Hannah đã đưa ra một câu hỏi -“Ai nói rằng Bok Jungsik là nạn nhân của phi vụ này?”

“Lãnh đạo của Bạch Hồng Hoa không phải nạn nhân ư?” – Seol ngơ ngác.
-“Không phải chính Bok Jungsik đã tự nói vậy sao? Bởi vì chúng không tìm được đối tác phù hợp nên đã hủy bỏ chuyến thám hiểm đấy!!”

Nghe Kim Hannah lý giải, Seol Jihu gật đầu lia lịa .- ” Có nghĩa bọn họ cùng đồng ý chấp thuận từ bỏ nó. Tự nguyện từ bỏ chuyến đi trước khi những sai lầm đó được công bố. Nhưng không có nghĩa là họ đã chịu lỗ vào thời gian đó đâu. “Kim Hannah nhấn mạnh vấn đề ” đã “, hàm ý rằng cuộc thám hiểm không bị hủy vì những cuộc kháng nghị kia đâu .’ Cô ấy đúng ‘ – Seol Jihu lầm bầm .

“N-Nhưng…”
-” Và kết quả là, con chó cái mồm thôi đó đã tự lập một nhóm đi thám hiểm. Tôi chắc chắn cô ta đã làm điều đó.”

Lần này thì Seol thực sự hoảng sợ .

“Tại sao lại thế? Nếu lãnh đạo đã hủy chuyến thám hiểm, đáng ra cô ấy không nên đi, đúng không?
“Đó là suy nghĩ của cậu. Nhưng con cho cái đó là con át chủ bài của Bạch Hồng Hoa. Cô ta mới là người ra lệnh thực sự. Trong khi Bok Jungsik, người mang danh là thủ lĩnh của bang hội, thì thực ra chỉ là bù nhìn thôi.

[Thủ lĩnh của chúng ta giờ to gan lớn mật ghê nhỉ, biết cách nói xấu sau lưng rồi đấy.]
[Đủ rồi. Thay vào đó… Để tôi nói chuyện.]

Đó là thực sự. Bok Jungsik chắc như đinh không có ảnh hưởng tác động lắm. Và Seol cũng tận mắt tận mắt chứng kiến thái độ của Phi Sora .Tuy nhiên, Seol Jihu không ngờ rằng Bok Jungsik chỉ là bù nhìn .- ” Đó vẫn là những tâm lý của cậu cho đến khi Pax biến nó thành yếu tố lớn. Đó là thông tin họ cũng đã trao đổi 10 đồng vàng và họ cũng đã xác nhận sự sống sót của tàn tích. Nhưng đùng một cái để bị nẫng tay trên cuộc thám hiểm chỉ vì một yếu tố nhỏ sau khi đã lên kế hoạch nhiều tháng sao ? Nó trọn vẹn không có ý nghĩa. “

Kim Hannah tiến sát quả cầu pha lê.
“Còn một điều khác mà tôi còn nghi ngờ.”

Giọng cô hạ xuống.
“10 đồng xu vàng không phải một trò đùa đâu. 500 triệu won đó. Cậu nghĩ việc chuẩn bị tốn những bao nhiêu? Bỗng nhiên kế hoạch bốc hơi, thế chẳng khác gì họ đã ném những gì họ đã chuẩn bị trong bao tháng qua vào thùng rác à. Cậu nghĩ những thành viên còn lại trong hội đang nghĩ gì? Nếu là cậu liệu cậu có nghi ngờ năng lực của lãnh đạo không?”

“Ý cô là sao?”
-“Nhìn vào bức tranh tổng thể đi. Một tên khốn vốn đã ở một vị trí bấp bênh rồi lại đặt ra một tình huống ép họ thực hiện ngay cả khi họ chưa chắc có kiếm được lợi nhuận hay không rồi đánh đùng cái cho ra lệnh rút lui. Nhìn vào nó sau khi tình hình trở nên nóng bỏng, cậu khi nghĩ nó được dàn dựng sao?”

‘ Sau khi tình hình trở nên nóng bỏng ? ‘ – Seol Jihu khởi đầu lờ mờ đoán ra – ” Đợi đã. Vậy có nghĩa là Phi Sora là … “

-“Con dê tế thần.
Kim Hannah tóm tắt nó trong một từ.

-“Trong khi đó, tên lừa đảo sẽ tự do di chuyển, mọi trách nhiệm đổ hết lên đầu cô ta. Chắc Hoàng Gia sẽ có những bất công với Bạch Hồng Hoa, chắc chắn họ sẽ lời PAX, người đã mua thông tin này trước. Giờ thì, để kết thúc chuyện này…”
“…..”
“Nếu cô ta chết ở đó, mọi chuyện sẽ chấm dứt. Ngay cả có phép màu nào đó giúp cô ta sống sót, cô ta cũng chìm trong sự đay nghiến của dư luận thôi. Có nghĩa là, dù cuộc thám hiểm này có thành công hay không, kết quả đã được định trước rồi.”

Kim Hannah nở một nụ cười yếu ớt.
“Giữa các nhà môi giới, ai sẽ là người kiếm được nhiều nhất nào? Là ai nào?”

Seol Jihu ngây người nhìn chằm chằm vào viên pha lê .Sau khi cuộc gọi kết thúc, Seol Jihu ra ngoài, cậu dựa vào lan can và quan sát xung quanh .Kim Hannah nói sẽ gọi lại khi cô ấy tìm được vật chứng xác đáng, nhưng như cô ấy nói, hiệu quả đã được định sẵn. Cậu không biết tại sao, nhưng tâm lý cảm xúc cảu cậu cứ đang theo một hướng nào đó là lạ .

Hễ cứ nhắm mắt lại, hình ảnh Phi Sora lại treo cổ trong một căn phòng tồi tan với nụ cười trong đau đớn lại đay nghiến trái tim cậu.

” Lựa Chọn Định Mệnh huh ? “[ Có vẻ như cậu nghĩ rằng số phận là một điều gì đó tuyệt vời sao, nhưng thực tiễn luôn không như vậy đâu. ]Định mệnh là một cái gì đó khi sinh ra đã có ; một số ít mệnh không hề tránh khỏi .

Đó là những gì Ian đã nói với cậu.
Đó là một số phận để thở, khi mà cậu được sinh ra là một con người, và số phận bắt cậu phải chết khi cậu ngừng thở.

Luật nhân quả này là một quy luật ” không bao giờ thay đổi ” tuyệt đối. Định mệnh ở đầu cuối không bao hàm sự ‘ biến hóa ‘ .Ví dụ, khoảnh khắc mà Phi Sora ép buộc những thành viên tham gia thám hiểm là ” nguyên do ” thì khoảnh khắc mà cô treo cổ chính là tác dụng .Đây là một số phận không hề tránh khỏi, hoặc như Ian nói, sự gật đầu số phận của một người .

Vậy thì lý do đằng sau của ‘sự lựa chọn’ là gì?
Điều đó có nghĩa là không chỉ có một số phận, mà là nhiều.

Seol Jihu hoàn toàn có thể buộc cô ngừng thám hiểm, hoặc là đi cùng cô, hoặc thậm chí còn là đi cứu cô ngay giờ đây .Bất kỳ sự lựa chọn nào của cậu cũng hoàn toàn có thể dẫn đến một số phận khác nhau cho Phi Sora .Hoặc lý giải như kiểu của Ian, nếu cậu không hành vi, cô ấy sẽ treo cổ, cô ấy sẽ tắt thở rồi chết, nhưng nếu cậu hành vi, hoàn toàn có thể cô ấy sẽ không treo cổ và không tắt thở nữa .Lựa chọn của cậu sẽ dẫn Phi Sora tới một trong hai số phận không hề tránh khỏi đó .Và đó là ” Lựa Chọn Định Mệnh. “Trong lúc Seol đang mơ màng nghĩ ngợi …[ Anh đang nghĩ gì vậy ? ]Seol Jihu mở mắt, một giọng nói êm dịu vang bên tai cậu. Rồi cậu thấy một làn khói đen bay lơ lừng trước mặt .

“Khoảng thời gian qua cô vui chứ?”
[Có ạ. Chỉ cần đi quanh đây là em có thể thấy được rất nhiều thứ rồi.]

Nhưng giọng của Flone có vẻ hơi chán chường. Có vẻ cô vẫn giận dỗi khi phải rời khỏi Scheherazade sớm như vậy.
Cô vừa thoát khỏi ngôi Cổ Mộ mà cô phải ở đó cả trăm năm, giờ một lần nữa cô lại mất đi phần nào sự tự do, cậu biết cô đang rất tò mò về thế giới bên ngoài.

” Tôi đang nghĩ về Cổ Đế Lâu … À, ý là Hiến Tế Lâu. “

[Tại sao lại thế? Không phải anh đang tính đi đến đó đấy chứ?]
Giọng cô cực kỳ lo lắng, nhưng Seol Jihu lắc đầu.

“Không. Chỉ là tôi vừa nghe có một người bạn tôi đang trên đường đến đó.”
[Sao người đó lại đến đó…..]

“Chà. Chắc là do bản chất của con người luôn muốn làm gì đó mà họ lại không nên làm.”
[Trong thời gian qua, theo như em thấy có rất nhiều tên đã ngu lại còn mù. ]

“Vậy à!!”
[Vâng. Thành thật mà nói, em chưa từng biết tới những chuyện đó cơ. Mặc dù em biết như vậy là không nên, nhưng em lại không ngăn được sự tò mò.]

Thấy khói đen đang gật gù, Seol Jihu chợt nhớ tới câu truyện lúc trước mà cô còn đang kể dang dở .

“Flone. Lâu đài đó được dùng để làm gì khi Hoàng Đế còn sống? Có vẻ như nó không được dùng cho mục đích giải trí.”
[Nó có mục đích chính trị và để bảo vệ ông ta.]
“Sử dụng cho chính trị và an toàn sao?”
[Vừa để loại bỏ kẻ thù vừa để tích trữ của cải.]

Flone thở dài.
[Gorgonu, Rothschear, Rodrick, Rhetinhen, Monpansha, Baluark, Aluah, Angju. Biết bao nhiêu gia tộc đã mất mạng trong lâu đài đó.]

Seol Jihu bị sốc. Cậu nheo mắt.
“Đợi đã. Rothschear, ý cô là…”
[Anh vẫn nhớ sao ?.]

Tên của Flone là Flonecia Lusignan La Rothschear .Có nghĩa là …

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!

[ Anh nghĩ đúng. Gia tộc của em từng nằm trong tầm ngắm của Hoàng Đế. Chúng em từng rất nổi tiếng vì phong phú. ][ Theo hồ sơ trong Thư viện Hoàng gia, cô ấy được ghi chép là con gái út xinh đẹp của gia tộc lớn có uy tín nhưng đã sụp đổ. ] – ( Ian ) .Lời của Flone và Ian cùng Open trong tâm lý cậu, miệng của Seol Jihu mở ra .

“Chỉ vì tiền mà gia tộc của cô đã bị tiêu diệt, còn cô…”
[…Đúng vậy.]
Flone trả lời với giọng cay đắng.

“Nhưng tại sao ông ta lại làm vậy? Nếu ông ta là Hoàng Đế của Đế Chế, ông ta phải có quyền lực tuyệt đối. Ông ta còn thiếu những gì nữa cơ chứ?
[Đó là tiền.]
Flone trả lời thẳng thừng.

[Tên Hoàng Đế tham lam đã tiến hành chiến tranh như một tên điên cuồng. Nhưng tiến hành các cuộc chiến đó đòi hỏi một nguồn tiền khổng lồ. Cho dù là hắn đi chăng nữa, cũng chẳng thể xoay sở kinh phí cho một chiến diễn ra hàng chục năm trời.]
“Đúng vậy.”
[Vì thế, khi suy nghĩ tới tất cả các nguồn tiền, ông ta đã để ý tới tài sản của các quý tộc và cưỡng đoạt hay đánh cướp chúng theo nhiều cách khác nhau.]

“Huh?” – Seol bối rối
[Khi một vị vua mời ai đó đến lâu đài của ngài, anh nghĩ họ có từ chối không?]
“Nếu họ không đi thì sao?”
[Thì họ sẽ phải đối mặt với một bản án vì tội chống sắc lệnh của triều đình.]

Seol Jihu vẫn ngơ ngác.
[Không ai biết chuyện gì đã xảy ra bên trong lâu đài. Nhưng như những gì em nghe được, ông ta đã ám sát tất cả những người tới lâu đài. Ông nội của em cũng đã chết vì chuyện đó. Sau đó, hắn đã giả vờ có một cuộc điều tra, cho quân đội vào lục soát gia tộc em.]
“Và bọn chúng đã tịch thu tài sản của gia tộc cô thông qua lần đó.?”
[Vâng ạ.]

Seol Jihu tức giận.
“Thật khốn nạn.”

[ Ai cũng biết đó là một thủ đoạn. ] – Flone lặng lẽ nói rồi tĩnh mịch chốc lát .

[Nên bọn em cũng không để yên.]
Flone lại tiếp tục.

[ Khi ” lời mời ” truyền tới gia tộc, ông nội em lúc đó là người lúc đó là người đứng đầu gia tộc Rothschear, đã nhận ra thủ đoạn của Hoàng Đế. Cho nên ông đã vạch ra trước một kế hoạch. ]Seol Jihu mở màn thấy tò mò .[ Nếu ông nói dù ông chết hay không, tối thiểu ông vẫn sẽ bảo vệ gia tài của gia tộc. Vì thế ông đã cố gắng nỗ lực giấu nhiều thứ mà Hoàng Đế không hề nhận ra. ]” Vậy nguyên do mà gia tộc của cô bị như thế là .. “[ Vấn đề là bọn em nhận ra điều này quá muộn, khi đó ông đã bị hại rồi và bọn em chỉ nhận ra được dự tính của ông khi đọc di chúc, còn về chỗ gia tài đó đã đi theo bí hiểm của ông xuống mồ rồi. ]” Ông ấy không để lại lời nhắn hay vị trí về khối gia tài đó à ? “[ Không. Trong di chúc, ông chỉ nhắn rằng ông sẽ chết, rồi nhắc nhở mọi người hãy chuyển hay giấu bất kể thứ gì hoàn toàn có thể trước khi tên Hoàng Đế tham lam đó đến cưỡng đoạt, và vừa đọc xong di chúc bọn em phải đốt bỏ nó ngay. ]

Seol Jihu nghiêng đầu.
“Vậy là cuối cùng gia tộc cô không mất thứ gì, nhưng cũng chẳng còn gì sao?”
[Nói trắng ra thì đúng như vậy. Trừ cái này.]

Đột nhiên cậu cảm xúc cổ cậu bị thứ gì kéo, rồi cái dây chuyền sản xuất đùng một cái lơ lửng trong không trung .

“Sợi dây chuyền.”
[Nó là kỉ vật của ông nội em. Mẹ em nói ông đã bí mật gọi riêng bà ra rồi đưa cho bà cái này. Ông nhắc rằng bằng mọi giá không được đánh mất nó và hãy trân trọng nó.]

“Vậy ra đó là lý do mà cô ấy đã rất tức giận khi Clara chạm vào sợi dây truyền này.” Seol Jihu gật gù, cuối cùng cậu cũng hiểu ra được phần nào.
“Nếu các gia tộc khác cũng làm như vậy, tôi đoán tên Hoàng Đế đó sẽ vui lắm đây.”

[ Có những người cũng hành vi giống như ông em, nhưng cũng có nhưng tên ngu ngốc khác. Em cá là không ít trong số chúng tự nguyện dâng lên tên Hoàng Đế đó vì sợ hãi đâu. ]

“Wow!”
Seol Jihu thở dốc. Nếu những lời Flone là đúng, cậu không thể tưởng tượng được trong cái lâu đài đó có bao nhiêu của cải.

Tòa lâu đài đã lớn rồi, khối tài sản lại cực kỳ khổng lồ.
Seol Jihu nuốt nước bọt.

“Heuk—”
Đột nhiên Flone bất ngờ chìa cái mặt ra từ làn khói đen làm cậu giật mình, thở hổn hển. Không biết cô đã chuyển sang Hình Thái 3 từ khi nào, nhưng cậu sởn hết gai ốc khi cô đang lườm cậu.

“Này! Cô đang làm tôi sợ đấy.”
[Anh lại đang tính toán gì đó, phải không?]

“Huh?”
[Không. Anh không được đi. Em sẽ không để anh đi đâu.]

“Nhưng…”
Dù cậu cố gắng thế nào, cô cứ ôm lấy cả chân cả tay cậu, không cho cậu di chuyển, Seol Jihu thở dài.
“Được rồi, tôi sẽ không đi đâu. Thả ra tý nào, khó thở quá.!!”

[Em không tin anh đâu.]
“Sao lại thế?”
[Nhìn đôi mắt anh đang sáng lên kìa.]
“Đừng vậy nữa mà. Thả tôi ra đi. Cô đinh ôm tôi như thế này đến bao giờ?
[Oh, em không biết. Có thể là một năm chăng? Ít nhất em sẽ ôm anh cho đến khi nào anh bỏ cái suy nghĩ đó đi?]

‘ Một năm luôn sao ! ! ! ! ! ‘Biết điều đó là không hề dù cậu có dỗ dành cô như thế nào đi nữa, cậu đành chơi nước cờ sau cuối. Noi gương Hugo lúc trước, cậu cúi xuống cổ nâng sợi dây chuyền sản xuất lên và liếm .

[Ewwwwwww!]
Flone thét lên và lùi lại

Sau khi được giải phóng tay chân, Seol Jihu chợt thấy nhìn thấy hồn ma bay ra xa cậu nhưng vẫn đang run cả người lên vì sự ghê tởm .

[Đồ đáng ghét! Anh biết em ghét như thế mà!]
Thấy giọng cô đang tức giận nhưng cũng chực khóc, Seol Jihu gãi đầu.
“Nhưng cô ôm tôi chặt quá!!!”

[Em đang lo lắm đấy!]
“Tôi biết rồi, tôi sẽ không đi. Được chưa!! Tôi hứa là tôi sẽ không đi nữa.”

Thấy Seol Jihu xoa hai tay vừa xin lỗi, Flone rụt rè tiến đến.
[Có thật không?]
“Tất nhiên rồi. Cô đã nói đến như vậy mà. Đó không phải nơi con người nên đến. Rõ ràng chẳng có gì tốt đẹp khi đến đó cả!!”

Đó là sự thực; Seol Jihu thực sự không có ý định đi.
Không chỉ Cửu Nhãn cảnh báo cậu không được đi, mà ngay từ đầu cậu cũng chẳng có lý do để đến đấy rồi.

[Vâng ạ!! Anh nghĩ như vậy là được rồi.]
Flone nói với giọng nhẹ nhõm.

“Nhưng cô nói cô cũng có tò mò đúng không.”
[Ông em nói tò mò quá mức là không tốt. Không cần thiết đến một nơi đáng sợ như vậy chỉ vì tò mò đâu.]

Nghe cái giọng nói chán nản của cô, Seol Jihu bật cười khúc khích.
“Chà!! Đáng ngạc nhiên đấy!! Trên đời này tồn tại thứ có thể làm cho cô sợ cơ?”
[À thì!! Cái đấy liên quan trực tiếp tới gia tộc của em cơ mà. Khi đó em lại còn là một đứa bé nữa]
“Nhưng giờ cô đã…”

” …. chết. Còn gì để cô sợ nữa ! ! ‘Seol định nói thế, nhưng cậu quyết định hành động ngậm miệng lại. Có những điều nên nói, nhưng cũng có những điều nên giấu trong lòng .Cậu thấy nói ra điều đó thì thật thô lỗ .

[Em á? Em thì làm sao cơ?]
“Uh.. Rất mạnh mẽ!!”
[Mạnh á. Nó chẳng có ý nghĩa gì cả]

Dù đã cố gắng nỗ lực đổi chủ đề, nhưng cậu lại đổ mồ hôi vì Hình thái 3 của Flone .

[Tại sao? Anh luôn không thích việc em đột nhiên biến mất mà?]
“Không hẳn là như thế.”
[Vậy là em nên luôn ở bên cạnh anh sao?]

Cậu đang tự hỏi sao tự nhiên cô lại đưa ra Tóm lại quái gở như vậy, nhưng chưa kịp chú ý tới chuyện đó thì cô đã tuôn ra một tràng những câu hỏi làm cậu hoa mắt chóng mặt giảm trí nhớ .

“Vậy nếu mà tôi vào trong lâu đài…Uh… Cô.. có thể.. giúp …”
Cậu không thể nói nốt câu.

Đúng là không có gì trong thành tháp hoàn toàn có thể làm hại cô. Bởi vì cô là một linh hồn, hay nói đúng hơn, cô đã chết .Ngoài ra, cô cũng từng là ác linh với khối nguồn năng lượng tà ác đã dồn nén vài trăm năm .’ Chẳng phải cô đã thuận tiện hủy hoại cả trung đoàn Ký Sinh Trùng kinh khủng đó sao ? ” Ngay cả khi có quái vật bên trong. Chắc cô ấy cũng thừa sức giải quyết và xử lý chúng mà ? ‘

Hàng loạt các suy nghĩ nảy trong đầu cậu Seol Jihu, cậu vẫn quan sát cẩn thận biểu cảm của cô.
Dường như Flone đang choáng váng.

‘ Chết tiệt ! ! Cái mồm của mình. ‘Seol đoán rằng mình đã phạm sai lầm đáng tiếc khi nhắc lại chuyện đó. Nghĩ lại thì, cô có rất nhiều điều phiền muộn khi còn sống .Cậu đang cảm thấy tội lỗi và định xin lỗi cô thì …[ … Ah. ]Flone đùng một cái thốt lên, giọng cô có chút sững sờ .[ Anh nói đúng ! ]Đôi mắt cô chợt tròn ra và sáng lên như đèn lồng .

“Xin lỗi?”
[Anh nói đúng. Sao em phải sợ nhỉ?]

Như một đứa trẻ phát hiện ra cái gì đó thú vị, cô thích thú bay lộ nhào trên không trung.
“F-Flone?”
[Em ra ngoài một chút!]

Và Flone cứ thế bay đi .Seol Jihu bị bỏ lại, nhìn chằm chằm vào linh hồn nhỏ bé dần khuất dạng trên khung trời’ … Cô ấy không nhớ sao ? ‘Không, không phải thế. Có lẽ cô ấy đã quên mất mình đã chết. Dù sao thì, cô ấy cũng gặp những chấn thương tâm ý từ khi cô còn là một đứa trẻ .Trong khi cậu còn đang mải nghĩ vậy thì đùng một cái Flone quay lại .Seol vội nắm chặt lấy lan can. Cậu mơ hồ nhận ra dự tính của Flone, khi cô quay lại nhanh gọn như vậy .Một lúc sau, trên cầu thang thứ 3 của văn phòng Carpe Diem, một cảnh tượng kỳ lạ diễn ra : Một chàng trai thì đang cố bám chặt lấy lan can còn một linh hồn thì đang túm áo cậu kéo đi .

“Không, tôi sẽ không đi đâu.”
[Tại sao chứ ~! Đi thôi ~!]
“Tôi sợ lắm, được chưa?”
[Nhưng anh không cần vào đâu~! Em sẽ vào!]
“Nhưng tôi không muốn. Uggh”
[Heuk!]

‘ Cái gì thế này, sức mạnh quỷ quái gì thế hả trời. ‘ – Seol khóc thầm .Tay cậu đang dần tuột ra trước sức mạnh kinh khủng của Flone. Lập tức, Seol liền nhanh tay vớ lấy dây chuyền sản xuất liếm lấy liếm để .

[Ahhhhh! Em sẽ giết anh!]
Seol Jihu có chút nao núng trước đe dọa của Seol.

“Không đi đâu! Chúng ta còn chẳng biết có gì bên trong mà??””
[Không thành vấn đề!]

Sau câu hét của Seol, Flone không những không quan tâm mà còn hét trả lời to hơn cả cậu.
[Rốt cuộc thì, em đã chết rồi mà!]

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!

Source: https://vvc.vn
Category : Vượt Khó

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay