Kể lại câu chuyện về lòng nhân ái mà em đã sưu tâm, chứng kiến hoặc là người tham gia

Nhưng điều làm em thương ba vô cùng là mỗi khi trở trời, những vết thương hành hạ, nhất là những mảnh đạn còn ở trong đầu, khi ở trại thương bệnh binh mấy lần ba em đã lên bàn mổ mà bác sĩ không dám mổ vì sợ ảnh hưởng tác động đến bộ não !Thế là đành sống chung với nó. Nhưng nó là kẻ địch trong đầu của ba em. Một tuần vài lần ba em nằm co rút người lại để khỏi bật ra tiếng rên …

Mấy hôm nay em chợt nhớ ra rằng khi còn má em, mỗi khi vết thương hành hạ thì má em xoa vò nhẹ lên đầu cho ba em đỡ căng thẳng nhiều lần, nhờ thế mà ba em ngủ được.

Em nói với ba :- Ba ơi, con xoa đầu cho ba nhé !- Thôi, con còn bận học và còn thao tác nhà .- Không, con làm được mà !Thế là từ đó, mỗi khi trở trời em đều xoa đầu nhè nhẹ cho ba em .Nhưng rồi có một lần đi lĩnh tiền về, ba em khoe với em đã bớt tiền trà ra mua cây lăn gai để mát xa đầu, từ nay sẽ không phiền em xoa đầu nữa .Nghe ba nói, hai hàng nước mắt em ứa ra đầm đìa .Thế là ba em chịu được nỗi đau riêng của mình để con gái đỡ khó khăn vất vả về ba .Chao ôi ! Người lớn đã làm những việc mà không khi nào em quên được. Một hôm, thấy ba vừa nằm vừa lấy cây lăn gai tự mát xa cho mình xem có vẻ như trằn trọc khó ngủ, em chạy lại đỡ nhẹ cây lăn rồi dùng hai tay xoa nhẹ như khi trước. Vài phút sau ba em ngủ ngay. Từ đó, em không khi nào để ba tự mát xa lấy nữa .

Loigiaihay.com

Sau những ngày tháng khó khăn vất vả trong đợt dịch Covid 19 vừa mới qua, tôi suôn sẻ được đi, gặp và chứng kiến nhiều câu chuyên khiến mình nhận ra những giá trị sống tốt đẹp vẫn luôn sống sót bí mật khắp nơi trên quốc gia này. Hành trình ấy tôi xin được đặt tên “ Cảm ơn những anh hùng thầm lặng ” .Có mặt tại Lai Châu trong những ngày đời sống người dân dần trở lại thông thường, tôi được ra mắt đến một nông trường cách xa TT thành phố gần 10 km để gặp một anh nông dân chất phác, anh tên Trường. Anh Trường là người trong suốt những tuần lễ căng thẳng mệt mỏi của dịch bệnh, đã quyên góp nông sản mình thu hoạch đem Tặng Ngay được cho những y bác sĩ và những mái ấm gia đình khó khăn vất vả đang cách ly, chữa bệnh tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu .“ Vào tiến trình căng thẳng mệt mỏi của dịch bệnh, khi nghe tin những y bác sỹ và những bệnh nhân nghèo ở bệnh viện tỉnh Lai Châu cần những phần nông sản để có bữa ăn đủ dinh dưỡng mỗi ngày, em mới chợt nhận ra là mình cũng hoàn toàn có thể góp sức một chút ít gì đó. Cảm giác chạy xe mỗi sáng sớm để gửi Tặng nông sản mình trồng được cho bệnh viện khó diễn đạt lắm, nó khiến em thấy vui vui trong lòng cả ngày ”, anh cười kể về những ngày vừa mới qua .Lòng nhân ái đôi lúc bình dị, mộc mạc như vậy đó. Nó luôn sẵn có trong mỗi người tất cả chúng ta, cứ cho đi và đừng nghĩ gì xa xôi, tình yêu đó sẽ lan tỏa rộng khắp. Sau những ngày tháng khó khăn vất vả trong đợt dịch Covid 19 vừa mới qua, tôi suôn sẻ được đi, gặp và chứng kiến nhiều câu chuyên khiến mình nhận ra những giá trị sống tốt đẹp vẫn luôn sống sót bí mật khắp nơi trên quốc gia này. Hành trình ấy tôi xin được đặt tên “ Cảm ơn những anh hùng thầm lặng ” .
Có mặt tại Lai Châu trong những ngày đời sống người dân dần trở lại thông thường, tôi được ra mắt đến một nông trường cách xa TT thành phố gần 10 km để gặp một anh nông dân chất phác, anh tên Trường. Anh Trường là người trong suốt những tuần lễ căng thẳng mệt mỏi của dịch bệnh, đã quyên góp nông sản mình thu hoạch đem Tặng Ngay được cho những y bác sĩ và những mái ấm gia đình khó khăn vất vả đang cách ly, chữa bệnh tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu .

“Vào giai đoạn căng thẳng của dịch bệnh, khi nghe tin các y bác sỹ và những bệnh nhân nghèo ở bệnh viện tỉnh Lai Châu cần những phần nông sản để có bữa ăn đủ dinh dưỡng mỗi ngày, em mới chợt nhận ra là mình cũng có thể góp sức một chút gì đó. Cảm giác chạy xe mỗi sáng sớm để gửi tặng nông sản mình trồng được cho bệnh viện khó diễn tả lắm, nó khiến em thấy vui vui trong lòng cả ngày”, anh cười kể về những ngày vừa qua.

Lòng nhân ái nhiều lúc bình dị, mộc mạc như vậy đó. Nó luôn sẵn có trong mỗi người tất cả chúng ta, cứ cho đi và đừng nghĩ gì xa xôi, tình yêu đó sẽ lan tỏa rộng khắp .

  • Các nhân vật trong câu chuyện đã gặp những khó khăn là: Vào lúc dịch bệnh căng thẳng các y bác sĩ và bệnh nhân thiếu lương thực, thực phẩm.
  • Lòng nhân ái được thể hiện qua hành động Anh Trường là người trong suốt những tuần lễ căng thẳng của dịch bệnh, đã quyên góp nông sản mình thu hoạch đem tặng được cho các y bác sĩ và các gia đình khó khăn đang cách ly, chữa bệnh tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu.
  • Em rút ra từ những câu chuyện: Lòng nhân ái đôi khi bình dị, mộc mạc như vậy đó. Nó luôn sẵn có trong mỗi người chúng ta, cứ cho đi và đừng nghĩ gì xa xôi, tình yêu đó sẽ lan tỏa rộng khắp.

Kể lại câu chuyện vẻ lòng nhân ái mà em đã sưu tâm, chứng kiến hoặc là người tham gia .Cùng bàn luận :Theo em, những nhân vật trong câu chuyện đã gặp những khó khăn vất vả gì ?Lòng nhân ái được biểu lộ như thế nào ?Em rút ra điều gì từ những câu chuyện đó ?Bài làm :Chuyện về lòng nhân ái :Sau những ngày tháng khó khăn vất vả trong đợt dịch Covid 19 vừa mới qua, tôi suôn sẻ được đi, gặp và chứng kiến nhiều câu chuyên khiến mình nhận ra những giá trị sống tốt đẹp vẫn luôn sống sót bí mật khắp nơi trên quốc gia này. Hành trình ấy tôi xin được đặt tên “ Cảm ơn những anh hùng thầm lặng ” .Có mặt tại Lai Châu trong những ngày đời sống người dân dần trở lại thông thường, tôi được trình làng đến một nông trường cách xa TT thành phố gần 10 km để gặp một anh nông dân chất phác, anh tên Trường. Anh Trường là người trong suốt những tuần lễ căng thẳng mệt mỏi của dịch bệnh, đã quyên góp nông sản mình thu hoạch đem Tặng Kèm được cho những y bác sĩ và những mái ấm gia đình khó khăn vất vả đang cách ly, chữa bệnh tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu .“ Vào tiến trình stress của dịch bệnh, khi nghe tin những y bác sỹ và những bệnh nhân nghèo ở bệnh viện tỉnh Lai Châu cần những phần nông sản để có bữa ăn đủ dinh dưỡng mỗi ngày, em mới chợt nhận ra là mình cũng hoàn toàn có thể góp sức một chút ít gì đó. Cảm giác chạy xe mỗi sáng sớm để gửi khuyến mãi ngay nông sản mình trồng được cho bệnh viện khó miêu tả lắm, nó khiến em thấy vui vui trong lòng cả ngày ”, anh cười kể về những ngày vừa mới qua .Lòng nhân ái nhiều lúc bình dị, mộc mạc như vậy đó. Nó luôn sẵn có trong mỗi người tất cả chúng ta, cứ cho đi và đừng nghĩ gì xa xôi, tình yêu đó sẽ lan tỏa rộng khắp .

  • Các nhân vật trong câu chuyện đã gặp những khó khăn là: Vào lúc dịch bệnh căng thẳng các y bác sĩ và bệnh nhân thiếu lương thực, thực phẩm.
  • Lòng nhân ái được thể hiện qua hành động Anh Trường là người trong suốt những tuần lễ căng thẳng của dịch bệnh, đã quyên góp nông sản mình thu hoạch đem tặng được cho các y bác sĩ và các gia đình khó khăn đang cách ly, chữa bệnh tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu.
  • Em rút ra từ những câu chuyện: Lòng nhân ái đôi khi bình dị, mộc mạc như vậy đó. Nó luôn sẵn có trong mỗi người chúng ta, cứ cho đi và đừng nghĩ gì xa xôi, tình yêu đó sẽ lan tỏa rộng khắp.

Chuyện về lòng nhân ái :
Sau những ngày tháng khó khăn vất vả trong đợt dịch Covid 19 vừa mới qua, tôi như mong muốn được đi, gặp và chứng kiến nhiều câu chuyên khiến mình nhận ra những giá trị sống tốt đẹp vẫn luôn sống sót bí mật khắp nơi trên quốc gia này. Hành trình ấy tôi xin được đặt tên “ Cảm ơn những anh hùng thầm lặng ” .

Có mặt tại Lai Châu trong những ngày cuộc sống người dân dần trở lại bình thường, tôi được giới thiệu đến một nông trường cách xa trung tâm thành phố gần 10 km để gặp một anh nông dân chất phác, anh tên Trường. Anh Trường là người trong suốt những tuần lễ căng thẳng của dịch bệnh, đã quyên góp nông sản mình thu hoạch đem tặng được cho các y bác sĩ và các gia đình khó khăn đang cách ly, chữa bệnh tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu.

“ Vào quá trình stress của dịch bệnh, khi nghe tin những y bác sỹ và những bệnh nhân nghèo ở bệnh viện tỉnh Lai Châu cần những phần nông sản để có bữa ăn đủ dinh dưỡng mỗi ngày, em mới chợt nhận ra là mình cũng hoàn toàn có thể góp sức một chút ít gì đó. Cảm giác chạy xe mỗi sáng sớm để gửi Tặng Ngay nông sản mình trồng được cho bệnh viện khó miêu tả lắm, nó khiến em thấy vui vui trong lòng cả ngày ”, anh cười kể về những ngày vừa mới qua .
Lòng nhân ái nhiều lúc bình dị, mộc mạc như vậy đó. Nó luôn sẵn có trong mỗi người tất cả chúng ta, cứ cho đi và đừng nghĩ gì xa xôi, tình yêu đó sẽ lan tỏa rộng khắp .

  • Các nhân vật trong câu chuyện đã gặp những khó khăn là: Vào lúc dịch bệnh căng thẳng các y bác sĩ và bệnh nhân thiếu lương thực, thực phẩm.
  • Lòng nhân ái được thể hiện qua hành động Anh Trường là người trong suốt những tuần lễ căng thẳng của dịch bệnh, đã quyên góp nông sản mình thu hoạch đem tặng được cho các y bác sĩ và các gia đình khó khăn đang cách ly, chữa bệnh tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu.
  • Em rút ra từ những câu chuyện: Lòng nhân ái đôi khi bình dị, mộc mạc như vậy đó. Nó luôn sẵn có trong mỗi người chúng ta, cứ cho đi và đừng nghĩ gì xa xôi, tình yêu đó sẽ lan tỏa rộng khắp. 

Source: https://vvc.vn
Category: Nhân Ái

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay