Cách đây khá lâu mình có đọc một bộ ngôn tình mà thực ra cũng chẳng ngôn tình cho lắm ( nếu xét theo cách hiểu ngôn tình là yêu nhau đắm đuối tình yêu hường phấn này nọ ), Đừng nhân danh tình yêu của Bất Kính Ngữ trọn vẹn khác, nói chung nó còn hoàn toàn có thể làm người ta không dễ chịu .Cô làm tiếp thị cho công ty dược, tức là trải đời, là quen với phong bì cho những bác sĩ hay viện trưởng, quen với nhậu nhẹt tiệc tùng. Cô thao tác vì tiền, kiếm tiền để nuôi mái ấm gia đình .Anh là bác sĩ, cha mẹ li hôn do bố có người khác, bố sợ vợ mới nên chẳng chăm sóc nhiều. Một ngày cô đến gặp anh rồi nói có thai. Anh cưới cho có cưới. Đối tượng là cô hay người khác cũng không quan trọng lắm, điều kiện kèm theo của cô không quá tốt cũng chẳng quá tệ thế là được rồi. Cô thì trong lòng vốn cũng vừa lòng vị thế bác sĩ và ông bố giàu có của anh .
Cả hai đề phòng nhau đêm ngày, vừa quan tâm vừa bất cần, vừa lạnh lùng vừa tình cảm. Hàng loạt mâu thuẫn phát sinh liên tục, rồi người cũ xuất hiện, rồi mẹ cô tính toán cho em giai cô mà sẵn sàng hi sinh cô. Nói chung các chi tiết trong truyện giống với một bộ phim xã hội hơn là ngôn tình theo như người ta hay nghĩ.
Nói chung đây không phải là bộ truyện xuất sắc, nhưng đặc biệt quan trọng một chút ít, vì nó trình diện nhiều cái xấu trong con người và những điểm yếu trong những mối quan hệ. Nếu như nhiều bộ truyện khác biểu lộ ý niệm cứ vô tư, hiền lành, chân thực mà sống, dù bị lừa chút, bị gạt chút, ăn chút khổ sở rồi sẽ được đền đáp, thì Đừng nhân danh tình yêu cứ như muốn nói người ta xấu số chính vì những mưu cầu thực dụng của bản thân và sự vô trách nhiệm so với tình yêu. Tình yêu không đủ thật lòng, không đủ bao dung và vị tha, sẽ không thể kết thành trái ngọt .
Có điều sau tổng thể truyện vẫn có cái kết happy ending, vì có sóng gió biến cố mới làm người ta trưởng thành, có va chạm mới đồng cảm được .
À, mình không có khuyên ai nên đọc và ai không nên đọc, mình chỉ muốn nói truyện ngôn tình cũng có quyển như vậy thôi !