Tâm lý “thùng rỗng kêu to”
Bạn chú ý trong đời sống, những con vật yếu ớt, sức vóc không có bao nhiêu, nhưng tiếng kêu của chúng lại rất to. Ví dụ con ễnh ương, con ếch, con nhái, con ve sầu. Chúng phải chứng tỏ với đời sự sống sót của mình bằng tiếng kêu điếc tai, inh ỏi, bởi chúng chẳng bay cao, chẳng chạy nhanh, chẳng có sức vóc để đói chọi với những con khác .
(Ảnh: minh họa)
Người nói nhiều, nói “ra vẻ ta đây” để thể hiện mình biết nhiều, nhưng thực ra là che giấu sự kém cỏi, hoặc mặc cảm kém cỏi của mình so với người khác. Anh chồng thấy vợ mình học hành khá, tiến bộ, được cơ quan tín nhiệm, nhiều người khen, nên thấy mình có vẻ “thua vợ”, nên nói nhiều, giáo huấn nhiều để ra vẻ “cô chưa là gì đâu nhé, đây cái gì cũng biết”.
Tâm lý “ra đòn phủ đầu”
Mang trong lòng mặc cảm thua kém, chỉ sợ người ta có lúc “ lên mặt với mình ”, nên người mặc cảm sử dụng chiêu thức “ đi tắt đón đầu ”, đề phòng “ nó ” lên lớp, dạy đời mình, thì mình phải “ cho nó một bài học kinh nghiệm ” trước để “ đánh phủ đầu ” .
(Ảnh: minh họa)
Nói để không bị coi thường, nói để người ta phải nể phục trí tuệ của mình, nói cho hả dạ, nói để lấp khoảng chừng trống rỗng trong trí tuệ và nhân cách là cách làm của không ít người. Tuy nhiên, đây là cách làm sai. Càng nói càng lộ sự kém cỏi, càng khiến người khác coi thường, xa lánh. Đó là vòng luẩn quẩn của người đàn ông không nhận ra giá trị thực sự của mình, không biết rằng “ trăm nói không bằng một làm ” .Người đi đêm sợ ma, anh ta thường vừa đi vừa hát, vừa đi vừa nói với bản thân mình rằng “ ta không sợ ma đâu nhé, ma ra đây ta xé xác ”. Nói thế, nhưng lòng phấp phỏm, chỉ lo có lúc ma nó xông ra dọa nạt mình. Thôi thì còn biết làm gì hơn, đành “ đánh phủ đầu ” vậy. Thật tội nghiệp !
Bệnh rối nhiễu tâm trí
Hiện nay, số người bị rối nhiễu tâm lý ở Nước Ta ước tính khoảng chừng 10 % dân số, tương tự gần 9 triệu người, trong đó số người tinh thần nặng khoảng chừng 200.000 người ; số người tinh thần có khuynh hướng ngày càng tăng đặc biệt quan trọng là những thành phố, đô thị lớn .
(Ảnh: minh họa)
Nguyên nhân của bệnh là do những đổi khác, khiếm khuyết về rối loạn chuyển hóa tế bào não, rối loạn công dụng hoạt động giải trí của não .Người bị rối loạn tinh thần có tính đa nghi, luôn luôn nghi vấn, quan ngại quá đáng việc bị người khác tiến công. Vì thế, họ luôn giữ một khoảng cách so với người đang chuyện trò với mình. Đôi khi khoảng cách đó được biểu lộ bằng sự nhã nhặn thái quá, hoặc bằng sự hung hăng .Họ cũng hoàn toàn có thể là người độc đoán, không có năng lực tự nhìn nhận bản thân, không cởi mở đảm nhiệm quan điểm của người khác. Họ cũng thường đa nghi, kiêu ngạo chuyên quyền, không có tính khoan dung, luôn coi thường người khác, coi mình là TT. Người rối loạn hoang tưởng mãn tính do vậy thường khép mình, quay sống lưng với xã hội, dẫn đến suy nhược, trầm cảm lo âu nhưng nhẹ, ít khi phải điều trị .Theo những bác sĩ tinh thần, người rối nhiễu tâm lý cũng hoàn toàn có thể là người trầm cảm, ít nói, khép mình, tuy nhiên cũng hoàn toàn có thể là người hung hăng, nói nhiều, hay gây sự .Khi thấy người thân trong gia đình có tín hiệu không thông thường, cần động viên hoặc đưa người đó đến khám, tư vấn và điều trị tại những cơ sở chuyên khoa tinh thần. Tại đây, những bác sĩ chuyên khoa sẽ có những chiêu thức đặc hiệu phân biệt giúp chẩn đoán hoang tưởng, mức độ hoang tưởng và hướng điều trị .Trừ những người làm công tác làm việc tuyên truyền, giảng dạy, dẫn những chương trình của đài hay truyền hình, những người tổ chức triển khai sự kiện phải nói nhiều do đặc trưng việc làm. Còn người thông thường, nói nhiều, nói dai, nói đi nói lại, nói không đâu vào đâu, không đúng lúc, đúng chỗ … đều hoàn toàn có thể là tín hiệu không bình thường của tâm ý hay là biểu lộ của chứng rối loạn tinh thần .
VŨ HOÀNG