Chồng quỳ lạy cầu xin vợ tha thứ cho người tình

“Mình có tiếp tục yêu chồng, tha thứ cho chồng, để các con có một gia đình trọn vẹn hay không? Có đủ vị tha để cuộc sống trở lại hạnh phúc không?. Và quan trọng, chồng có từ bỏ được người đàn bà kia để trở về với mình không?… Để trả lời cho tất cả, tôi quyết định tìm hiểu về người thứ ba và mối quan hệ của hai người.


Tôi gọi điện cho bà nội xuống với những cháu vài hôm để đi công tác làm việc, thực ra là sắp xếp một chuyến đi nghỉ cho riêng mình. Tôi cần thời hạn, cần khoảng trống để hoàn toàn có thể xử lý mọi chuyện .

Nếu còn ở nhà, nhìn vào chồng thì đầu óc tôi chỉ đặc kín giận giữ, nhìn các con tôi lại chùn bước… Không bao giờ tìm nổi lối đi. Và tôi đi, đến một vùng biển xa thành phố hàng nghìn km.

{keywords}
Ảnh minh họạ

Đêm tiên phong ở khách sạn một mình, sau chuyến bay stress và nặng nề, tôi nằm cuộn trong chăn và mở màn nghĩ đến chuyện đã qua. Lúc này không hiểu sao tôi thấy nhớ chồng, nhớ con, nhớ những ngày mái ấm gia đình ấm cúng và những tin nhắn tôi đọc được, tôi khóc .
Lần tiên phong sau cái ngày định mệnh đó tôi mới được khóc, tôi khóc nức nở đến mệt nhoài rồi ngủ thiếp đi khi nào không hay. Tôi thức giấc lúc 12 h trưa và cảm thấy người khỏe hẳn, một thứ nguồn năng lượng ở đâu đó đã vực tôi dậy. Thật kỳ lạ, sau chừng ấy sự chịu đựng mà tôi vẫn không bị suy sụp. Có lẽ ý thức về việc cần phải sống và bảo vệ những con làm cho tôi nỗ lực ăn ngủ nhiều nhất đến mức hoàn toàn có thể nên tôi vẫn giữ được sức .
Nằm chán trong phòng, tôi mò xuống sảnh .
Lúc tôi ngồi chơ vơ ở đó thì chị lễ tân khách sạn lại bắt chuyện. [ … ]. Bỗng nhiên tôi muốn kể hết với chị, một người lạ lẫm, câu truyện mà tôi phải chịu đựng một mình bấy lâu nay .
Bố mẹ tôi đã mất, những em còn bận mái ấm gia đình, tôi đã không biết san sẻ với ai, cứ bí mật chịu đựng đến phát điên .
Hôm nay bất kể thế nào, tôi cũng phải nói ra những gì tôi đang chịu để nhẹ lòng. Khi tôi kể xong, chị bảo : Em mới đọc mỗi hai tin nhắn và em mở màn căm giận chồng em, em không mảy may Để ý đến thực trạng hiện tại, chồng em như thế nào, mối quan hệ của họ đến đâu và đang liên tục thế nào sau khi em biết, em có nên giữ người chồng này lại, hay bỏ quách nó đi … Em chỉ có một cơn giận, cơn giận ngút ngàn sẽ trừng phạt chồng che lấp hết mọi tâm lý của em .
Nghe chị nói, tôi ngẩn ngơ. Ừ nhỉ, từ hôm đó đến giờ hai người kia liên tục ra làm sao ?. Chồng tôi định thế nào ?. Và liệu tôi còn muốn hay có năng lực giữ lại chồng hay không ? .
Nhìn vẻ mặt nghệt ra của tôi chị nói tiếp : Đau thì đã đau rồi, nhưng em đừng đau bí mật như vậy, nó sẽ giết chết bản thân em đấy. Em hãy cứ làm gì mà em cho là đúng nhất, giải tỏa được em nhất. Em chịu đựng chồng nó không biết thương, nó lại nghĩ em sợ nên đồng ý cho chồng một dạ hai lòng .
Việc giờ đây của em là Để ý đến lại bản thân mình còn muốn giữ chồng, muốn giữ mái ấm gia đình hay không ?. Nếu li hôn em có đủ năng lực nuôi con hay không ? Li dị rồi em có niềm hạnh phúc liên tục nữa hay không ? Xác định được tư tưởng rồi thì em hãy hành vi đi, kinh khủng vào, tha thứ cũng cần kinh khủng, li hôn cũng cần kinh khủng, đừng lần chần rồi tự giết mình bằng khổ ải như vậy .
Đàn ông nó yêu đàn bà yếu ớt, mong manh, nhưng khi nó hết yêu rồi nó nhìn cảnh đó nó ngán ngẩm lắm. Đàn ông nó sợ nhất những người đàn bà thông thường thì mềm mỏng nhưng cứng rắn khi cần xử lý yếu tố. Những người đàn bà như thế đàn ông luôn luôn muốn giữ cho những con của mình .
Em ngẫm đi, đừng làm khổ mình nữa, khổ lây những con, chồng nó không khổ gì đâu, nó càng sướng khi em tĩnh mịch trước tội của nó .
Tôi nghe chị nói, và mở màn bình tâm để nhìn lại .
Đêm đó tôi mở màn sắp xếp lại những dữ kiện đã xảy ra .
Tôi nghiên cứu và phân tích mình hận chồng là vì điều gì ? Là vì mình yêu chồng toàn vẹn, tin chồng toàn vẹn, chồng cũng không hắt hủi mình, cũng yêu thương mình, hóa ra toàn bộ chỉ là giả dối .
Mình có liên tục yêu chồng, tha thứ cho chồng, để những con có một mái ấm gia đình toàn vẹn hay không ? Có đủ vị tha để đời sống trở lại niềm hạnh phúc không ?. Và quan trọng, chồng có từ bỏ được người đàn bà kia để trở về với tôi không ?. Để vấn đáp cho toàn bộ, tôi quyêt định tìm hiểu và khám phá về người thứ ba và mối quan hệ của hai người .

{keywords}

Tôi trở lại thành phố sau 2 ngày đi nghỉ với kế hoạch đã được vạch định trong đầu sau câu truyện với chị lễ tân và một đêm tâm lý mọi yếu tố. Hình như tôi đã bình tâm hơn, nỗi đau đã được thay thế sửa chữa bởi sự thống kê giám sát thiệt hơn và những kế hoạch hành vi .
Buổi tối tiên phong quay trở lại, sau khi quét dọn nhà cửa cơm nước cho chồng con xong, tôi hẹn chồng ra quán cafe để chuyện trò. Tôi nhận ra lúc tôi nói điều đó, mặt chồng tôi hơi biến sắc, chắc rằng anh nghĩ đến cuộc luận tội của tôi đã mở màn. Tôi nói với chồng với một vẻ bình thản, như thể trao đổi một yếu tố gì đó tương quan đến con cháu nhà cửa. Tôi đã hứa với mình là muốn thắng lợi, mọi lúc, mọi nơi, mọi thực trạng tôi phải luôn luôn bình thản, tuyệt đối không để đối phương biết được xúc cảm của mình .
Hai vợ chồng chở nhau ra quán cafe, chồng tôi càng lúc càng biểu lộ sự lúng túng trước tôi, nhìn thấy điều đó, chẳng hiểu sao tôi thấy hả hê và lòng dịu bớt sự căm hận với chồng. Tôi mở màn bằng câu hỏi :
– Anh có gì để nói với em không ?
Anh yên lặng, cúi đầu .
– Em nghĩ anh nên nói ra mọi chuyện và cho em biết hướng xử lý. Em nhường việc này cho anh vì em muốn mọi chuyện được xử lý ấm cúng. Đừng để đên lúc em lên tiếng thì tổng thể sẽ tan nát đấy .

Vẫn im lặng. Máu nóng trong tôi bắt đầu bốc lên, tôi uống vội cốc nước lọc trên bàn, vuốt ngực để trấn an, mọi hành động tôi cố gắng để chồng không nhận ra.

– Nếu anh không có gì để nói, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể về, ngày mai em sẽ đưa giải pháp xử lý việc này với anh. Thật tiếc là anh đã bỏ mất một thời cơ làm người biết lỗi .
Tôi cầm túi đứng dậy, chồng tôi lao theo chụp lấy tay tôi, khuôn mặt đầy đau đớn và cầu cứu. Tôi gần như mất sinh lực sau rất nhiều sự cố gắng bình thản, đặt người xuống ghế mà trong lòng thất sắp buông hết mọi thứ rồi .
Chồng tôi đấy, đau đớn như thế hẳn phải yêu cô ta lắm mới đau khổ như thế khi bị vợ biết được. Nếu chỉ là chơi bời hoa lá, thì khi bị phát hiện anh chỉ cần nói vài câu thường tình : cô ta chẳng là gì cả, chỉ là lúc yếu lòng của anh, em và những con mới là toàn bộ, ..
” Tôi vẫn nghe những người chồng ngoại tình nói như vậy với người vợ như thế. Nhưng không, anh đau đớn và vô vọng, chắc rằng anh đang đứng trước sự lựa chọn quyết liệt, tôi và những con ngang bằng với cô ta ” .
– Em muốn anh như thế nào ?
– Anh phải làm gì ?
Em muốn anh không khi nào gây ra những chuyện này, nhưng đó chỉ là ảo tưởng. Điều em muốn anh không triển khai được, thì anh hãy thực thi điều anh mong ước xem em có đồng ý được không, thế thôi .
– Em còn tin anh không ?
Lúc này thì không, nhưng tùy thuộc vào thái độ của anh vào những ngày tiếp theo .
– Thế giờ đây anh nói em đâu có tin .
Bây giờ em chưa tin, nhưng em sẽ kiểm chứng vào thời hạn tới. Anh cứ nói đi, thực sự hay giả dối là tùy anh, em không ép được. Nhưng để em tin, anh biết nên nói thế nào rồi đấy .
– Anh mong em coi những chuyện đã qua là một sự cố, anh sẽ trở về bên mẹ con em của mình, anh không muốn mất em và những con. Hãy vì những con để tha thứ cho anh nhé .
Thế còn cô ta ?
Cô ấy biết phải làm gì. Cô ấy không phải là người xấu, chỉ là người yếu ớt. Em hãy tha thứ cho cô ấy được không ?
Anh có muốn nói lại mọi chuyện mở màn như thế nào cho em biết được không ? Tại sao anh lại hoàn toàn có thể phản bội em ? Cô ta mê hoặc đến mức nào mà anh hoàn toàn có thể quên đi em và những con nhanh gọn như vậy ?
Anh không muốn nhắc lại nữa. Đó là lỗi của anh, anh biết thế nên đã nỗ lực bù đắp cho em và những con khi nào hoàn toàn có thể. Em cũng thừa nhận là anh không hề sao nhãng trách nhiêm với mái ấm gia đình chứ ?. Anh có quên em và những con đâu mà em nói thế ! .
Dù thế nào anh cũng không muốn kể hết mọi chuyện cho em sao ? Nếu anh không muốn kể, em sẽ gặp cô ta để được biết thực sự, anh chọn đi .
Anh xin em, cô ấy đã trả giá đủ rồi, em hãy tha thứ cho cô ấy. Và nữa, đừng bắt anh kể về những điều mà em nghe sẽ đau lòng. Nếu tha thứ cho anh, em quên đi chuyện đó được không ?. Nếu em biết, liệu có xử lý được gì không hay là đau hơn ? Xin em đấy .
“ Có ai biết được lúc đó tôi đau như thế nào không ? Như có bàn tay nào đó bóp chặt lấy trái tim tôi, vò xé, cào cấu … ” .
Mặt tôi xanh xám đến mức chồng tôi hoảng loạn chạy sang đỡ tôi. Tôi gạt tay anh ra và nói : Em mong anh nhìn vào những con để biết mình phải làm gì. Còn với em, nếu anh cảm thấy sống cạnh em chỉ vì nghĩa thì anh không nên cố làm gì .
Cuộc đời rất ngắn, em không muốn hoang phí cuộc sống em bên cạnh một kẻ không yêu em. Em vẫn chưa gật đầu cách xử lý của anh ngày hôm nay, nhưng trong thời điểm tạm thời tất cả chúng ta dừng tại đây. Em sẽ xem xét yếu tố trong thời hạn tới, mong anh cư xử cho đúng tình đúng nghĩa .
– Em tha thứ cho anh chứ ?
Hiện nay thì chưa. Em thỏa thuận hợp tác thêm, với những con và cha mẹ anh, những em gái em, tất cả chúng ta trong thời điểm tạm thời không để chuyện này được lộ ra. Em nói trong thời điểm tạm thời thôi nhé, cho đến lúc em có quyết định hành động mới. Mong anh tâm lý cho thấu đáo. Chúng ta về thôi .

Tôi biết tính chồng tôi, khi anh không muốn nói, khi anh muốn bảo vệ cô ta, thì tôi đừng phí sức yêu cầu anh làm gì. Tôi chấp nhận một sự thât, anh yêu cô ta thật lòng, không phải là yếu lòng, là chơi bời, là muốn cơi nới…

Tôi sẽ nghĩ tiếp theo có nên giữ một những xác không hồn bên cạnh hay không ? Nếu tôi quên đi, thì chắc anh cũng vẫn là người chồng người cha tốt, nhưng liệu tôi có quên được không khi tôi đã không còn tình yêu của anh nữa .
Còn tiếp

Từ nickname: Leaf 2010

Source: https://vvc.vn
Category : Nhân Ái

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay