Mặc dù tất cả chúng ta đều biết không có gì là mãi mãi, thời hạn của mỗi người cũng là hữu hạn. Thế nhưng mỗi khi có ai đó rời xa, tất cả chúng ta lại ngỡ ngàng nhận ra mình đã vô tâm với người thân trong gia đình và đã tiêu tốn lãng phí thời hạn đến mức nào. Xét cho cùng, một người dù bên ngoài can đảm và mạnh mẽ đến đâu cũng có vô vàn khoảnh khắc yếu lòng. Và lúc vụt mất người thân yêu chính là khi cảm hứng tuôn ra ào ạt nhất, nhưng cũng rất khó để miêu tả hết bằng lời .Một nghệ sĩ từ Philadelphia ( Mỹ ) đã trải qua những xúc cảm vừa can đảm và mạnh mẽ vừa rất đỗi tinh xảo như vậy. Từ đó, anh gửi gắm nỗi đau của mình vào những bức tranh mềm mại và mượt mà, giúp truyền tải đơn cử chuyện gì sẽ xảy ra trong mỗi người khi họ đánh mất điều quý giá và không thể nào thoát ra khỏi cơn bão xúc cảm đó .
Tác giả bộ tranh là Tom Booth, một họa sĩ minh họa khá có tiếng. Anh đã sáng tác nên nhiều quyển sách tranh được giới chuyên môn và độc giả đánh giá cao như “This is Christmas” (Đây là Giáng sinh), “Day at the Beach” (Ngày trên bãi biển) và “Don’t Blink” (Đừng chớp mắt).
Chuỗi tranh dưới đây nằm trong sáng tác mới nhất của Tom Booth với đường nét mềm mại và mượt mà, nhẹ nhàng, sắc tố chững lại ; rất thích hợp để truyền đạt cảm giác về sự hồi tưởng, nhớ nhung và cả mất mát .Bộ tranh miêu tả hành trình dài lặp đi tái diễn của một chàng tiều phu to lớn. Ngày ngày, anh lại tạc vào thân cây hình dáng của cô gái mình yêu thương nhưng đã không còn trên cõi đời. Dù vậy, ký ức về cô vẫn luôn sôi động trong tâm lý, khiến chàng tiều phu cứ lặng lẽ khắc lên thân cây. Cho đến khi nào anh hoàn toàn có thể ôm lấy cô trong vòng tay của mình, một lần nữa …
Có những lúc đời sống vẫn phải tiếp nối, tất cả chúng ta vẫn liên tục việc làm hàng ngày nhưng tâm lý chỉ nhớ về những ký ức tươi đẹp thời xưa
Công việc tất bật có thể kéo chúng ta thoát khỏi nỗi buồn trong chốc lát. Nhưng khi ngồi xuống nghỉ ngơi hay trở về nhà, ta chợt nhận ra người vẫn luôn chờ đợi mình nay đã không còn
Bất chấp việc ta giam mình trong nỗi u uất thì nhịp sống vẫn sinh sôi, ngày chuyển thành đêm, bước sang một mùa mới … và chỉ còn nỗi buồn là nguyên vẹn Những điều tưởng bình dị như sự hiện hữu cạnh bên, một cái ôm, một cái chạm nhẹ … đã trở thành điều xa xỉ không thể nào với tới Trong khu rừng có nhiều cảnh vật, nhưng chàng tiều phu vẫn luôn ngồi dưới gốc cây mỗi khi rảnh rỗi và nhớ về cô gái duy nhất của mình
Những nhát rìu của anh tạc mãi vào thân cây, hết lần này đến lần khác, cho đến khi anh lại có thể ôm người phụ nữ của mình 1 lần sau cuối
Được biết tác giả Tom Booth mở màn vẽ tranh từ năm 5-6 tuổi, bắt đầu chỉ là bắt chước anh trai của mình. Sau này lớn lên, Tom không theo con đường sáng tác tranh chuyên nghiệp mà chọn môn Lịch sử ở ĐH, thế nhưng anh luôn nuôi dưỡng năng khiếu sở trường hội họa của mình. Điều đó giúp Tom liên tục sáng tác nhiều tranh vẽ phim hoạt hình, sách tranh đầy ấn tượng và hoàn toàn có thể tự hào gọi mình là 1 nghệ sĩ .
Nói với Bored Panda, Tom cho biết anh sẽ xuất bản 1 tác phẩm chưa rõ hình thức cụ thể, nhưng lấy chủ đề chính về nỗi mất mát. Có thể đây là một chủ đề khiến nhiều người muốn lảng tránh và cảm thấy chán nản mỗi khi nhắc tới, nhưng xét về mặt tích cực, nó sẽ giúp chúng ta đối diện với những vết thương sâu thẳm trong lòng và biết trân trọng cuộc sống nhiều hơn nữa.
(Theo Bored Panda, tranh: Tom Booth)