2 Dàn ý và 11 mẫu nghiên cứu và phân tích khổ 2, 3 Mùa xuân nho nhỏ của Thanh HảiNội dung chính
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
- Dàn ý cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 1
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 2
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 3
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 4
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 5
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 6
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 7
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 8
- Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 9
- Cảm nhận khổ thơ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
- Cảm nhận khổ 2, 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
- Video liên quan
Phân tích khổ 2, 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải mang tới 11 bài văn mẫu, kèm theo 2 dàn ý chi tiết để làm nổi bật lên vẻ đẹp của mùa xuân đất nước, niềm tự hào, niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Mùa xuân nho nhỏ tiềm ẩn rất nhiều hình ảnh, cũng như xúc cảm chân thành của nhà thơ Thanh Hải. Qua đó, giúp những em học viên lớp 9 hiểu thâm thúy hơn về tình yêu quê nhà, đất nước để triển khai xong bài văn nghiên cứu và phân tích, cảm nhận khổ 2 và 3 Mùa xuân nho nhỏ hay hơn :
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
I. Mở bài:
- Giới thiệu những nét khái quát về tác giả Thanh Hải (đặc điểm về con người, sự nghiệp sáng tác, phong cách sáng tác,…)
- Giới thiệu khái quát về bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” (hoàn cảnh sáng tác bài thơ, xuất xứ, khái quát những nét đặc sắc về nội dung, nghệ thuật của bài thơ,…)
- Giới thiệu khái quát về khổ 2 và khổ 3 của bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ”.
II. Thân bài:
a. Vẻ đẹp của mùa xuân đất nước.
– Nhà thơ Thanh Hải đã cảm nhận và tái hiện khung cảnh mùa xuân của đất nước qua hai hình ảnh giàu ý nghĩa hình tượng là ” người cầm súng ” và ” người ra đồng “
- “Người cầm súng” và “người ra đồng” là hai hình ảnh biểu tượng cho hai nhiệm vụ chiến lược quan trọng nhất của đất nước ta ở thời điểm bài thơ ra đời.
- Hình ảnh “người cầm súng” lại đi liền với hình ảnh “lộc giắt đầy quanh lưng” đã gợi cho người đọc liên tưởng đến những vòng lá ngụy trang của người chiến sĩ trên đường hành quân ra trận.
- Hình ảnh “người ra đồng” được sử dụng kết hợp với hình ảnh “lộc trải dài nương mạ” gợi liên tưởng đến những cánh đồng tươi tốt, xanh thẳm, màu mỡ.
– Điệp từ ” mùa xuân ” và điệp từ ” lộc ” đã gợi lên quang cảnh mùa xuân tươi đẹp đang vươn ra những chồi lộc non và đồng thời cũng gợi lên thành quả của công cuộc thiết kế xây dựng và bảo vệ Tổ quốc .- Điệp từ ” toàn bộ ” được phối hợp với những từ láy ” quay quồng “, ” rối loạn ” làm cho nhịp thơ trở nên gấp gáp, gợi một nhịp sống sôi động, quay quồng, khẩn trương .
b. Niềm tự hào, niềm tin vào tương lai tươi sáng của nhà thơ trước mùa xuân của đất nước
- Nhà thơ Thanh Hải đã nhắc lại chặng đường 4000 năm của đất nước thông qua hệ thống các tính từ “vất vả”, “gian lao”.
- Hình ảnh so sánh “đất nước như vì sao” đã mở ra nhiều liên tưởng độc đáo và giàu ý nghĩa: vừa gợi đến nguồn sáng trường tồn mãi với không gian, thời gian, vừa gợi lên niềm tin của tác giả về một tương lai tươi sáng, rộng mở của đất nước với khí thế mạnh mẽ không gì cản nổi.
- Cấu trúc song hành “đất nước bốn ngàn năm”, “đất nước như vì sao” đã diễn tả sự vận động đi lên của lịch sử và là lời khẳng định về sự trường tồn vĩnh cửu của đất nước.
- Cụm từ “cứ đi lên phía trước” như một lời khẳng định, một sự thể hiện ý chí và lòng quyết tâm và niềm tin sắt đá về tương lai tươi sáng, tốt đẹp của quê hương, đất nước.
III. Kết bài:
- Khái quát những giá trị đặc sắc về nội dung, giá trị nghệ thuật của khổ 2, khổ 3 của bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” và nêu cảm nhận của bản thân.
Dàn ý cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
1. Mở bài
Giới thiệu về tác giả, tác phẩm :
- Nhắc đến Thanh Hải là nhắc đến bài thơ Mùa xuân nho nhỏ.
- Là tác phẩm tiêu biểu nhất trong phong cách sáng tác thơ của tác giả.
- Bao hàm nhiều hình ảnh, nhạc điệu cũng như cảm xúc chân thành.
- Tác phẩm là sự tổng kết về cuộc đời của nhà thơ và gửi gắm vào đó niềm tin cũng như lẽ sống cao cả, đẹp đẽ.
2. Thân bài:
Khổ thơ thứ 2:
Giới thiệu qua về khổ thơ đầu, từ đó dẫn dắt sang khổ thơ thứ 2 :
- Hai hình ảnh ấn tượng nhất: “người cầm súng” vào” người ra đồng”, thể hiện những suy nghĩ của Thanh Hải và cách ông tái hiện mùa xuân của đất nước.
- Phân tích hai hình ảnh dựa vào bối cảnh đất nước khi ấy, dân tộc ta đang phải đối mặt với kẻ thù vô cùng hung hãn và nguy hiểm. Hai đầu chiến tuyến là hai công việc khác nhau, nhưng bổ trợ cho nhau: Chiến đấu/Làm nông.
- Một bức tranh mùa xuân tràn đầy sức sống, tươi mới vào tuyệt diệu được xây dựng dựa trên 2 hình ảnh đó, kết hợp với các cách dùng từ
- Điệp từ “Tất cả” ở cuối đoạn kết hợp với các từ láy: Nhịp thơ tăng lên hối hả như sự khẩn trương trong trong nhiệm vụ mà đất nước và Đảng giao phó
Khổ thơ thứ 3:
- Là sự tự hào cũng như niềm tin của tác giả vào một tương lai tương sáng của đất nước.
- Nhắc lại chặng đường bốn nghìn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc ta
- Các hình ảnh độc đáo, cấu trúc song hành càng làm nổi bật lên sự phát triển mạnh mẽ và của nước ta theo dòng lịch sử.
- Kết thúc khổ thơ thứ 3 là cụm từ “cứ đi lên phía trước”, thể hiện ý chí quyết tâm của dân tộc.
3. Kết bài
- Nghệ thuật của hai đoạn thơ: từ láy,cấu trúc song hành điệp từ cùng với giọng thơ vừa tha thiết lại sôi nổi trang trọng.
- Vẽ lên khung cảnh tươi sáng, tràn đầy sức sống của nhân dân, đất nước
- Ẩn chứa niềm yêu mến tự hào, tin tưởng của tác giả vào một tương lai tươi sáng và rực
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 1
Mùa xuân là mùa của khởi đầu, thường gợi lên trong mỗi tất cả chúng ta niềm khát khao và hy vọng. Phải chăng cho nên vì thế mà Thanh Hải lựa chọn mùa xuân để khởi nguồn cảm hứng. Niềm khát khao cháy bỏng trong tâm hồn nhà thơ Thanh Hải, được gửi gắm qua bài thơ ” Mùa xuân nho nhỏ ” ( 11/1980 ). Bài thơ như những nốt nhạc trầm bổng, những giai điệu ngân nga cất lên tự đáy lòng của một con người tha thiết được góp thêm phần nhỏ bé vào cuộc sống chung to lớn. “ Mùa xuân nho nhỏ ” của nhà thơ Thanh Hải biểu lộ những rung động sâu xa trước vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên đất nước, trước những hi sinh và nỗ lực say sưa trong sự nghiệp bảo vệ, thiết kế xây dựng Tổ quổc của toàn dân tộc bản địa. Đó là “ là tiếng lòng tha thiết yêu quý và gắn bó với đất nước, với cuộc sống ”. Thi sĩ nhìn lại cuộc sống để bộc bạch tâm niệm với quê nhà, đất nước :
Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng. Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ. Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao…
Đất nước bốn ngàn năm, Vất vả và gian lao. Đất nước như vì sao, Cứ đi lên phía trước.
Mở đầu bài thơ như tiếng hát reo vui đón rước một mùa xuân đẹp đã về. Ở khổ thơ thứ nhất, nhà thơ vẽ ra trước mắt người đọc một bức tranh vạn vật thiên nhiên về mùa xuân quê nhà đất nước rộn ràng âm thanh, nên thơ, rực rỡ tỏa nắng sắc màu với những đường nét hòa giải, tràn trề sức sống. Thanh Hải đã vẽ nên một bức tranh xuân tươi đẹp, đầy sức sống và điệu đàng lạ lùng. Từ mùa xuân của vạn vật thiên nhiên đất trời, đến khổ thơ thứ hai và ba, Thanh Hải dẫn người đọc đắm chìm vào khung cảnh mùa xuân của đời sống, của nhân dân và đất nước rộn ràng trong trẻo cùng những hình ảnh đậm chất sử thi. Hai khổ thơ đồng thời cũng là dẫn chứng cho kĩ năng thẩm mỹ và nghệ thuật độc lạ cũng như tình yêu, niềm tự hào thâm thúy mà Thanh Hải dành cho đất nước .Khi xưa, trong đêm đen của kiếp sống nô lệ, nhà thơ Tố Hữu – một người con xứ Huế đã từng viết :
Tôi nện gót trên đường phố Huế Dửng dưng không một cảm tình chi Không gian sặc sụa mùi ô uế Như nước dòng Hương mãi cuốn đi.
Đó là Huế trong quá khứ nô lệ đen tối, lầm than. Thời nay, trong hiện tại, Huế đã đổi khác, đang quay quồng nhịp chiến đấu, thiết kế xây dựng cùng đất nước :
Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy trên lưng. Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ. Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao…
Thanh Hải đã vẽ lên một bức tranh mùa xuân đất nước tuyệt đẹp với sức xuân phơi phới, từ đó làm điển hình nổi bật lên sức sống mãnh liệt của đất nước. Nhà thơ Thanh Hải đã cảm nhận và tái hiện khung cảnh mùa xuân của đất nước qua hai hình ảnh giàu ý nghĩa hình tượng là ” người cầm súng ” và ” người ra đồng “. Sức xuân nảy nở nơi những con người chiến đấu và lao động – hai mẫu người gắn liền với chiều dài lịch sử vẻ vang tăng trưởng của đất nước. Họ là những con người đơn cử, những con người làm ra lịch sử vẻ vang với hai trách nhiệm cơ bản của đất nước ta trong suốt quy trình tăng trưởng lâu dài hơn : chiến đấu và sản xuất, bảo vệ và kiến thiết xây dựng Tổ quốc. Điệp ngữ “ mùa xuân ” không chỉ gợi tả khung cảnh vạn vật thiên nhiên đất trời lúc vào xuân mà còn biểu lộ được sức sống, sức trẻ tràn trề của đất nước sau cuộc chiến tranh. Mùa xuân đến mang đến tiếng gọi của những cố gắng nỗ lực mới và hy vọng mới, mang đến tiếng gọi của đất nước, của quê nhà đang trên đà thay đổi, tăng trưởng. Những tiếng gọi lặng lẽ tới từ mùa xuân làm thức dậy con người, làm trái tim con người như bừng lên rạng rỡ trong không khí sôi sục của đất nước, của muôn cây cối đã đi theo người lính vào mặt trận, sát kề vai, đã cùng người lao động hăng say ngoài đồng ruộng. Mùa xuân không những chắp thêm đôi cánh sức mạnh cho con người mà còn chuẩn bị sẵn sàng cho con người những “ lộc ” non tươi mới, căng tràn nhựa sống. “ Lộc ” là nhành non chồi biếc của cỏ cây trong mùa xuân. “ Lộc ” không chỉ là hình ảnh tả thực mà con mang ý nghĩa ẩn dụ, tượng trưng. Đối với người chiến sỹ, “ lộc ” là cành lá ngụy trang che mắt quân địch trong cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc đầy gay cấn và ác liệt. Đối với người nông dân “ một nắng hai sương ”, “ lộc ” là những mầm xuân tươi non trải dài trên ruộng đồng bát ngát, báo hiệu một mùa bội thu. Nhưng đặc biệt quan trọng hơn cả, “ lộc ” là sức sống, là tuổi trẻ, sức thanh xuân tươi mới đầy mơ ước, lí tưởng, đầy những tham vọng và khát vọng góp sức của tuổi trẻ, sôi sục trong mỗi tâm hồn con người – tâm hồn của người lính dũng mãnh, kiên cường nơi lửa đạn bom rơi – tâm hồn của người nông dân siêng năng, hăng say tăng gia sản xuất. “ Lộc ” chính là thành quả thời điểm ngày hôm nay và niềm tin, hy vọng ngày mai. Phải chăng mùa xuân của đất trời đọng lại trong lộc non đã theo người cầm súng và người ra đồng, hay chính họ đã đem mùa xuân đến cho mọi miền của Tổ quốc thân yêu ?Từ những tâm lý rất thực về đất nước, nhà thơ khái quát :
Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao…
Lối điệp cấu trúc song hành với những điệp ngữ “ Tất cả ”, “ như ” tích hợp với từ láy tượng hình “ quay quồng ”, “ rối loạn ” nhấn mạnh vấn đề khí thế tưng bừng của đất nước vào xuân bộc lộ không khí khẩn trương, niềm vui náo nức bâng khuâng của tâm hồn con người trước mùa xuân lớn lao của dân tộc bản địa. Nhà thơ đã khái quát được cả một thời đại của dân tộc bản địa. Nhịp điệu khẩn trương, quay quồng của những con người Nước Ta trong quá trình mới, thời đại mới, trong công cuộc kiến thiết xây dựng xã hội chủ nghĩa như tụ trong từ “ quay quồng ”. Còn “ rối loạn ” lại thể hiện tâm trạng náo nức rộn ràng. Ý thơ chứng minh và khẳng định một điều : không riêng gì cá thể nào vội vã mà cả đất nước đang quay quồng, khẩn trương sản xuất và chiến đấu. Tất cả đều náo nức, rộn ràng trong mùa xuân tươi đẹp của vạn vật thiên nhiên, của đất nước. Nhịp thơ sôi sục như nhịp hành khúc cho thấy niềm tin tươi tắn, cái nhìn sáng sủa của Thanh Hải về tiền đồ của dân tộc bản địa mặc dầu trong thực trạng khó khăn vất vả lúc đương thời .Những dòng thơ của Thanh Hải thổi vào lòng người một ngọn lửa sống nhắc nhở, thôi thúc con người nhìn đời sáng sủa hơn, sống có nghĩa vụ và trách nhiệm, gắn bó với quê nhà, đất nước. Khổ thơ đã để lại một cảm nhận về sức sống mãnh liệt của mùa xuân và đất nước, đồng thời miêu tả sự sinh sôi tăng trưởng và sự trỗi dậy bất tận đang bừng lên khắp nơi ở cả vạn vật thiên nhiên, đất trời và con người khi xuân về .Xúc cảm trước vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên đất nước khi bước vào mùa xuân, nhà thơ Thanh Hải đã có cái nhìn thâm thúy và tự hào về lịch sử vẻ vang hơn bốn nghìn năm dân tộc bản địa :
Đất nước bốn ngàn năm Vất vả và gian lao. Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước.
Giọng thơ có sự đổi khác từ sôi sục, hào hùng, can đảm và mạnh mẽ sang trì trệ dần, tha thiết. Thông qua mạng lưới hệ thống những tính từ ” khó khăn vất vả “, ” gian lao “, nhà thơ suy ngẫm về truyền thống lịch sử hơn 4000 năm dựng nước và giữ nước của cha ông ta. Đó là một truyền thống cuội nguồn hào hùng đầy vinh quang nhưng cũng không ít gian truân, khó khăn vất vả. Với nghệ thuật và thẩm mỹ nhân hóa, Tổ quốc như một người mẹ tần tảo, khó khăn vất vả và gian lao, đã làm điển hình nổi bật sự vĩnh cửu của đất nước. Để có được sự vĩnh cửu ấy, giang sơn gấm vóc này đã thấm bao máu, mồ hôi và cả nước mắt của những thế hệ, của những tháng năm đằng đẵng lúc hưng thịnh, lúc thăng trầm. Nhưng dù trở lực có mạnh đến đâu cũng không khuất phục được dân tộc bản địa Nước Ta :
Sống vững chãi bốn ngàn năm sừng sững Lưng đeo gươm tay mềm mại bút hoa. (Huy Cận)
Chính những năm tháng khó khăn vất vả ấy, dân tộc bản địa mình đã khẳng được ý chí, sức mạnh và bản lĩnh. Đặc biệt, phép tu từ so sánh được nhà thơ sử dụng vô cùng rực rỡ, làm ý thơ hàm súc :
Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước.
Sao là nguồn sáng bất diệt của thiên hà, là vẻ đẹp lộng lẫy của khung trời đêm, là hiện thân của sự vĩnh hằng trong thiên hà. So sánh như vậy, là tác giả khẳng định chắc chắn chiều dài lịch sử dân tộc của dân tộc bản địa và đất nước trong quá khứ và hiện tại luôn có những biến cố thăng trầm nhưng tất cả chúng ta vẫn luôn nỗ lực nỗ lực vươn lên. Từ đây, nhà thơ có những suy tư chiêm nghiệm về lịch sử dân tộc dân tộc bản địa : Sức xuân của ngày thời điểm ngày hôm nay là sự kết tụ và phát huy sức xuân của dân tộc bản địa, dẫu phải trải qua muôn vàn khó khăn vất vả đất nước và con người Nước Ta vẫn tỏa sáng bất diệt. Điệp ngữ “ đất nước ” được nhắc lại hai lần bộc lộ thâm thúy ý thơ : trải qua những gian nan, khó khăn vất vả, đất nước vẫn toả sáng đi lên không gì hoàn toàn có thể ngăn cản được. Qua đó, nhà thơ thể hiện niềm tự hào thâm thúy, mãnh liệt về lịch sử vẻ vang hơn 4000 năm cũng như tiền đồ của dân tộc bản địa. Câu thơ năm chữ “ Cứ đi lên phía trước ” sử dụng nhiều thanh trắc tạo nên một âm hưởng trẻ trung và tràn trề sức khỏe gân guốc cứng ngắc tương thích với hình ảnh thơ đậm chất anh hùng. Âm thanh mùa xuân đất nước vang lên từ chính đời sống khó khăn vất vả, gian lao mà tươi thắm đến vô ngần. Câu thơ như một lời chứng minh và khẳng định, một sự bộc lộ ý chí và lòng quyết tâm và niềm tin sắt đá của nhà thơ và của cả dân tộc bản địa về tương lai tươi đẹp, tốt đẹp của quê nhà, đất nước .Bài thơ được sáng tác trong lúc đất nước đang gặp muôn vàn gian lao thử thách nhưng giọng thơ vẫn vút cao chan chứa niềm tự hào, tin yêu vào sức sống, sức trỗi dậy của đất nước. Phải là một con người yêu quê nhà đất nước tha thiết và giàu lòng sáng sủa yêu đời thì Thanh Hải mới phát minh sáng tạo nên những dòng thơ thâm thúy như vậy. Điều này thật đáng quý vì nó gieo vào lòng người đọc lời nhắc nhở không khi nào được chùn bước mà hãy cứ vươn lên .Với việc sử dụng thể thơ năm chữ giàu nhạc điệu, bút pháp lãng mạn giàu sức gợi đậm chất sử thi và phối hợp khôn khéo nhiều biện pháp tu từ và từ láy tượng hình, nhà thơ đã gợi tả hình ảnh đất nước vào xuân tràn trề sức sống, qua đó biểu lộ cái tôi Thanh Hải, niềm tin, niềm tự hào tha thiết về sức sống của dân tộc bản địa. Liên hệ với thực trạng sáng tác, người đọc càng yêu hơn, quý hơn những tâm sự của nhà thơ Thanh Hải, một người nghệ sĩ tài ba, một người chiến sỹ, một công dân với tâm nguyện xinh xắn luôn sống thủy chung, gắn bó với đất nước .Đoạn thơ không chỉ lay động trái tim fan hâm mộ bởi chất họa quyến rũ, bởi chất nhạc xao xuyến mà còn bởi niềm tin, niềm tự hào mãnh liệt vào sức sống của đất nước, khơi dậy trong ta ý chí quyết tâm không khi nào chùn bước trước khó khăn vất vả thử thách trong đời sống .Với “ Mùa xuân nho nhỏ ”, Thanh Hải đã góp vào nền thơ tân tiến Nước Ta một bài thơ xuân đẹp. Bài thơ cho thấy một hồn thơ trong trẻo, điệu thơ ngân vang, xúc động. Tình yêu mùa xuân gắn liền với tình yêu quê nhà, đất nước được Thanh Hải miêu tả thâm thúy và cảm động. Thi phẩm lay động trái tim fan hâm mộ bởi chất họa quyến rũ, bởi chất nhạc xao xuyến và đã làm sáng lên trong ta niềm tin, niềm tự hào mãnh liệt vào sức sống của đất nước, khơi dậy trong ta ý chí quyết tâm không khi nào chùn bước trước khó khăn vất vả thử thách trong đời sống .
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 2
“ Mùa xuân nho nhỏ ” được sáng tác năm 1980, khi nhà thơ Thanh Hải đang nằm trên giường bệnh. Bài thơ không chỉ là xúc cảm về một mùa xuân tươi xanh mà còn là lẽ sống cao đẹp cùng với tình yêu quê nhà, đất nước thiết tha. Lẽ sống và tình yêu ấy được nhà thơ biểu lộ rất là chân thành và cảm động ở khổ thơ 2 và 3 của bài thơ .Bài thơ khởi đầu bằng những cảm hứng trực tiếp, hồn nhiên, trong trẻo trước vẻ đẹp và sức sống của mùa xuân vạn vật thiên nhiên tươi xanh, gieo vào lòng người sức sống tràn ngập của hoa tươi, cỏ biếc. Từ vẻ đẹp của mùa xuân vạn vật thiên nhiên, đất trời, nhà thơ nghĩ ngợi về mùa xuân của đất nước, mùa xuân trong lòng người :
“Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao”.
Mùa xuân của đất nước với hai hình ảnh rõ nét nhất là “ người cầm súng ”, “ người ra đồng ”. Hai hình ảnh ấy biểu trưng cho hai trách nhiệm chiến đấu và lao động thiết kế xây dựng đất nước. Một mặt, ý thơ nói lên một ý thức yêu nước của mỗi con người ; mặc khác, ý thơ cũng khắc họa rõ hình ảnh những chiến sỹ và những nông dân vẫn miệt mài thao tác chỉ mong đất nước được bình yên và mái ấm gia đình được ấm no. Mượn ảnh “ lộc ” non của mùa xuân nhằm mục đích ca tụng người cầm súng, người ra đồng quả thực rất mới lạ, tinh xảo và tài tình của nhà thơ .Có phải mùa xuân của đất trời đọng lại trong hình ảnh lộc non đã theo “ người cầm súng ”, “ người ra đồng ” hay chính là họ đã đem mùa xuân đến mọi nơi trên đất nước ? Con người, trong đời sống lao động và chiến đấu đang góp thêm phần tạo ra sự một mùa xuân yên ổn, ấm no cho dân tộc bản địa. Không khí mùa xuân với nhịp điệu vừa quay quồng vừa những âm thanh con xao. Một không khí khẩn trương lại sôi động của đời sống mới .Đất nước đã độc lập nhưng quân địch vẫn còn thủ đoạn phá hoại. “ Cầm súng ” và “ ra đồng ” khẳng định chắc chắn tư thế dữ thế chủ động, niềm tin sẵn sàng chuẩn bị của nhân dân trước quân địch. Cuộc đời đã thay đổi nhưng khó khăn vất vả, khó khăn vẫn còn. Đất nước vẫn cần nhiều góp sức, nhiều quyết tử hơn nữa để vươn lên .Chắc chắn rằng, hình ảnh “ lộc ” kia là sức sống, là tuổi trẻ, sức thanh xuân tươi mới đầy mơ ước, lí tưởng, đầy những tham vọng và khát vọng góp sức của tuổi trẻ, sôi sục trong mỗi tâm hồn con người – tâm hồn của người lính gan góc, kiên cường nơi lửa đạn bom rơi – tâm hồn của người nông dân siêng năng, hăng say tăng gia sản xuất. “ Lộc ” chính là thành quả ngày hôm nay và niềm tin, kỳ vọng ngày mai. “ lộc ” cùng chính là niềm vui mới của con người trong mùa xuân tràn ngập niềm vui và sức sống, là niềm tự lớn lao, là khát vọng góp sức, quyết tử để giữ vững mùa xuân của dân tộc bản địa .Sau bao nhiêu năm tháng khó khăn vất vả, đau thương, thời điểm ngày hôm nay, dân tộc bản địa ta đón rước mùa xuân bằng một tấm lòng yêu nước nồng nhiệt. Mỗi con người yêu nước một cách thâm thúy, xem đất nước như một điều gì đó thiêng liêng quá thể :
“Đất nước bốn nghìn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước”.
“ Bốn nghìn năm ” vĩnh tồn, đất nước như những vì sao càng ngắm nhìn càng thấy tỏa sáng, càng thêm tự hào. Một quy trình khó khăn vất vả và gian lao để hoàn toàn có thể sống sót lâu như vậy. Ta cũng hoàn toàn có thể hiểu rằng tác giả mong ước đất nước ta sẽ có một tầm nhìn sáng sủa và tươi tắn. Mong muốn rằng tương lai đất nước sẽ ngày một tỏa sáng hơn .Câu thơ “ Cứ đi lên phía trước ” nghe thấy cứ như một câu khuyên nhủ ta cứ bước tiến. Chỉ cần một câu nói ấy đã hoàn toàn có thể khuyến khích niềm tin cho những chiến sỹ bên ngoài mặt trận. Điều đó cũng bộc lộ dân tộc bản địa Nước Ta yêu nước một cách thâm thúy và cũng biết chăm sóc tới nhau. Tình cảm giữa người với người đã được hiện hữu đâu đây. Đó là một điều tuyệt vời mà Thanh Hải đã chứa đựng trong bài thơ .Ý thơ chứng minh và khẳng định một điều : không riêng gì cá thể nào vội vã mà cả đất nước đang quay quồng, khẩn trương sản xuất và chiến đấu. Tất cả đều náo nức, rộn ràng trong mùa xuân tươi đẹp của vạn vật thiên nhiên, của đất nước. Với nghệ thuật và thẩm mỹ nhân hóa, Tổ quốc như một người mẹ tần tảo, khó khăn vất vả và gian lao, đã làm điển hình nổi bật sự vĩnh cửu của đất nước. Để có được sự vĩnh cửu ấy, giang sơn gấm vóc này đã thấm bao máu, mồ hôi và cả nước mắt của những thế hệ, của những tháng năm đằng đẵng lúc hưng thịnh, lúc thăng trầm .Qua lời thơ đơn giản và giản dị mà đằm thắm yêu thương, dạt dào tin yêu, ta cảm nhận được niềm tấm lòng kết nối của tác giả với tương lai rạng ngời của dân tộc bản địa Nước Ta. Âm thanh mùa xuân đất nước vang lên từ chính đời sống khó khăn vất vả, gian lao mà tươi thắm đến vô ngần .Hai khổ thơ đã khắc họa nên một khung cảnh mùa xuân tươi xanh trong thời kỳ chiến đấu cực khổ. Biết bao năm tháng trôi đi nhưng ta vẫn cứ mãi lưu luyến mùa xuân. Một mùa xuân niềm hạnh phúc cuốn trôi hết toàn bộ nỗi muộn phiền của mỗi con người. Đó là khúc ca đầy tin cậy vào nhân dân và tương lai đất nước của nhà thơ trong những ngày tháng cuối của cuộc sống .
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 3
Mùa xuân vốn là đề tài truyền thống lịch sử trong thơ ca dân tộc bản địa. Với bài thơ “ Mùa xuân nho nhỏ ”, nhà thơ Thanh Hải đã góp cho thơ ca dân tộc bản địa một bài thơ xuân đẹp, đậm đà tình nghĩa. Tình yêu mùa xuân gắn liền với tình yêu đất nước, quê nhà được Thanh Hải miêu tả một cách thâm thúy, chân thành và cảm động qua lời thơ bình dị mà rất là sâu xa .Trước cảnh sắc đất trời mùa xuân rừng rực sức sống, dù đang ở trên giường bệnh, Thanh Hải vẫn hướng lòng mình về với cuộc sống to lớn, kết nối mình với đất nước .Từ xúc cảm trước vẻ đẹp của mùa xuân vạn vật thiên nhiên, mùa xuân đất nước, tác giả bộc lộ khát vọng được dâng hiến “ mùa xuân nho nhỏ ” của mình vào mùa xuân lớn của cuộc sống chung :
“Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao”
Đây là mùa xuân của con người đang lao động và chiến đấu, của đất nước khó khăn vất vả và gian lao đang đi lên phía trước. Hình ảnh “ người cầm súng, người ra đồng ” biểu trưng cho hai trách nhiệm chiến đấu và lao động dựng xây lại quê nhà sau những đau thương mất mát. Ai cũng có trách nhiệm của mình : người lính liên tục bảo vệ quê nhà, vòng lá ngụy trang của người chiến sỹ đang nảy những chồi non, lộc biếc như mang theo cả mùa xuân cùng những anh ra trận .Người nông dân ra đồng tạo ra sự hạt lúa, trên nương mạ, ruộng lúa của bác nông dân, mần nin thiếu nhi, sức sống thanh xuân đang đua nhau trỗi dậy, giục giã, thôi thúc lòng người. Sức quyến rũ của câu thơ được bộc lộ qua hình ảnh “ lộc ” của mùa xuân gắn với người cầm súng, người ra đồng. “ Lộc ” là chồi non, nhưng “ lộc ” còn có nghĩa là mùa xuân, là sức sống, là thành quả niềm hạnh phúc. Câu thơ vừa tả thực, vừa tượng trưng cho sức sống của mùa xuân đất nước, sức sống của mỗi con người .Âm hưởng thơ quay quồng, khẩn trương với nhiều điệp từ, điệp ngữ láy lại ở đầu câu. Từ “ rối loạn ” không chỉ đơn thuần là gợi âm thanh của vạn vật thiên nhiên hoặc của con người. Nó còn gợi lên âm thanh rộn ràng của đời sống sinh động lao động khẩn trương của đất nước sau thống nhất, những xúc cảm mãnh liệt, mừng quýnh trước mùa xuân vạn vật thiên nhiên, trời đất tươi đẹp của con người .Sức sống của mùa xuân đất nước không chỉ cảm nhận trong nhịp điệu quay quồng, trong âm thanh rối loạn. Mà đất nước được tưởng tượng bằng một hình ảnh so sánh đẹp :
“Ðất nước bốn nghìn năm Vất vả và gian lao Ðất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước”.
Hình ảnh so sánh gợi liên tưởng đến vẻ đẹp, ánh sáng và kỳ vọng. “ Đất nước bốn nghìn năm ”, hóa thành những vì sao đi lên, bay lên, ngời sáng lộng lẫy. Cảm xúc của nhà thơ so với đất nước : mê hồn, tự hào, tin cậy con người và đời sống của quê nhà, đất nước khi vào xuân .Từ cảm hứng về mùa xuân của vạn vật thiên nhiên, đất nước, mạch thơ chuyển một cách tự nhiên sang bày tỏ những suy ngẫm và tâm niệm của nhà thơ trước mùa xuân đất nước :
“Ta làm con chim hót Ta làm một cành hoa Ta nhập vào hoà ca Một nốt trầm xao xuyến.
Một mùa xuân nho nhỏ Lặng lẽ dâng cho đời Dù là tuổi hai mươi Dù là khi tóc bạc”.
Sự quy đổi đại từ nhân xưng “ tôi ” sang “ ta ” đó không phải là sự ngẫu nhiên vô tình mà là dụng ý thẩm mỹ và nghệ thuật tạo nên hiệu suất cao thâm thúy. Đó là sự chuyển từ cái “ tôi ” cá thể nhỏ bé hoà vào cái “ ta ” chung của hội đồng, nhân dân, đất nước .Trong cái “ Ta ” chung vẫn có cái “ tôi ” riêng, niềm hạnh phúc là sự hoà hợp và góp sức. Thể hiện niềm tự hào, niềm vui chung của dân tộc bản địa trong thời đại mới. Sự quy đổi diễn ra rất tự nhiên, hài hòa và hợp lý theo mạch xúc cảm đã bộc lộ được tâm niệm của nhà thơ : là khát vọng được hòa nhập vào đời sống của đất nước, góp sức phần tốt đẹp – dù nhỏ bé của mình cho cuộc sống chung, cho đất nước .Điều tâm niệm ấy được bộc lộ một cách chân thành trong những hình ảnh tự nhiên, giản dị và đơn giản và đẹp. Đẹp và tự nhiên vì nhà thơ đã dùng những hình ảnh đẹp của vạn vật thiên nhiên để nói lên ước nguyện của mình. Một con chim hót để cất tiếng thơ ngợi ca đất nước, làm một nhành hoa để đem lại hương thơm cho cuộc sống. Bao trùm toàn bộ, ông ước nguyện hóa thành “ một mùa xuân nho nhỏ ”, lặng lẽ, bí mật dâng hiến hàng loạt tâm hồn, trí tuệ, sức lực lao động và cả sự sống của mình góp cùng mọi người : “ Dù là tuổi hai mươi. Dù là khi tóc bạc ” .Những hình ảnh bông hoa, tiếng chim hót được tác giả phác hoạ ở phần đầu bài thơ giờ đây lại trở lại trong khổ thơ này trong giọng thơ êm ái, ngọt ngào. Cách cấu tứ lặp lại như vậy tạo ra sự đối ứng ngặt nghèo và mang một ý nghĩa mới : Niềm mong ước được sống có ích, góp sức cho đời là một lẽ tự nhiên như con chim mang đến tiếng hót, bông hoa tỏa hương sắc cho đời .Điều tâm niệm ấy thật cao đẹp, chân thành, là sự tăng trưởng tự nhiên trong mạch xúc cảm của bài thơ. Điệp từ “ ta ” như một lời chứng minh và khẳng định. Và cái “ ta ” vốn chỉ để nói về mình bỗng như trở thành cái “ ta ” chung của nhiều người, khát vọng của nhiều người. Điệp ngữ “ dù là ” như một lời tự chứng minh và khẳng định, tự nhủ với lương tâm, chứng minh và khẳng định sự kiên trì, thử thách với thời hạn, tuổi già, bệnh tật để mãi làm một “ mùa xuân nho nhỏ ” trong mùa xuân to lớn của quê nhà, đất nước. Giọng thơ nhỏ nhẹ, chân tình nhưng mang sức khái quát lớn .Ước nguyện của nhà thơ cho ta hiểu mỗi người phải biết sống, góp sức cho cuộc sống. Thế nhưng dâng hiến, hoà nhập mà vẫn giữ được nét riêng mỗi người …Từ khát vọng và ước nguyện của nhà thơ Thanh Hải, tuổi trẻ ngày hôm nay trước vận hội mới cũng cần làm tròn nghĩa vụ và trách nhiệm của mình với cuộc sống, với đất nước. Tuổi trẻ với sinh lực và trí tuệ mới góp sức lao động làm giàu cho bản thân, quê nhà, giữ gìn, bảo vệ đất nước ; đồng thời không ngừng khẳng định chắc chắn vị thế của đất nước trên quốc tế .Không có gì hùng vĩ bằng tình yêu tổ quốc. không có lý tưởng nào cao quý hơn lý tưởng sống vì tổ quốc. Không tổ quốc, cuộc sống người cũng không có ý nghĩa. Tổ quốc là mẹ vĩ đại, là ngôi nhà chung, là nơi sau cuối ta quay trở lại phụ thuộc khi sự sống chấm hết. Đó không chỉ là tâm sự của nhà thơ Thanh Hải mà còn là ý niệm ý thức muôn đời của dân tộc bản địa ta .
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 4
Mùa xuân đất nước, mùa xuân Cách mạng – Từ mùa xuân vạn vật thiên nhiên đất trời, nhà thơ cảm nhận về mùa xuân đất nước, mùa xuân Cách mạng. Tác giả hướng tình cảm tới những con người đơn cử – những con người tạo ra sự lịch sử dân tộc :
Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy trên lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ.
Các điệp ngữ “ mùa xuân ”, ” lộc ”, ” người ” như trải rộng khung cảnh hiện thực khi gắn với đời sống lao động, chiến đấu của nhân dân. Nhà thơ đã phát minh sáng tạo cặp hình ảnh sóng đôi đẹp như hai vế của câu đối mừng xuân để nói về hai lực lượng đa phần của cách mạng, hai trách nhiệm kế hoạch của đất nước. Đó là người chiến sỹ và người lao động – bảo vệ và kiến thiết xây dựng Tổ quốc, quê nhà. Từ “ lộc ” được dùng với hai lớp nghĩa : tả thực chồi non, cành biếc và ẩn dụ cho sức sống, thế vươn lên, sức tăng trưởng mới, thành quả tốt đẹp là mùa xuân. “ Lộc ” trên cành lá ngụy trang theo bước chân người cầm súng ra trận, “ lộc ” trải dài trên những nương mạ theo bàn tay người ra đồng. Như thế, người chiến sỹ, người lao động đã đem mùa xuân, gieo mùa xuân đến mọi miền đất nước. Họ trở thành những con người làm ra mùa xuân, bảo vệ mùa xuân. Và họ đã làm nên cái giai điệu chính của bản hợp xướng mùa xuân, tạo nhịp điệu quay quồng, hào hùng :
Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao
Nghệ thuật điệp ngữ “ toàn bộ ” cùng những từ láy “ quay quồng ”, “ rối loạn ” làm điển hình nổi bật không khí khẩn trương, náo nức của đất nước trong những năm tháng gian lao, hào hùng. Cách ngắt nhịp 2/1/2 làm cho câu thơ vang lên một nhịp điệu vui tươi, can đảm và mạnh mẽ. Đó là hành khúc mùa xuân của thời đại Hồ Chí Minh .
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 5
Ta thấy vẫn vần thơ đơn giản và giản dị nhưng tuyệt vời, tác giả diễn đạt một mùa xuân Cách mạng của quê nhà đất nước :” Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh sống lưng ” Hai câu đầu tác giả nhấn mạnh vấn đề đến mùa xuân chiến đấu, mùa xuân của ” người cầm súng ” với ” Lộc giắt đầy quanh sống lưng “. ” Lộc ” có nghĩa đen là một chồi xanh, non tơ, hình tượng sức sống khi mùa xuân đến. Ở đây, từ ” lộc ” biểu lộ cho một niềm tin, một thành quả đo cách mạng đem lại, là hiệu quả. Người chiến sỹ với ” Lộc giắt đầy quanh sống lưng ” khi ra mặt trận với một mong ước cao nhất là phải thắng lợi quân địch .” Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ “. Với mùa xuân của những người lao động sản xuất thì từ ” lộc ” tượng trưng cho sự ấm no, niềm hạnh phúc, tượng trưng cho sự ” trúng mùa ” của việc làm sản xuất. Mọi người dân lao động đều mong ước mình phải góp sức sức lực lao động, năng lực, để lao động kiến thiết xây dựng quê nhà và bảo vệ Tổ quốc .Trong khổ thơ này, ” mùa xuân chiến đấu ” đối xứng với ” mùa xuân sản xuất “, ” người chiến sỹ ‘ đối xứng với ” người lao động sản xuất “, tác giả đã nêu bật trách nhiệm số 1 của đất nước ta lúc bấy giờ là phải vừa chiến đấu bảo vệ đất nước, vừa phải ngày đêm lao động sản xuất, thiết kế xây dựng quê nhà sau cuộc chiến tranh, góp thêm phần làm cho Tổ quốc giàu mạnh. Bởi vậy, mọi người đều tự giác, tự nguyện :” Tất cả như quay quồng Tất cả như rối loạn ” Câu thơ đơn giản và giản dị, điệp ngữ ” toàn bộ như diễn đạt sự thống nhất trong tâm lý và hành vi. Từ ” rối loạn ” vừa gợi tả vừa gợi thanh – âm thanh nhỏ mà có chiều sâu của đời sống đang tăng trưởng, đang reo vui. Lời thơ nhỏ nhẹ, chứa chất suy tư tha thiết chân thành mà vẫn sâu lắng .
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 6
Mùa xuân trong thơ của Thanh Hải đem đến cho tất cả chúng ta nhiều xúc động. Từng vần thơ nhẹ nhàng trong sáng cứ ngân nga mãi trong lòng người nghe, hấp dẫn ta trước vẻ đẹp của đất nước vào xuân .Bước đi của mùa xuân như đang hòa nhịp với bước “ đi lên phía trước ” của dân tộc bản địa trên hành trình dài “ khó khăn vất vả ”, “ gian lao ” nhưng rất đỗi tự hào qua một đoạn thơ mà em yêu dấu :
Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao.
Đất nước bốn nghìn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước…
( Mùa xuân nho nhỏ )Mùa xuân đến giữa hương sắc và âm thanh đất trời, lòng người vui ” rối loạn ”. Cả một dân tộc bản địa tưng bừng khí thế, một sức xuân dào dạt “ quay quồng ” bước tiến giữa mùa xuân. Mùa xuân mang đến cho nhân dân ta một sức sống mới, nhiệt tình cách mạng mới, nhiệt huyết, khẩn trương lên đường. Cả một dân tộc bản địa ngập tràn niềm vui. Người người “ rối loạn ” nghênh tiếp một mùa xuân đẹp, một “ mùa xuân hồng ” ‘ .
Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao.
Cặp từ láy ” quay quồng “, ” rối loạn ”, điệp ngữ “ tổng thể ” như những nốt nhạc ngân nga trong ca khúc xuân hành, diễn đạt niềm tự hào và khí thế cách mạng sôi sục của nhân dân ta đang vững bước đi lên phía trước .Sức xuân ấy của hàng triệu con người đang dồn vào hai trách nhiệm kế hoạch : Sản xuất và chiến đấu. Bốn câu thơ song hành từng đôi một, hô ứng uyển chuyển, hòa giải như bước tiến của dân tộc bản địa giữa mùa xuân :
Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ
“ Lộc ” – chồi non, cành biếc, non tơ, đầy nhựa sống, tượng trưng cho vẻ đẹp và sức sống mùa xuân. Người chiến sỹ ra trận với cành lá ngụy trang ” lộc giắt đầy quanh sống lưng ” như mang cả một sức xuân căng tràn mà không một thế lực nào hoàn toàn có thể ngăn cản được. Ở hậu phương, với bàn tay lao động cần mẫn, người nông dân đang phủ màu xanh lên đồng quê “ lộc trải dài nương mạ ” .Câu thơ có nhạc điệu dồn dập hân hoan ; hình ảnh vừa đơn cử quyến rũ, vừa mang ý nghĩa khái quát thâm thúy. Mùa xuân gắn liền với nhịp sống nhân dân “ khó khăn vất vả và gian lao ” nhưng cũng rất vinh quang, vì nhân dân đang mang lại mùa xuân, đang làm ra mùa xuân .Khổ thơ tiếp theo, nhà thơ nói lên những suy cảm của mình về đất nước và dân tộc bản địa. Cảm hứng lịch sử dân tộc tạo nên những ý thơ sâu lắng, chan chứa tự hào. Một dân tộc bản địa đau thương và can đảm, “ khó khăn vất vả và gian lao ”, bao nhiêu máu, nước mắt và mồ hôi đã đổ xuống trên hành trình dài ” bốn ngàn năm ” lịch sử vẻ vang. ” Đất nước ” được lấy lại hai lần trong khổ thơ miêu tả thật ý vị và xúc cảm sung sướng tự hào dâng lên dào dạt. Đất nước tuy “ khó khăn vất vả và gian lao ” nhưng đất nước đẹp vô cùng : “ Đất nước như vì sao ”. Một hình ảnh so sánh tuyệt đẹp diễn đạt tình yêu đất nước và niềm tự hào dân tộc bản địa của nhân dân ta. Đất nước ta đẹp như “ vì sao ” vì dân tộc bản địa ta ” chưa khi nào khuất ‘ ‘ ( Nguyễn Đình Thi ) ; có một truyền thống cuội nguồn anh hùng chống giặc ngoại xâm chói ngời những trang sử oai hùng : Bạch Đằng, Chi Lăng, Q. Đống Đa, Điện Biên … “ Đất nước như vì sao ” có một nền văn hiến truyền kiếp như Nguyễn Trãi đã viết trong Bình Ngô đại cáo :
Như nước Đại Việt ta từ trước Vốn xưng nền văn hiến đã lâu…
Tự tin, tự hào khi nhà thơ nghĩ về hành trình dài “ đi lên phía trước ” của dân tộc bản địa để thắng lợi nghèo nàn, lỗi thời, thiết kế xây dựng Tổ quốc Việt Nam ” mười lần đẹp hơn ” như Bác Hồ mong ước. Ba chữ “ cứ đi lên … ” làm toát lên ý chí can đảm và mạnh mẽ, sáng chói niềm tin. Hình ảnh đất nước được nhân hóa diễn tả tình yêu nước vô cùng sâu nặng của tác giả. Phép đối được nhà thơ vận dụng phát minh sáng tạo làm cho câu thơ giàu hình ảnh và quyến rũ :
Đất nước bốn nghìn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước.
Đoạn thơ trên trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải để lại trong lòng tất cả chúng ta một ấn tượng thâm thúy .Thể thơ năm chữ được tác giả vận dụng thuần thục thành công xuất sắc. Lời thơ trong sáng, truyền cảm và giàu hình tượng. Phép đối, điệp từ, so sánh và nhân hóa được sử dụng một cách điêu luyện miêu tả cảm hứng yêu nước, tự hào của nhà thơ, tạo nên những vần thơ có nhạc điệu tha thiết dạt dào .Có gì đẹp hơn mùa xuân ? Có tình yêu nào cao quý hơn tình yêu vạn vật thiên nhiên, đất nước ? Cảm ơn nhà thơ Thanh Hải để lại một đoạn thơ nói về mùa xuân rất hay. Chúng ta ước mong mỗi con người hãy trở thành “ một mùa xuân nho nhỏ ” để góp thêm phần làm đẹp đất nước, quê nhà ngày hôm nay và ngày mai .
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 7
Từ mùa xuân của vạn vật thiên nhiên, trời đất nhà thơ chuyển sang cảm nhận về mùa xuân của đất nước. Tác giả hướng tình cảm của mình tới những con người đang làm đẹp mùa xuân :
Mùa xuân người cầm súng Lộc dắt đầy trên lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ.
Những câu thơ tạo ra hình ảnh sóng đôi đẹp như hai vế của câu đối mừng xuân nói về những người chiến sỹ bảo vệ và những người lao động dựng xây đất nước. ” Lộc ” theo bước chân người cầm súng ra trận, theo bàn tay người lao động ra đồng và gieo mùa xuân đến khắp mọi miền đất nước. Có lẽ thế cho nên mà không khí khẩn trương, rộn ràng, náo nức lan tỏa khắp tứ thơ :
Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao.
Điệp từ ” toàn bộ “, từ láy ” quay quồng “, ” rối loạn ” tạo nên nhịp điệu mùa xuân quay quồng, hào hùng, mở ra những cảm nhận chan chứa tự hào về đất nước :
Đất nước bốn ngàn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước
Hình ảnh so sánh đẹp : ” đất nước như vì sao ” toả sáng, luôn hoạt động và tăng trưởng không ngừng, có ý nghĩa khuynh hướng, giục giã mọi người hăng say góp sức kiến thiết xây dựng quê nhàTrước mùa xuân của đất nước, nhà thơ tâm niệm về mùa xuân riêng của mỗi cuộc sống và dạt dào một khát vọng hiến dâng :
Ta làm con chim hót Ta làm một cành hoa Ta nhập vào hoà ca Một nốt trầm xao xuyến.
Nếu ở đầu bài thơ tác giả miêu tả những hình ảnh làm đẹp thêm, tô điểm thêm cho mùa xuân là âm thanh náo nức vang trời của tiếng chim chiền chiện và sắc màu tím biếc dịu dàng êm ả của cánh lục bình nhỏ trên sông thì ở đây tứ thơ được tái diễn, tạo ra sự đối ứng ngặt nghèo. Tác giả mong ước được làm bông hoa tỏa ngát hương, con chim mang tiếng hót và nốt trầm xao xuyến để hiến dâng nhưng không làm mất đi nét riêng của mỗi người. Đó thực sự là lời tâm niệm chân thành, tha thiết, khiêm nhường và khát khao được góp sức phần tinh túy nhất của mình làm đẹp thêm mùa xuân của quê nhà, xứ sở mà không bị số lượng giới hạn bởi thời hạn, tuổi tác :
Một mùa xuân nho nhỏ Lặng lẽ dâng cho đời Dù là tuổi hai mươi Dù là khi tóc bạc
” Mùa xuân nho nhỏ ” là một phát minh sáng tạo giật mình, độc lạ mà tự nhiên, hài hòa và hợp lý của nhà thơ, bởi mùa xuân vốn là một khái niệm chỉ thời hạn thế mà ở đây ” mùa xuân ” lại có khối, có hình, một hình hài nho nhỏ thật xinh xắn. Mùa xuân đã trở thành một ẩn dụ nói về khát vọng, một lẽ sống cao đẹp, một ý thức khiêm nhường góp sức mình làm đẹp thêm mùa xuân của vạn vật thiên nhiên, đất nước. Điệp từ ” dù là ” đặt ở đầu hai câu thơ liên tục có ý nghĩa chứng minh và khẳng định cho khát vọng dâng hiến miệt mài, không stress của tác giả .
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 8
Với những vẫn thơ giàu hình ảnh, nhạc điệu cùng cảm hứng chân thành và đằm thắm, những trang viết của nhà thơ Thanh Hải luôn nhẹ nhàng đi vào lòng người và để lại ấn tượng thâm thúy. Bài thơ ” Mùa xuân nho nhỏ ” là một trong số những sáng tác tiêu biểu vượt trội cho phong thái thơ Thanh Hải. Ra đời trong những năm tháng ở đầu cuối của cuộc sống Thanh Hải, bài thơ như một sự tổng kết về cuộc sống của nhà thơ và gửi gắm những lẽ sống cao quý và đẹp tươi. Đặc biệt, trải qua khổ 2 và khổ 3 của bài thơ, người đọc sẽ cảm nhận được rõ nét xúc cảm của nhà thơ trước khung cảnh mùa xuân của đất nước .Nếu khổ thơ thứ nhất của bài thơ đã mở ra khung cảnh mùa xuân của vạn vật thiên nhiên thì khổ thơ thứ hai đã mở ra khung cảnh mùa xuân của đất nước .
Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao.
Có thể thấy, nhà thơ Thanh Hải đã cảm nhận và tái hiện khung cảnh mùa xuân của đất nước qua hai hình ảnh giàu ý nghĩa hình tượng là ” người cầm súng ” và ” người ra đồng “. Người đọc thuận tiện nhận thấy, ” người cầm súng ” và ” người ra đồng ” là hai hình ảnh hình tượng cho hai trách nhiệm kế hoạch quan trọng nhất của đất nước ta ở thời gian bài thơ sinh ra đó chính là cùng lúc vừa chiến đấu ở tiền tuyến vừa lao động, sản xuất để kiến thiết xây dựng hậu phương vững chãi. Đặc biệt, hình ảnh ” người cầm súng ” lại đi liền với hình ảnh ” lộc giắt đầy quanh sống lưng ” đã gợi cho người đọc liên tưởng đến những vòng lá ngụy trang của người chiến sỹ trên đường hành quân ra trận như đang nảy lên những chồi non xanh mơn mởn cùng những anh ra trận, mùa xuân như đang về trên khắp mọi nơi, mọi nẻo đường. Còn hình ảnh ” người ra đồng ” được sử dụng phối hợp với hình ảnh ” lộc trải dài nương mạ ” gợi liên tưởng đến những cánh đồng xanh tươi, xanh thẳm, phì nhiêu được những bàn tay khôn khéo, cần mẫn, cần mẫn của những người lao động chăm bón và tạo nên. Tất cả những hình ảnh và sự tích hợp độc lạ ấy đã gợi lên một bức tranh mùa xuân tràn trề sắc xanh, tươi mới và tuyệt diệu. Thêm vào đó, khổ thơ còn sử dụng điệp từ ” mùa xuân ” và điệp từ ” lộc ” đã gợi lên quang cảnh mùa xuân tươi đẹp đang vươn ra những chồi lộc non và đồng thời cũng gợi lên thành quả của công cuộc kiến thiết xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Khổ thơ khép lại với những dòng thơ sử dụng điệp từ ” toàn bộ ” đi liền với những từ láy ” quay quồng “, ” rối loạn ” làm cho nhịp thơ trở nên gấp gáp, gợi một nhịp sống sôi động, quay quồng, khẩn trương trong trách nhiệm kiến thiết xây dựng và bảo vệ quê nhà, đất nước .Và để rồi, trước khung cảnh tươi đẹp và tràn trề sức sống ấy của mùa xuân đất nước tác giả đã bày tỏ niềm tự hào, niềm tin của mình vào một tương lai ngày mai tươi đẹp, tốt đẹp .
Đất nước bốn ngàn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước
Nhà thơ Thanh Hải đã nhắc lại chặng đường 4000 năm của đất nước trải qua mạng lưới hệ thống những tính từ ” khó khăn vất vả “, ” gian lao ” từ đó hoàn toàn có thể cho thấy chặng đường dựng nước và giữ nước của dân tộc bản địa ta là một chặng đường đầy những gian truân, khó khăn vất vả và thử thách, mất mát. Và cũng trong chính những năm tháng khó khăn vất vả ấy, dân tộc bản địa mình đã khẳng được ý chí, sức mạnh và bản lĩnh. Đặc biệt hình ảnh so sánh ” đất nước như vì sao ” đã mở ra nhiều liên tưởng độc lạ và giàu ý nghĩa. Hình ảnh so sánh ấy vừa gọi đến nguồn sáng vĩnh cửu mãi với khoảng trống, thời hạn, vừa gợi lên niềm tin của tác giả về một tương lai tươi đẹp, rộng mở của đất nước với khí thế can đảm và mạnh mẽ không gì cản nổi. Cùng với đó, cấu trúc song hành ” đất nước bốn ngàn năm “, ” đất nước như vì sao ” đã miêu tả sự hoạt động đi lên của lịch sử vẻ vang và là lời chứng minh và khẳng định về sự vĩnh cửu vĩnh cửu của đất nước. Cụm từ ” cứ đi lên phía trước ” khép lại khổ thơ như một lời chứng minh và khẳng định, một sự bộc lộ ý chí và lòng quyết tâm và niềm tin sắt đá của nhà thơ và của cả dân tộc bản địa về tương lai tươi đẹp, tốt đẹp của quê nhà, đất nước .Tóm lại, với giọng thơ vừa tha thiết vừa sôi sục, sang trọng và quý phái cùng những hình ảnh thơ gợi nhiều liên tưởng mê hoặc, độc lạ, hai khổ thơ đã vẽ nên khung cảnh tươi đẹp, tràn trề sức sống của mùa xuân đất nước và gói trọn trong đó niềm thương mến, tự hào, tin cậy của nhà thơ vào tương lai của đất nước .
Phân tích khổ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 9
Mùa xuân luôn là đề tài bất tận để những nhà thơ tìm cảm hứng và sáng tác. Thông qua những vẻ đẹp trong cảnh sắc mùa xuân, những nhà thơ gửi gắm vào đó những tâm tư nguyện vọng, những bài học kinh nghiệm triết lí từ đời sống. Mùa xuân trong cách nhìn của Mãn Giác thiền sư, một cao tăng thời Lý, là bài học kinh nghiệm về sự tuần hoàn của tạo vật, một triết lí sâu xa về nhân quả luân hồi của nhà Phật .
“Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết Đêm qua sân trước một nhành mai” – (Có bệnh bảo mọi người)
Mùa xuân qua cảm nhận của những nhà thơ mới trước Cách mạng tháng Tám là nỗi chán chường vô vọng :
“Tôi có chờ đâu có đợi đâu Đem chi xuân đến gợi thêm sầu” (Chế Lan Viên, Xuân)
Riêng ở nhà thơ Thanh Hải, mùa xuân là toàn bộ những vẻ đẹp vốn có của cuộc sống, là nhịp sống đang vươn lên mà tác giả khát khao được hiến dâng, hoà nhập. Những cảm hứng ấy được tác giả bộc lộ rõ trong bài thơ “ Mùa xuân nho nhỏ ”. Trong đó, không khí tưng bừng náo nức và nhịp sống đi lên của đất nước vào xuân được biểu lộ rõ nhất qua khổ thơ hai và ba của bài thơ :
“Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy trên lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao. Đất nước bốn nghìn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước”
Từ hình ảnh mùa xuân vạn vật thiên nhiên, tác giả bất ngờ đột ngột chuyển mạch sang miêu tả hình ảnh mùa xuân đất nước – mùa xuân Cách mạng :
“Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy trên lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ”
Trong nhịp sống đi lên của đất nước, nhà thơ tinh lọc hai hình ảnh tiêu biểu vượt trội “ Người cầm súng – Người ra đồng ”. “ Người cầm súng ” ra tiền tuyến, chiến đấu chống quân địch chung để bảo vệ thành quả cách mạng, bảo vệ nền độc lập tự chủ của nước nhà. “ Người ra đồng ” ở lại hậu phương tham gia sản xuất để kiến thiết xây dựng và tăng trưởng quê nhà đất nước. Hai hình ảnh, hai lực lượng, hai trách nhiệm tiêu biểu vượt trội của công cuộc cách mạng thay đổi đất nước được tác giả thiết kế xây dựng theo hình thức sóng đôi, đối xứng nhau một cách hài hoà như nhịp bước song hành của đất nước đi lên .Tuy nhiên, phát hiện đầy phát minh sáng tạo và độc lạ nhất của nhà thơ lại bộc lộ qua hình ảnh lộc xuân. “ Lộc ” vừa có nghĩa là chồi non, “ lộc ” cũng có nghĩa là sự suôn sẻ theo ý niệm dân gian. Lộc là những đám nương mạ trải dài xanh mướt, lộc là cành lá ngụy trang trên sống lưng người chiến sỹ biên cương, mùa xuân qua hình ảnh lộc non trải dài từ hậu phương ra tiền tuyến. Những đám nương mạ xanh tốt là tín hiệu cho một vụ mùa thắng lợi, cành lá ngụy trang che mắt quân địch đem lại bình yên cho người lính. Như vậy, dù ở tầng nghĩa nào, hình ảnh lộc non cũng mang đến cho mọi người những niềm vui, niềm hạnh phúc .Từ đó, nhà thơ miêu tả cả dân tộc bản địa cùng bước vào mùa xuân với khí thế khẩn trương tưng bừng sinh động :
“Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao”
Những từ gợi tả “ quay quồng ”, “ rối loạn ” cùng với điệp ngữ “ toàn bộ như ” làm cho câu thơ vang lên nhạc điệu vui mừng can đảm và mạnh mẽ khác thường. Nhịp sống của đất nước, của cuộc cách mạng khi nào cũng hối hả, rộn ràng, luôn tiến về phía trước. Đọc câu thơ ta cảm nhận được tâm trạng vui sướng dạt dào của nhà thơ trước đời sống lúc xuân về .Sang khổ thơ thứ ba, âm điệu câu thơ từ sôi sục hào hùng bỗng chuyển sang ngưng trệ suy tư như bâng khuâng, ngẫm nghĩ :
“Đất nước bốn ngàn năm Vất vả và gian lao”
Nhà thơ đang đứng trên trục thời hạn để nhìn lại quá khứ bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước. Suốt chặng hành trình dài ấy, lịch sử vẻ vang đã có không ít những trang vàng và những điểm son chói lọi, cũng không phải không có những quá trình tăm tối đến tột cùng. Bất giác, tất cả chúng ta liên tưởng đến những câu thơ trong Đọc Kiều của Chế Lan Viên :
“Chạnh thương cô Kiều như đời dân tộc Sắc tài sao mà lắm truân chuyên”
Từ điểm nhìn của hiện tại, nhà thơ xoay hướng đến tương lai :
“Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước”
Nhịp thơ hào hứng vui say trở lại khi tác giả nhìn thấy tương lai huy hoàng của Tổ quốc. Sử dụng nghệ thuật và thẩm mỹ so sánh, tác giả đã cụ thể hóa đất nước như một vì sao tỏa sáng trên khung trời, cứ tiến mãi về phía trước. Tư thế của nhà thơ trong khổ thơ là vẻ đẹp hào hùng của một người sống giữa cuộc sống tự do, đang vươn lên làm chủ cuộc sống. Hình ảnh này, tất cả chúng ta cũng đã phát hiện trong những vần thơ mùa xuân của Tố Hữu :
“Ta đứng đây mắt nhìn bốn hướng Trông lại nghìn xưa, trông đến mai sau Trông Bắc trông Nam trông cả địa cầu”
( Bài ca xuân 1961 )Chỉ có hai khổ thơ thôi, tác giả Thanh Hải đã giúp người đọc cảm nhận được một cách sôi động bức tranh đất nước vào xuân. Cả đất trời và con người đều tưng bừng rộn ràng nghênh đón một mùa xuân tươi đẹp. Vẻ đẹp của đất nước vào xuân qua những cụ thể, hình ảnh và giai điệu của thơ làm ta say sưa, ngây ngất .Nói tóm lại, những bài thơ hay viết về mùa xuân từ xưa đến nay không ít. Nhưng miêu tả mùa xuân gắn liền với nhịp sống sôi động đang tiến lên, đặc biệt quan trọng là sự phát hiện độc lạ qua hình ảnh mùa xuân nho nhỏ ta chỉ hoàn toàn có thể phát hiện được ở trong bài thơ “ Mùa xuân nho nhỏ ” của Thanh Hải. Chúng ta càng xúc động hơn khi được biết rằng bài thơ sinh ra trong lúc tác giả đang nằm trên giường bệnh trước khi mất chẳng bao lâu .
Cảm nhận khổ thơ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
Thanh Hải viết bài thơ “ Mùa xuân nho nhỏ ” vào tháng 11-1980 trong thực trạng đất nước đã thống nhất, đang kiến thiết xây dựng đời sống mới nhưng còn vô vàn khó khăn vất vả gian nan, thử thách, không đầy một tháng trước khi nhà thơ qua đời. Bài thơ như một lời tâm niệm chân thành, gửi gắm tha thiết của nhà thơ để lại với đời. Từ vẻ đẹp và sức sống mãnh liệt của mùa xuân vạn vật thiên nhiên, nhà thơ liên tưởng đến mùa xuân đất nước. Cảm xúc ấy bộc lộ chân thành và cảm động qua khổ thơ 2 và 3 của bài thơ .Vẻ đẹp và sức sống của mùa xuân chuyển hóa vào lòng người, gắn với hình ảnh con người lao động và chiến đấu :
“Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao”
Mùa xuân của đất nước càng thêm rạo rực với hình ảnh người cầm súng ( những người làm trách nhiệm chiến đấu ) và hình ảnh “ người ra đồng ”. Từ “ lộc ” bộc lộ của niềm hy vọng tươi đẹp đang theo con người đi khắp nơi hay hay chính họ đã đem mùa xuân đến mọi nơi trên đất nước .Khi xưa, trong đêm đen của kiếp sống nô lệ, nhà thơ Tố Hữu, một người con xứ Huế đã từng viết :
“Tôi nện gót trên đường phố Huế Dửng dưng không một cảm tình chi Không gian sặc sụa mùi ô uế Như nước dòng Hương mãi cuốn đi”
Đó là Huế trong quá khứ nô lệ đen tối, lầm than. Trong hiện tại, Huế đã đổi khác, đang quay quồng nhịp chiến đấu, thiết kế xây dựng cùng đất nước. Không phải ngẫu nhiên trong khổ thơ lại Open hình ảnh “ người cầm súng ” và “ người ra đồng ”. Họ là những con người đơn cử, những con người làm ra lịch sử vẻ vang với hai trách nhiệm cơ bản của đất nước ta trong suốt quy trình tăng trưởng vĩnh viễn : chiến đấu và sản xuất, bảo vệ và thiết kế xây dựng Tổ quốc .Mùa xuân đến mang đến tiếng gọi của những nỗ lực mới và hy vọng mới, mang đến tiếng gọi của đất nước, của quê nhà đang trên đà thay đổi, tăng trưởng. Những tiếng gọi lặng lẽ tới từ mùa xuân làm thức dậy con người, làm trái tim con người như bừng lên rạng rỡ trong không khí sôi sục của đất nước, của muôn cây cối đã đi theo người lính vào mặt trận, sát kề vai, đã cùng người lao động hăng say ngoài đồng ruộng .Mùa xuân không những chắp thêm đôi cánh sức mạnh cho con người mà còn chuẩn bị sẵn sàng cho con người những “ lộc ” non tươi mới, căng tràn nhựa sống. “ Lộc ” không chỉ là hình ảnh tả thực mà con mang ý nghĩa ẩn dụ, tượng trưng. “ Lộc ” là nhành non chồi biếc của cỏ cây trong mùa xuân. Đối với người chiến sỹ, “ lộc ” là cành lá ngụy trang che mắt quân địch trong cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc đầy gay cấn và ác liệt .Đối với người nông dân “ một nắng hai sương ”, “ lộc ” là những mầm xuân tươi non trải dài trên ruộng đồng bát ngát, báo hiệu một mùa bội thu, là khát khao một đời sống ấm no, niềm hạnh phúc sắp trở thành hiện thực. Nhưng đặc biệt quan trọng hơn cả, “ lộc ” là sức sống, là tuổi trẻ, sức thanh xuân tươi mới đầy mơ ước, lí tưởng, đầy những tham vọng và khát vọng góp sức của tuổi trẻ, sôi sục trong mỗi tâm hồn con người – tâm hồn của người lính quả cảm, kiên cường nơi lửa đạn bom rơi – tâm hồn của người nông dân chịu khó, hăng say tăng gia sản xuất. “ Lộc ” chính là thành quả thời điểm ngày hôm nay và niềm tin, hy vọng ngày mai .Từ những tâm lý rất thực về đất nước, nhà thơ khái quát :
“Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao”
Bằng cách sử dụng điệp ngữ “ toàn bộ ”, những từ láy biểu cảm “ quay quồng ”, “ rối loạn ”, nhịp thơ nhanh, nhà thơ đã khái quát được cả một thời đại của dân tộc bản địa. “ Hối hả ” diễn đạt nhịp điệu khẩn trương, quay quồng của những con người Nước Ta trong quá trình mới, thời đại mới, trong công cuộc thiết kế xây dựng xã hội chủ nghĩa. Còn “ rối loạn ” lại thể hiện tâm trạng náo nức rộn ràng. Ý thơ chứng minh và khẳng định một điều : không riêng gì cá thể nào vội vã mà cả đất nước đang quay quồng, khẩn trương sản xuất và chiến đấu. Tất cả đều náo nức, rộn ràng trong mùa xuân tươi đẹp của vạn vật thiên nhiên, của đất nước. Nhà thơ Thanh Hải đã rất sáng sủa, mê hồn và tin yêu khi viết nên những vần thơ này .Từ xúc cảm trước vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên đất nước khi bước vào mùa xuân, nhà thơ Thanh Hải đã có cái nhìn thâm thúy và tự hào về lịch sử dân tộc bốn nghìn năm dân tộc bản địa :
“Đất nước bốn ngàn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước”
Với nghệ thuật và thẩm mỹ nhân hóa, Tổ quốc như một người mẹ tần tảo, khó khăn vất vả và gian lao, đã làm điển hình nổi bật sự vĩnh cửu của đất nước. Để có được sự vĩnh cửu ấy, giang sơn gấm vóc này đã thấm bao máu, mồ hôi và cả nước mắt của những thế hệ, của những tháng năm đằng đẵng lúc hưng thịnh, lúc thăng trầm. Nhưng dù trở lực có mạnh đến đâu cũng không khuất phục được dân tộc bản địa Nước Ta :
“Sống vững chãi bốn nghìn năm sừng sững Lưng đeo gươm tay mềm mại bút hoa”.
( Huy Cận )Đặc biệt, phép tu từ so sánh được nhà thơ sử dụng vô cùng rực rỡ, làm ý thơ hàm súc : “ Đất nước như vì sao / Cứ đi lên phía trước ”. Sao là nguồn sáng bất diệt của thiên hà, là vẻ đẹp lộng lẫy của khung trời đêm, là hiện thân của sự vĩnh hằng trong ngoài hành tinh. So sánh như vậy, là tác giả đã ngợi ca đất nước vĩnh cửu, trang trọng, đất nước đang hướng về một tương lai tươi đẹp. Điệp ngữ “ đất nước ” được nhắc lại hai lần biểu lộ thâm thúy ý thơ : trải qua những khó khăn, khó khăn vất vả, đất nước vẫn toả sáng đi lên không gì hoàn toàn có thể ngăn cản được .Từ giọng thơ khoáng đạt, hình ảnh thơ kì vĩ, ta cảm nhận được niềm tin cậy của tác giả vào tương lai rạng ngời của dân tộc bản địa Nước Ta. Âm thanh mùa xuân đất nước vang lên từ chính đời sống khó khăn vất vả, gian lao mà tươi thắm đến vô ngần. Niềm tự hào về đất nước cứ lâng lâng chảy trào trong huyết mạch khiến nhà thơ bồi hồi nghĩ về bổn phận so với nhân dân, với quê nhà, đất nước, sống làm thế nào cho xứng danh với truyền thống lịch sử và lịch sử vẻ vang hào hùng của dân tộc bản địa mình. Khổ thơ đã khép lại nhưng cảm hứng mãi cuộn trào mãi không thôiVới thể thơ năm chữ, gần với những làn điệu dân ca, lời thơ giàu nhạc điệu, âm hưởng nhẹ nhàng, tha thiết, tích hợp những hình ảnh tự nhiên, giản dị và đơn giản, từ vạn vật thiên nhiên với những hình ảnh giàu ý nghĩa hình tượng, khái quát, cấu tứ ngặt nghèo, sự tăng trưởng tự nhiên của hình ảnh mùa xuân với những phép tu từ rực rỡ, khổ thơ 2 và 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ biểu lộ niềm tự hào lớn lao của Thanh Hải và lòng tha thiết thương mến, mong ước gắn bó với nhân dân, đất nước, với cuộc sống biết bao tươi đẹp .
Cảm nhận khổ 2, 3 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
Nhắc đến Thanh Hải là nhắc đến bài thơ Mùa xuân nho nhỏ. Đây là tác phẩm tiêu biểu vượt trội nhất trong phong thái sáng tác thơ của ông và đã từng được phổ nhạc cho bài hát cùng tên. Mùa xuân nho nhỏ tiềm ẩn rất nhiều hình ảnh, nhạc điệu cũng như cảm hứng chân thành của ông. Tuy nó vô cùng đằm thắm, nhẹ nhàng thế nhưng lại đi vào lòng người và để lại ấn tượng vô cùng thâm thúy .Tác phẩm được biết đến như sinh ra vào cuối những năm sau cuối của cuộc sống ông. Mùa xuân nho nhỏ Open giống như sự tổng kết về cuộc sống của nhà thơ và gửi gắm vào đó niềm tin cũng như lẽ sống cao quý, xinh xắn. Điều đó được bộc lộ xuyên suốt từ đầu đến cuối, từ khi mở màn cho đến cả những dòng chữ ở đầu cuối .Với khổ thơ tiên phong, người theo dõi đã tưởng tượng ra được khung cảnh mùa xuân của vạn vật thiên nhiên vô cùng tươi đẹp và rạng rỡ. Ở hai đoạn tiếp theo, ta vẫn sẽ thấy mùa xuân Open nhưng với một góc nhìn khác, là xuân của dân tộc bản địa, của đất nước :
Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao.
Trong bài có Open hai hình ảnh vô cùng ấn tượng : “ người cầm súng ” vào ” người ra đồng ”. Chúng có vẻ như chẳng tương quan thế nhưng lại có nét gì đó phối hợp rất hợp tác ăn ý, giúp ta phần nào nhìn ra được những tâm lý của Thanh Hải và cách ông tái hiện mùa xuân của đất nước .Đặt vào toàn cảnh đất nước khi ấy, dân tộc bản địa ta đang phải đương đầu với quân địch vô cùng hung hãn và nguy khốn. Ở một đầu của chiến tuyến phải chiến đấu rất là mình, đầu còn lại lao động sản xuất để thiết kế xây dựng hậu phương vững chãi. Giữa mùa xuân của đất trời, có vẻ như tác giả cũng cảm nhận được chút nào đó tươi mới dù cả trong cuộc chiến tranh vô cùng khắc nghiệt .Hình ảnh người lính cầm súng được gắn với những câu lục lạc giắt đầy quanh mình. Nó khiến người ta liên tưởng đến những vòng lá ngụy trang của người chiến sỹ trên đường hành quân ra trận, và phủ bọc những anh là những chồi non mơn mởn. Những chồi non ấy theo từng bước chân mà mang mùa xuân đến với mọi nẻo đường .Với người ra đồng, mùa xuân có vẻ như cũng đã đến rồi. Lộc trải dài trên từng nương mạ như miêu tả cây lúa, cánh đồng xanh thắm và phì nhiêu được chăm nom bởi bàn tay khôn khéo, siêng năng của người lao động. Bao công sức của con người, khó khăn vất vả sau cuối đã thấy được thành quá ngay trước mắt .Một bức tranh mùa xuân tràn trề sức sống, tươi mới vào tuyệt diệu vô cùng được kiến thiết xây dựng bằng những hình ảnh và sự phối hợp độc lạ của chúng. Nó như báo hiệu một khởi đầu mới, một thành quả sắp đạt sau bao lâu nỗ lực sẽ đổi khác tổng thể mọi thứ, mang đến một năm mới tốt đẹp hơn .Khung cảnh được tô điểm thêm rõ nét bằng điệp từ “ lộc ” và điệp từ “ mùa xuân ” khiến ta tưởng tượng ra những chồi non nảy lộc. Không những thế còn gợi lên thành quả của công cuộc kiến thiết xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. ” Lộc ” có nghĩa đen là một chồi xanh, non tơ, hình tượng sức sống khi mùa xuân đến. Ở đây, từ ” lộc ” biểu lộ cho một niềm tin, một thành quả đo cách mạng đem lại, là tác dụng .Kết thúc khổ thơ thứ hai là một điệp từ “ tổng thể ”. Sự Open với tần suất lớn của những điệp từ lại luôn được đi liền của từ láy như “ Hối hả ”, “ rối loạn ”. Qua đó nhịp thơ được đẩy lên gấp gáp hơn nhiều lần, giống như lối sống quay quồng, sôi động, trách nhiệm khẩn trương trong trách nhiệm mà đất nước và Đảng phó thác .Qua ấy ta thấy rằng mọi người dân lao động đều mong ước mình phải góp sức sức lực lao động, năng lực, để lao động kiến thiết xây dựng quê nhà và bảo vệ Tổ quốc. Từ khung cảnh đó. trong lòng tác giả dấy lên một niềm tự hào, niềm tin vào ngày mai tươi tắn tốt đẹp của Tổ Quốc
Đất nước bốn ngàn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước
Chỉ vài dòng thơ ngắn ngủi Nhà thơ Thanh Hải đã Rất nhiều tính từ được nhắc đến trong đây như “ khó khăn vất vả ”, “ gian lao ” như diễn đạt một chặng đường không hề thuận tiện, phải trải qua rất nhiều thử thách, gian truân và mất mát .Bao nhiêu những anh hùng đã hi sinh mô hôi, xương máu chỉ để giành được độc lập và có một đất nước Nước Ta tươi đẹp như ngày thời điểm ngày hôm nay. Thế nhưng nhưng điều này không hề vô dụng. Phải có nó thì ý chí, sức mạnh và bản lĩnh dân tộc bản địa mới được tôi luyện và bộc lộ ra từng ngày. Và cũng phải nhờ nó mà dân tộc bản địa ta mới biết yêu quý và trân trọng những gì mình đang có .Có lẽ cũng để chứng tỏ cho điều đó, một hình ảnh vô cùng độc lạ đã được Open trong đoạn thơ : “ Đất nước như vì sao ”. Chỉ từ hình ảnh này, bao nhiêu liên tưởng độc lạ và ý nghĩa đã được Open. Những vì sao kia như những nguồn sáng vĩnh cửu mãi với khoảng trống và thời hạn, có lẽ rằng đã chứng tỏ được niềm tin của tác giả so với tương lai của đất nước .Tương lai đất nước ta sẽ vô cùng tươi tắn và rộng mở, không gì hoàn toàn có thể ngăn cản nổi, đất nước ta sẽ vĩnh cửu mãi mãi với thời hạn. Điều này được nhấn mạnh vấn đề thêm một lần nữa bộc lộ qua cấu trúc song hành “ Đất nước bốn nghìn năm ” và “ đất nước như vì sao ”. Sự sống sót và tăng trưởng của Nước Ta sẽ luôn song hành với sự vật động của lịch sử vẻ vang, không khi nào ngơi nghỉ .Kết thúc khổ thơ thứ 3 là cụm từ “ cứ đi lên phía trước ”. Đây như một lời chứng minh và khẳng định một biểu lộ ý chí và lòng quyết tâm của dân tộc bản địa. Nó cũng là niềm tin sắt đá của nhà thơ so với tương lai tươi đẹp tốt đẹp của quê nhà và đất nước .Từ “ cứ ” đặt đầu câu thơ như một sự khẳng định chắc chắn, biểu lộ một chân lí đơn thuần mà thiêng liêng. Có thể nói bao nỗi nhọc nhằn, đắng cay của dân tộc bản địa được đáp lại bằng những mùa xuân tiếp nối vô tần .
Tóm lại giọng thơ trong 2 khổ 2 và 3 của bài Mùa Xuân nho nhỏ có sử dụng rất nhiều những nghệ thuật độc đáo. Có rất nhiều từ láy,cấu trúc song hành điệp từ cùng với giọng thơ vừa tha thiết lại sôi nổi trang trọng. Từ đó đó đã đủ vẽ lên khung cảnh tươi sáng, tràn đầy sức sống của nhân dân, đất nước. Trong đó dường như như còn ẩn chứa niềm yêu mến tự hào, tin tưởng của tác giả vào một tương lai tươi sáng và rực.
Nhìn chung, Mùa xuân nho nhỏ ” là một ẩn dụ đầy phát minh sáng tạo, biểu lộ một cuộc sống dễ thương và đáng yêu, một khát vọng sống cao đẹp. Mỗi người hãy làm một mùa xuân, hãy đem tổng thể những gì tốt đẹp, tinh túy của mình, dẫu có nhỏ bé để góp vào làm đẹp cho mùa xuân đất nước. Và cả khổ thơ 2, 3 cũng đề biểu lộ rất tốt ý thức chung của bài khi phác họa nên cảnh tượng đất nước, cũng như niềm tin vào tương lai tươi tắn của chính nó .
|