Quán gò đi lên là lời giới thiệu của một người bạn sau khi mình nói với bạn về việc mình muốn tìm hiểu Nguyễn Nhật Ánh, mà thực ra là cũng muốn tìm hiểu về bạn và những gì bạn đọc. Sau quyển sách này thì điều rõ nét nhất mình biết về Nguyễn Nhật Ánh chắc là nguồn gốc của ông, ông là người dân Quảng Nam. Cũng là một cái hay khi đây là cuốn sách đầu tiên mà mình đọc của Nguyễn Nhật Ánh. Mình nghĩ Quán gò đi lên cũng xoay quanh cái câu chuyện nguồn gốc này, về việc trân trọng toàn bộ những gì thuộc
Quán gò đi lên là lời giới thiệu của một người bạn sau khi mình nói với bạn về việc mình muốn tìm hiểu Nguyễn Nhật Ánh, mà thực ra là cũng muốn tìm hiểu về bạn và những gì bạn đọc. Sau quyển sách này thì điều rõ nét nhất mình biết về Nguyễn Nhật Ánh chắc là nguồn gốc của ông, ông là người dân Quảng Nam. Cũng là một cái hay khi đây là cuốn sách đầu tiên mà mình đọc của Nguyễn Nhật Ánh. Mình nghĩ Quán gò đi lên cũng xoay quanh cái câu chuyện nguồn gốc này, về việc trân trọng toàn bộ những gì thuộc về nguồn gốc quê hương.
Mình rất thích việc bối cảnh câu chuyện dựng lên xung quanh một quán ăn làm món Quảng gọi là Quán Đo Đo. Khi quán ăn mỗi lần lại có một kiểu vị khách khác nhau, có người Quảng Nam muốn đến ăn vì nhớ hương vị quê hương, có người khách nước ngoài lấy vợ Quảng Nam thế là cũng học ăn món Quảng giống hệt như một người Quảng xịn, có những vị khách thân quen hàng ngày của quán đến vào những khung giờ giống nhau mỗi ngày. Quán ăn bao giờ cũng là một hình ảnh hết sức thân thương, là nơi vào ra của biết bao nhiêu cuộc đời. Mình thấy đặc biệt có đoạn về hai bài thơ đối đậm chất Quảng Nam của hai nhà thơ làm tại quán rất là vui, quán Đo Đo thực sự trở thành một nơi rất đặc biệt.
Cuốn sách kết thúc cũng như mỗi khi mỗi giai đoạn của một con người kết thúc và bước sang một trang mới. Vài đứa nghỉ làm ở quán, vài đứa tiếp tục làm, trên hết là bọn nó đều tiếp tục sống cuộc đời tiếp theo của mình. Quán Đo Đo cũng có một cuộc đời riêng của riêng nó, những vị khách quen đã không còn đến, hoặc cũng có những vị khách bắt đầu quay lại, cũng có những vị khách mới, trên hết là nó tiếp tục sống. Đến cuối thì vẫn còn những điều bí ẩn của Quán Đo Đo mà mình thắc mắc từ đầu vẫn còn chưa được giải đáp. Tuy nhiên, đọc xong thì nó vẫn để lại cho mình nhiều hy vọng.
Cuốn sách có một giọng kể chuyện khá là dí dỏm, với khởi nguồn bắt đầu giới thiệu về quán với cú chơi chữ “người Quảng”, quán có nhiều “người Quảng”, cơ mà hoá ra đều là không phải Quảng Nam, mà là từ nhiều nơi khác nhau đến. Từng câu chuyện ngày ngày mở ra từng những uẩn khúc một, và trí tò mò đưa ta đến cuối cùng của câu chuyện.
Mạch chuyện chính về tình cảm thổn thức cũng hay ho, cũng đáng iu.
…more