Cái gì thất nghiệp? Chỉ có kẻ ngu mới có thể tin hắn. Mặc Khải Tuyền ngồi trên ghế salon chữ L màu cà phê kem, nhìn chằm chằm màn hình TV nghiến răng nghiến lợi bực mình. Gần đây hình như cô đang xung khắc với TV, mỗi lần nhìn đều sẽ thấy tức giận, cầm điều khiển TV ấn một cái, làng giải trí đang nhiệt liệt thảo luận về tập đoàn "Lôi Đình", chủ tịch tập đoàn vô cùng vui mừng, nữ chủ cũng chính là người mẫu mới của công ty.
Cô tức giận liếc nhìn trên TV, Lôi tổng tài đang đưa bạn gái về nhà, trong lòng thầm mắng vài tiếng rồi chuyển kênh. Ai ngờ kênh mới chuyển tới đang thông tin tin tức bài viết mới nhất, đại luật sư Cận Thừa cùng hai văn phòng luật sư " Vĩ tin " và " Trác tuyệt ", trở thành đối tác chiến lược mới nhất. Cô hừ lạnh một tiếng, so với việc mình thuận tiện tin yêu Cận Thừa " thất nghiệp " cảm thấy vô cùng hối hận. Từ khi nhìn thấy hắn nói rút lui khỏi " Đông Phương ", cô theo bản năng hấp tấp vội vàng nghĩ đi tìm việc làm, mặc dầu trong tay có hai mươi vạn Bùi Gia Lỵ cho cô " phí chia tay ", nhưng như thế cũng không đủ để bày tỏ Cận tiên sinh vì cô, tự hủy tiền đồ, hành vi hi sinh rất lớn cho tình yêu cùng nghĩa khí làm cảm động cô, không bằng để cô đi làm nuôi hắn, để cho hắn cũng cảm động một lần .
Nhưng...Cô nhìn trên TV, người đàn ông này thật hăng hái càng phát ra đẹp trai tuấn dật, không nhịn được mắng một câu: "Bại hoại!"
Nghe Hà Tranh Quang nói, " Đông Phương " giờ đây lòng người hỗn loạn, Cận Thừa tự mở văn phòng luật sư, " Đông Phương " hiện giờ chỉ còn Bùi Thủ Đang một luật sư nhiều năm không ra tòa cố trụ, tiếc rằng " Hảo hán không nói dũng khí năm xưa ", sau khi hắn thua liền vài vụ, nghe nói dưới trướng đã có vài người bỏ sang làm ở nơi khác
Tất cả cũng là tại cô, mặc dầu hắn chưa từng nói chữ " Yêu " nhưng cô biết hắn rất thích, rất thích cô, yêu dấu, đem cô nâng niu trong lòng bàn tay. Một người đàn ông đã làm tới trình độ này mà cô còn không rõ trái tim hắn thì đúng là không còn thuốc nào cứu vãn, là đại ngu xuẩn. Mỗi lần nghĩ tới điều này, trong lòng cô lại có một dòng nước ấm chảy qua, chảy tới từng ngóc ngách trong khung hình cô, lẳng lặng ở đó sưởi ấm trái tim cô. Người thôi, không cần dễ giận như vậy. Nếu hắn không hiểu yêu nói thế nào, vậy đổi lại cô nói được rồi. Lấy hết dũng khí, Mặc Khải Tuyền cầm điện thoại thông minh, không chút nghĩ ngợi gọi cho Cận Thừa
" Uy ? Khải Tuyền ? " Giọng nói từ tính quen thuộc từ bên kia vang lên, không nhanh không chậm khiến người ta cảm thấy yên tâm vô cùng
"Vâng, là em......" Cô đột nhiên không nói ra lời
Ở cùng hắn bốn năm, cùng với người đàn ông hằng đêm đêm xuân nói ba chữ " Em yêu anh " hình như hơi kỳ quái. Thử nghĩ xem, nếu không yêu sao ở chung nhiều năm như vậy ?
" Sao vậy ? " Hắn chờ nửa ngày cũng không thấy cô chuyện trò, hoài nghi gọi cô một tiếng : " Khải Tuyền ? "
" A ! Em muốn ăn hà tử tiên "
"Ừ, còn muốn ăn gì nữa?"
" Còn muốn nước ô mai "
" Được. Hai mươi phút nữa anh hoàn toàn có thể tan làm, chờ anh mua về "
" Ok. Bye bye " Cô nhanh gọn cúp điện thoại thông minh, che dấu việc cô vô duyên vô cớ khẩn trương. Hay là lần sau đi, gọi điện thoại thông minh nói thương hắn hình như không được tự nhiên