Mới đây, Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn ( Bộ NN&PTNT ) tổ chức triển khai Hội nghị tiến hành Chương trình tăng cường bảo vệ môi trường, bảo đảm an toàn thực phẩm và cấp nước sạch nông thôn và Chương trình quy đổi số trong thiết kế xây dựng nông thôn mới, hướng tới nông thôn mới mưu trí tiến trình 2021 – 2025. Thứ trưởng Bộ NN&PTNT Trần Thanh Nam cho rằng, quy trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa nông nghiệp, nông thôn ở nước ta đã và đang trở thành một xu thế tăng trưởng tất yếu. Tuy nhiên, quy trình này cũng đã tạo ra những mặt trái, đó là thực trạng ô nhiễm môi trường.
|
Ô nhiễm môi trường có tính nghiêm trọng ở nông thôn có dấu hiệu tăng cao. |
Các hoạt động giải trí nông nghiệp cùng với những hoạt động giải trí dịch vụ, hoạt động và sinh hoạt đã làm Open thực trạng ô nhiễm môi trường có đặc thù nghiêm trọng ở khu vực nông thôn. Trong sản xuất nông nghiệp, do lạm dụng những loại thuốc BVTV, những nguồn nước ở sông, hồ, kênh, mương bị ô nhiễm, tác động ảnh hưởng lớn đến môi trường nước và sức khỏe thể chất nhân dân. Do nuôi trồng thủy hải sản ồ ạt, thiếu quy hoạch, không tuân theo quá trình kỹ thuật nên đã gây nhiều ảnh hưởng tác động xấu đi tới môi trường nước.
Bên cạnh đó, hiện nay, các doanh nghiệp cũng chưa mặn mà với đầu tư vào lĩnh vực nước sạch; sản xuất kinh doanh nhỏ lẻ khiến an toàn thực phẩm vẫn còn là nỗi lo lớn. Môi trường làng nghề, vệ sinh nông thôn vẫn là bài toán nan giải với nhiều địa phương. Biến đổi khí hậu tác động ngày một lớn đến cấp nước, môi trường…
Đại diện tỉnh Tỉnh Nam Định cho biết, hiện địa phương sử dụng lượng thuốc BVTV khoảng chừng 300 tấn / năm, lượng phân hóa học khoảng chừng 160.000 tấn / năm. Sản xuất nông nghiệp nhìn chung vẫn còn nhỏ lẻ, manh mún theo quy mô hộ nông dân, chăn nuôi nông hộ, cùng với việc lạm dụng phân hóa học, thuốc BVTV là một trong những nguyên nhân chủ yếu gây ô nhiễm môi trường nông thôn. Bên cạnh đó những hoạt động giải trí sản xuất của một số ít làng nghề truyền thống cuội nguồn cũng gây ô nhiễm cho khu dân cư.
Chia sẻ về những tồn tại, yếu kém về hệ thống chợ truyền thống tại địa phương, đại diện tỉnh Thái Bình cho hay, hiện nay, một số chợ chưa đáp ứng được yêu cầu vệ sinh, an toàn thực phẩm, văn minh thương mại. Các tiểu thương buôn bán tại chợ còn chưa có ý thức đầy đủ về vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm…
Việc thanh, kiểm tra về an toàn thực phẩm tại các chợ truyền thống còn gặp nhiều khó khăn, số lượng mẫu giám sát tại các chợ hiện nay khá khiêm tốn và chủ yếu áp dụng phương pháp test nhanh, mang yếu tố sàng lọc.
Còn tại Thanh Hóa, nhức nhối lớn nhất là yếu tố chất thải rắn. Đại diện địa phương san sẻ, hiện khối lượng chất thải rắn hoạt động và sinh hoạt phát sinh nhiều, có xu thế năm sau cao hơn năm trước, hiệu quả giải quyết và xử lý chất thải rắn vẫn chưa đạt được theo nhu yếu, vẫn còn thực trạng rác thải chưa được thu gom, đổ thải chưa đúng pháp luật ra ven đường giao thông vận tải, bờ kênh, mương, bờ sông … Tỷ lệ thu gom và giải quyết và xử lý rác thải tại những huyện còn thấp, nhất là ở khu vực miền núi. Biện pháp giải quyết và xử lý chất thải rắn chủ yếu là chôn lấp, tỷ suất đốt, tái chế chất thải còn thấp, lò đốt có hiệu suất nhỏ. Một số bãi rác hiện có đã quá tải, rác thải được thu gom về chưa được giải quyết và xử lý tạo thành điểm ô nhiễm môi trường nông thôn … Hiện nay, trên địa phận tỉnh Thừa Thiên – Huế có 36 khu công trình cấp nước tự chảy tại những xã vùng sâu vùng xa đã được góp vốn đầu tư từ rất lâu, khoảng chừng 15 – 20 năm. Chính vì thế, công nghệ tiên tiến giải quyết và xử lý đã lỗi thời và không còn tương thích với tình hình xã hội lúc bấy giờ. Do không được trùng tu, thay thế sửa chữa liên tục ; cán bộ quản lý và vận hành, quản trị không chuyên trách, không có trình độ kỹ thuật nên những khu công trình hoạt động giải trí không bền vững và kiên cố, kém hiệu suất cao.