Phát triển vùng ven biển Việt Nam- cân bằng rủi ro và cơ hội

Bão Damrey, một trong những cơn bão có sức tàn phá lớn nhất ở vùng biển Nam Trung Bộ của Nước Ta trong ký ức của những người còn sống, đã đổ xô vào tỉnh Khánh Hòa vào ngày 4 tháng 11 năm 2017. Gây ra cái chết của 107 người và ảnh hưởng tác động nặng nề đến sinh kế và gia tài của dân cư, cơn bão như một lời nhắc nhở quyết liệt về sức tàn phá của vạn vật thiên nhiên. Với một quốc gia có nhiều năm ứng phó với thiên tai như Nước Ta, bão Damrey không phải là riêng biệt – và ngay thời gian này miền Trung Nước Ta đang chịu tác động ảnh hưởng của một loạt những cơn bão và lũ gây thiệt hại nặng về tính mạng con người .
Người dân ở ven biển Nước Ta, một vương quốc hứng chịu nhiều thiên tai nhất, tiếp tục phải đón bão, triều cường, lũ, xói lở bờ biển, hạn hán hoặc xâm nhập mặn. Trong những năm tới, những rủi ro đáng tiếc thiên tai này chắc như đinh sẽ ngày càng tăng cùng với vận tốc đô thị hóa nhanh gọn, tăng trưởng kinh tế tài chính cao và đổi khác khí hậu. Tuy nhiên, mặc kệ những rủi ro đáng tiếc này, vùng ven biển vẫn là nơi có nhiều ngành kinh tế tài chính phát triển mạnh – như du lịch, công nghiệp và nuôi trồng thủy hải sản – là động lực mạnh liên tục thôi thúc quy trình phát triển kinh tế-xã hội của Nước Ta .

Tăng cường Khả năng Chống chịu Khu vực Ven biển là báo cáo mới do Chính phủ Việt Nam, Ngân hàng Thế giới và Quỹ Toàn cầu về Giảm nhẹ và Phục hồi Thảm họa cùng soạn thảo đã phân tích một cách có hệ thống các rủi ro thiên tai và đề ra kế hoạch hành động để thúc đẩy sự phát triển có khả năng thích ứng tại vùng ven biển.

Bạn đang đọc: Phát triển vùng ven biển Việt Nam- cân bằng rủi ro và cơ hội

Rủi ro thiên tai cao hơn đối với người dân ven biển

Rủi ro so với con người là rất lớn. Báo cáo cho thấy khoảng chừng 12 triệu người dân ở những tỉnh ven biển có rủi ro tiềm ẩn phải gánh chịu những trận ngập lụt lớn và hơn 35 % những khu dân cư nằm dọc bờ biển đang bị xói lở. Vì những khu bảo đảm an toàn ngày càng đông dân, nên những khu dân cư mới phải tập trung chuyên sâu ở những khu vực có rủi ro tiềm ẩn ngập lụt cao gấp đôi so với những khu vực đô thị đã có từ lâu .
Thiên tai cũng gây ra thiệt hại lớn cho những ngành kinh tế tài chính và dịch vụ công trọng điểm. Mỗi năm, khoảng chừng 852 triệu đô la Mỹ ( 0,5 % GDP của Nước Ta ) và 316.000 việc làm trong những ngành nông nghiệp, nuôi trồng thủy hải sản, du lịch và công nghiệp phải hứng chịu rủi ro đáng tiếc do lũ lụt trực tiếp gây ra. Du lịch ven biển đa phần dựa vào bờ biển và những hệ sinh thái nguyên sinh, nhưng ước tính có khoảng chừng 42 % số khách sạn ven biển nằm gần những bãi biển đang bị xói lở. Trên toàn nước, khoảng chừng một nửa số cơ sở y tế nằm trong vùng có rủi ro tiềm ẩn ngập lụt cao. Ở một số ít tỉnh, tỷ suất này thậm chí còn còn lên đến gần 100 %. Hơn một phần ba mạng truyền tải và phân phối điện của Nước Ta nằm trên đất rừng, dễ bị cây đổ vào khi có bão. Mất điện làm làm gián đoạn sản xuất và giảm tỷ suất quản lý và vận hành thiết bị .
Dù mức độ rủi ro đáng tiếc thiên tai đã là rất lớn, đổi khác khí hậu dự kiến ​ ​ sẽ còn làm tăng những rủi ro tiềm ẩn này. Theo ngữ cảnh trong trường hợp xấu, mực nước biển dâng 30 cm hoàn toàn có thể làm diện tích quy hoạnh những khu vực ven biển đô thị hoàn toàn có thể bị ngập sâu thêm 7 % và thêm 4,5 triệu người nữa bị ảnh hưởng tác động bởi ngập lụt. Số người hoàn toàn có thể bị đẩy vào cảnh nghèo khó vào năm 2030 do đổi khác khí hậu hoàn toàn có thể lên tới 1,2 triệu người .

Các giải pháp quản lý rủi ro chưa đáp ứng được nhu cầu

Mặc dù Chính phủ Việt Nam đã đạt được nhiều thành tích quan trọng về quản lý rủi ro thiên tai trong những thập kỷ gần đây, các biện pháp này vẫn chưa đáp ứng được nhu cầu của đất nước. Thông tin về nguy cơ và rủi ro kinh tế-xã hội còn phân tán và thường không đầy đủ. Việc thiếu hướng dẫn, thực thi, năng lực và kinh phí đã gây ra nhiều hạn chế trong việc lập quy hoạch không gian, lập quy chuẩn và tiêu chuẩn xây dựng an toàn cũng như bảo trì các công trình cơ sở hạ tầng một cách có hệ thống.

Ví dụ, báo cáo giải trình cho thấy 2/3 mạng lưới hệ thống đê biển của Nước Ta, trải dài hơn 2.659 km, không cung ứng đủ những tiêu chuẩn bảo đảm an toàn theo pháp luật. Ở nhiều tỉnh, ngay cả tiêu chuẩn được pháp luật cũng không đủ mạnh để trở thành giải pháp bảo vệ thiết yếu. Các mạng lưới hệ thống dựa vào tự nhiên hoàn toàn có thể thôi thúc năng lực thích ứng của vùng ven biển nhưng lại không được nhìn nhận cao và đang chịu ngày càng nhiều áp lực đè nén từ hoạt động giải trí phát triển và khai thác quá mức. Hoạt động phát triển du lịch trên bờ và nuôi trồng thủy hải sản đang làm suy giảm tính năng bảo vệ của những mạng lưới hệ thống cồn cát ven biển và làm xói lở bờ biển thêm trầm trọng. Và mặc dầu Nước Ta đã đạt được nhiều tân tiến trong việc quản trị những rủi ro đáng tiếc thiên tai còn lại, rủi ro đáng tiếc đang lớn dần lên có nghĩa là Nước Ta phải tăng cường hơn thế nữa mạng lưới hệ thống kinh tế tài chính phòng chống, cứu trợ và ứng phó với thiên tai .

Cân bằng rủi ro và cơ hội

Để bảo vệ vùng ven biển của Nước Ta hoàn toàn có thể phát huy tiềm năng kinh tế tài chính một cách bảo đảm an toàn, cần sớm thực thi nhiều hành vi. Trì hoãn triển khai những hành vi này 10 năm sẽ làm cho những cú sốc tự nhiên hoàn toàn có thể ảnh hưởng tác động lên khoảng chừng 4,3 tỷ đô la Mỹ giá trị phát triển kinh tế tài chính .
Báo cáo đề xuất kiến nghị một kế hoạch hành vi đơn cử nhằm mục đích tăng cường năng lực chống chịu ở những vùng ven biển, với những can thiệp mang tính kế hoạch trong năm nghành sau :

  1. Tăng cường dữ liệu và các công cụ ra quyết định bằng việc xây dựng hệ thống cơ sở dữ liệu và thông tin chi tiết về nguy cơ và rủi ro cho truy cập rộng rãi, cũng như hệ thống quản lý tài sản cơ sở hạ tầng quan trọng, như giao thông, nước sạch và vệ sinh, điện.
  2. Lập quy hoạch không gian dựa trên rủi ro để đảm bảo hoạt động tăng trưởng kinh tế ở vùng ven biển không bị ảnh hưởng tiêu cực bởi các mô hình phát triển không an toàn – chẳng hạn như xây dựng khu dân cư mới ở các vùng có nguy cơ ngập lụt cao. Cần hướng sự phát triển vào các khu vực an toàn hơn và giảm thiểu rủi ro thiên tai dựa trên những dữ liệu rủi ro được thường xuyên cập nhật.
  3. Tăng cường khả năng chống chịu của hệ thống cơ sở hạ tầng và dịch vụ công bằng cách tích hợp thông tin rủi ro vào các giai đoạn lập kế hoạch, thiết kế và bảo trì của tất cả các hoạt động đầu tư cơ sở hạ tầng. Cần nâng cấp đê biển và đê sông, bắt đầu từ những khu vực rủi ro nhất và được bảo vệ kém nhất.
  4. Khai thác các giải pháp dựa vào thiên nhiên thông qua việc phục hồi, bảo tồn, giám sát và quản lý các hệ sinh thái. Cần tăng cường các chính sách, khung pháp lý và hướng dẫn kỹ thuật có liên quan.
  5. Nâng cao năng lực phòng ngừa và ứng phó với thiên tai thông qua việc nâng cấp hệ thống cảnh báo sớm, tăng cường năng lực ứng phó của địa phương, điều chỉnh mạng lưới bảo trợ xã hội và thực hiện một chiến lược huy động vốn toàn diện để ứng phó với rủi ro.

Thực hiện những hành động mang tính quyết định này, Việt Nam có cơ hội bảo vệ sự thịnh vượng của các thế hệ tương lai trước những rủi ro thiên tai và biến đổi khí hậu.

Các nguồn tài liệu khác:

Source: https://vvc.vn
Category : Bảo Tồn

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay