Vùng tiếp giáp lãnh hải – Thực thi thẩm quyền về hải quan, kinh tế tài chính, nhập cư và vệ sinh – Thẩm quyền so với trục vớt những hiện vật khảo cổ và lịch sử dân tộc
Vùng tiếp giáp lãnh hải là vùng biển nằm ngay bên ngoài của lãnh hải, và chồng lấn với vùng độc quyền kinh tế tài chính và thềm lục địa. Đây là vùng biển có vẻ như ít được những vương quốc chăm sóc, cho đến gần đây chỉ có khoảng chừng 90 vương quốc xác lập vùng tiếp giáp lãnh hải. [ 1 ] Tuy nhiên, cũng quan tâm rằng từ sau khi Công ước Luật Biển được trải qua đã có ngày càng nhiều vương quốc xác lập vùng biển này. Theo lý giải của Tổng thư ký Liên hợp quốc trong một báo cáo giải trình năm 1992, có hai nguyên do chính cho khuynh hướng ngày : ( i ) yếu tố tương quan đến luân chuyển, mua và bán chất ma túy đặt ra nhu yếu những vương quốc ven biển phải tăng cường những giải pháp ngăn ngừa trên biển, và ( ii ) sự tăng trưởng kỹ thuật tương quan đến trục vớt cổ vật dưới nước. [ 2 ]
Chỉ có ba pháp luật của UNCLOS kiểm soát và điều chỉnh thực ra đến quy định của vùng biển này, đơn cử Điều 33, 111 và 303. Điều 33 UNCLOS 1982 lao lý vùng tiếp giáp lãnh hải rộng tối đa 24 hải lý tính từ đường cơ sở .
Trước đó, theo Công ước Geneva về Lãnh hải và Tiếp giáp lãnh hải năm 1958 (CTS), vùng tiếp giáp lãnh hải là một phần của biển cả và không được vượt quá 12 hải lý tính từ đường cơ sở (xem thêm UNCLOS: Đường cơ sở). Đến Hội nghị UNCLOS III các quốc gia đồng ý lãnh hải rộng 12 hải lý, và xác lập thêm vùng đặc quyền kinh tế (EEZ), do đó đẩy biển cả ra xa khỏi đường cơ sở tối đa 200 hải lý. Điều này dẫn đến quy định tối đa 24 hải lý ở Điều 33 nêu trên.
Thực thi pháp luật hải quan, tài chính, nhập cư và vệ sinh
CTS 1958 và UNCLOS 1982 có lao lý giống nhau về quy chế pháp lý của vùng biển này. Theo đó, vương quốc ven biển có thẩm quyền ( control ) để ngăn ngừa và trừng phạt những hành vi vi phạm pháp lý vương quốc trong chủ quyền lãnh thổ hay lãnh hải của mình so với bốn nghành, đơn cử hải quan, kinh tế tài chính, nhập cư và vệ sinh. [ 3 ] Thẩm quyền này số lượng giới hạn về nghành nghề dịch vụ và khoanh vùng phạm vi chủ quyền lãnh thổ và những giải pháp ngăn ngừa hay trừng phạt chỉ hoàn toàn có thể triển khai nếu vi phạm đã xảy ra hay có sẵn sàng chuẩn bị xảy ra trong chủ quyền lãnh thổ hay lãnh hải của vương quốc ven biển. Điều này cho thấy mục tiêu của việc xác lập vùng tiếp giáp lãnh hải khác hẳn với vùng lãnh hải hay vùng độc quyền kinh tế tài chính. [ 4 ] Vùng tiếp giáp lãnh hải nhằm mục đích mục tiêu tăng cường phạt vi hoạt động giải trí của lực lượng thực thi pháp lý của vương quốc ven biển .
Nếu không có vùng tiếp giáp lãnh hải, vương quốc ven biển sẽ không hề cưỡng chế trừng phạt những vi phạm của tàu thuyền vi phạm của quốc tế khi tàu này chạy ra khỏi khoanh vùng phạm vi lãnh hải. Đồng thời vương quốc ven biển cũng sẽ rất khó dữ thế chủ động ngăn ngừa những vi phạm hoàn toàn có thể xảy ra khi không hề có giải pháp từ xa chống lại những tàu thuyền có dự tính vi phạm. Chủ quyền của vương quốc ven biển đã chấm hết tại ranh giới ngoài của lãnh hải, mà bên ngoài lãnh hải Công ước lại không được cho phép những vương quốc có quyền trong những nghành nêu trên, do đó nếu không có vùng tiếp giáp lãnh hải, mọi hoạt động giải trí chấp pháp hải quan, nhập cư, kinh tế tài chính và vệ sinh đều dừng lại tại tối đa 12 hải lý lãnh hải. Việc xác lập vùng tiếp giáp lãnh hải lan rộng ra tầm với của lực lượng chấp pháp do đó tăng cường năng lực truy bắt tàu thuyền vi phạm cũng như đẩy những tàu thuyền có dự tính vi phạm ra xa bờ biển hơn, qua đó ngăn ngừa tốt những vi phạm hơn .
Cùng với quyền truy đuổi nóng ( hot pursuit ) lao lý ở Điều 111, vương quốc ven biển còn hoàn toàn có thể truy đuổi tàu thuyền vi phạm trong những nghành nghề dịch vụ trên vượt xa hơn hẳn khoanh vùng phạm vi vùng tiếp giáp lãnh hải, với điều kiện kèm theo việc truy đuổi khởi đầu xa nhất là trong vùng tiếp giáp lãnh hải. [ 5 ] Quyền truy đuổi nóng chỉ vận dụng khi vương quốc ven biển “ có cơ sở hài hòa và hợp lý để tin rằng rằng tàu đã vi phạm pháp lý và pháp luật của vương quốc đó ”, do đó không vận dụng như một giải pháp ngăn ngừa. [ 6 ]
Quyền trục vớt các hiện vật khảo cổ và lịch sử
Điều 303 ( 2 ) pháp luật việc trụt vớt những hiện vật khảo cổ và lịch sử vẻ vang khỏi đáy biển của vùng tiếp giáp lãnh hải mà không có sự chấp thuận đồng ý của vương quốc ven biển sẽ được giả định dẫn đến vi phạm những pháp luật trong những nghành nghề dịch vụ nêu trong Điều 33 trong chủ quyền lãnh thổ hay lãnh hải của vương quốc ven biển. Như vậy để bảo vệ những cổ vật này trước việc trục vớt và mua và bán không tương thích, Công ước trao cho vương quốc ven biển quyền so với việc trục vớt những cổ vật này. Cũng chú ý quan tâm rằng Điều 303 cũng pháp luật rằng quyền của vương quốc ven biển không ảnh hưởng tác động đến những quyền của chủ sở hữu cổ vật, luật về trục vớt hay những lao lý khác về hàng hải, pháp luật và thực tiễn tương quan đến trao đổi văn hóa truyền thống, cũng như những thỏa thuận hợp tác quốc tế hay pháp luật của luật quốc tế tương quan đến bảo vệ những cổ vật này. [ 7 ] Như vậy, quyền của vương quốc ven biển không phải là quyền sở hữu mà chỉ là quyền bảo vệ những hiện vật khảo cổ và lịch sử vẻ vang được trục vớt theo phương pháp không ảnh hưởng tác động đến cổ vật và quản trị tốt việc mua và bán cổ vật này .
Trần H.D. Minh
(*) Xem thêm quy chế pháp lý của các vùng biển khác theo quy định của UNCLOS:
1. Nội thủy (Internal Waters)
2. Lãnh hải (Territorial Sea)
3. Vùng đặc quyền kinh tế (Exclusive Economic Zone – EEZ)
4. Thềm lục địa (Continental Shelf)
5. Biển cả (High Seas)
6. Vùng đáy biển quốc tế (Vùng – the Area/International Seabed Area).
— — — — — — — — — — — — — — — — — — — — — — –
[ 1 ] J. Ashley Roach and Robert W. Smith, Excessive Maritime Claims, Martinus Nijhoff, 2012, tr. 151 .
[ 2 ] A / 47/512, 1992, đoạn 13, 47 GOAR. Annexes, agenda item 32, trích lại trong S. N > Nandan, Shabtai Rosenne ( eds. ), United Nations Convention on the Law of the Sea 1982 : A Commentary, Vol. II, Martinus Nijhoff, 1993, đoạn 33.8 ( i ) [ Virginia Commentary ]
[ 3 ] CTS, Điều 24 ; UNCLOS, Điều 33. [ 4 ] Virginia Commentary, Vol. 2, đoạn 33.1. [ 5 ] UNCLOS, Điều 111 .
[ 6 ] Như trên, Điều 111 ( 1 ) : “ The hot pursuit of a foreign ship may be undertaken when the competent authorities of the coastal State have good reason to believe that the ship has violated the laws and regulations of that State. ” [ 7 ] UNCLOS, Điều 303 ( 3 ) và ( 4 ) .
Chia sẻ:
Thích bài này:
Thích
Đang tải …