Tại sao Chúa yêu chúng ta?

Câu hỏi

Tại sao Chúa yêu chúng ta?

Trả lời

Câu hỏi ngắn này là một trong những câu hỏi sâu sắc nhất từng được hỏi. Và không bao giờ có người nào có thể trả lời nó một cách đầy đủ. Tuy nhiên, một điều chắc chắn là Đức Chúa Trời không yêu thương chúng ta bởi vì chúng ta đáng yêu hoặc bởi vì chúng ta đáng được tình yêu thương của Ngài. Nếu có thể nói ngược lại thì đúng. Tình trạng của nhân loại kể từ lúc sa ngã là một trong những sự nổi loạn và bất tuân. Giê-rê-mi 17:9 mô tả tình trạng bên trong của con người: “Lòng người ta là dối trá hơn muôn vật, và rất là xấu xa. Ai có thể biết được?” Những bản chất trong tận đáy lòng của chúng ta bị hủy hoại bởi tội lỗi đến mức thậm chí chúng ta cũng không nhận ra mức độ tội lỗi đã làm cho chúng ta hư hỏng.

Trong trạng thái tự nhiên của chúng ta, chúng ta không tìm kiếm Chúa, chúng ta không yêu mến Chúa, chúng ta không khao khát Chúa. Rô-ma 3:10-12 trình bày rõ ràng trạng thái của người tự nhiên, không ăn năn: “…Chẳng có một ai công chính cả. Dù một người cũng không. Chẳng có một người nào hiểu biết. Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. Tất cả đều lầm lạc, đều trở nên vô ích. Chẳng có một ai làm điều lành. Dù một người cũng không”. Vậy thì, làm thế nào một Đức Chúa Trời thánh khiết, công bình và trọn vẹn có thể yêu những sinh vật như vậy? Để hiểu điều này, chúng ta phải hiểu một số điều về bản chất và tính cách của Chúa.

I Giăng 4:8 và 16 cho chúng ta biết rằng “Đức Chúa Trời là tình yêu thương”. Không bao giờ có một lời tuyên bố nào được đưa ra quan trọng hơn điều này — Đức Chúa Trời là tình yêu thương. Đây là một tuyên bố sâu sắc. Đức Chúa Trời không chỉ yêu thương mà Ngài là tình yêu thương. Bản chất của Ngài là tình yêu thương. Tình yêu thấm vào bản chất thật sự của Ngài và truyền cho tất cả các thuộc tính khác của Ngài, ngay cả sự thạnh nộ và giận dữ của Ngài. Bởi vì bản chất thật sự của Đức Chúa Trời là tình yêu thương nên Ngài phải chứng tỏ tình yêu, cũng giống như Ngài phải chứng minh tất cả các thuộc tính của Ngài bởi vì làm như vậy là làm vinh hiển Ngài. Làm vinh hiển Đức Chúa Trời là hành động cao nhất, tốt nhất, và cao quý nhất trong tất cả các hành động, vì vậy dĩ nhiên, làm vinh hiển chính Ngài là điều Ngài phải làm, bởi vì Ngài là cao nhất và tốt nhất, và Ngài xứng đáng nhận được mọi sự vinh hiển (Ê-sai 42:8; 48:11; Giăng 17:24; Rô-ma 11:34-36).

Vì đó là bản chất cốt lõi của Chúa để yêu thương, nên Ngài thể hiện tình yêu của Ngài bằng cách ban cho rộng rãi trên những người không xứng đáng là những người nổi loạn chống lại Ngài. Tình yêu của Đức Chúa Trời không phải là một cảm giác vui vẻ, đa cảm, lãng mạn. Mà đúng hơn là tình yêu (tiếng Hy Lạp là agape) cao thượng, tình yêu của sự hy sinh chính bản thân mình. Ngài chứng tỏ tình yêu hy sinh này bằng cách sai Con trai của Ngài đến thập tự giá để trả cho hình phạt tội lỗi của chúng ta (I Giăng 4:10), bằng cách kéo chúng ta đến với chính Ngài (Giăng 6:44), bằng cách tha thứ cho chúng ta về sự nổi loạn chống lại Ngài (Ê-phê-sô 1:3–10), và bằng cách gửi Đức Thánh Linh của Ngài ngự bên trong chúng ta (Giăng 14:16–17), qua đó khiến cho chúng ta yêu thương như Ngài yêu thương (Giăng 13:34–35). Ngài đã làm điều này mặc dù thực tế là chúng ta không xứng đáng với nó. “Nhưng Đức Chúa Trời bày tỏ lòng yêu thương của Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là tội nhân thì Đấng Christ đã chết thay cho chúng ta” (Rô-ma 5:8).

Tình yêu của Đức Chúa Trời là cá nhân. Ngài biết mỗi người chúng ta một cách riêng tư và yêu thương chúng ta một cách cá nhân. Tình yêu của Ngài là một tình yêu vĩ đại không có sự khởi đầu và không có kết thúc. Chính sự trải nghiệm này về tình yêu của Đức Chúa Trời phân biệt Cơ Đốc giáo với tất cả các tôn giáo khác. Tại sao Đức Chúa Trời yêu chúng ta? Đó là bởi vì bản chất đặc biệt của Ngài là: “Đức Chúa Trời là tình yêu thương”.

English


Trở lại trang chủ tiếng Việt

Tại sao Chúa yêu chúng ta?

Câu hỏi ngắn này là một trong những câu hỏi sâu sắc nhất từng được hỏi. Và không bao giờ có người nào có thể trả lời nó một cách đầy đủ. Tuy nhiên, một điều chắc chắn là Đức Chúa Trời không yêu thương chúng ta bởi vì chúng ta đáng yêu hoặc bởi vì chúng ta đáng được tình yêu thương của Ngài. Nếu có thể nói ngược lại thì đúng. Tình trạng của nhân loại kể từ lúc sa ngã là một trong những sự nổi loạn và bất tuân. Giê-rê-mi 17:9 mô tả tình trạng bên trong của con người: “Lòng người ta là dối trá hơn muôn vật, và rất là xấu xa. Ai có thể biết được?” Những bản chất trong tận đáy lòng của chúng ta bị hủy hoại bởi tội lỗi đến mức thậm chí chúng ta cũng không nhận ra mức độ tội lỗi đã làm cho chúng ta hư hỏng.Trong trạng thái tự nhiên của chúng ta, chúng ta không tìm kiếm Chúa, chúng ta không yêu mến Chúa, chúng ta không khao khát Chúa. Rô-ma 3:10-12 trình bày rõ ràng trạng thái của người tự nhiên, không ăn năn: “…Chẳng có một ai công chính cả. Dù một người cũng không. Chẳng có một người nào hiểu biết. Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. Tất cả đều lầm lạc, đều trở nên vô ích. Chẳng có một ai làm điều lành. Dù một người cũng không”. Vậy thì, làm thế nào một Đức Chúa Trời thánh khiết, công bình và trọn vẹn có thể yêu những sinh vật như vậy? Để hiểu điều này, chúng ta phải hiểu một số điều về bản chất và tính cách của Chúa.I Giăng 4:8 và 16 cho chúng ta biết rằng “Đức Chúa Trời là tình yêu thương”. Không bao giờ có một lời tuyên bố nào được đưa ra quan trọng hơn điều này — Đức Chúa Trời là tình yêu thương. Đây là một tuyên bố sâu sắc. Đức Chúa Trời không chỉ yêu thương mà Ngài là tình yêu thương. Bản chất của Ngài là tình yêu thương. Tình yêu thấm vào bản chất thật sự của Ngài và truyền cho tất cả các thuộc tính khác của Ngài, ngay cả sự thạnh nộ và giận dữ của Ngài. Bởi vì bản chất thật sự của Đức Chúa Trời là tình yêu thương nên Ngài phải chứng tỏ tình yêu, cũng giống như Ngài phải chứng minh tất cả các thuộc tính của Ngài bởi vì làm như vậy là làm vinh hiển Ngài. Làm vinh hiển Đức Chúa Trời là hành động cao nhất, tốt nhất, và cao quý nhất trong tất cả các hành động, vì vậy dĩ nhiên, làm vinh hiển chính Ngài là điều Ngài phải làm, bởi vì Ngài là cao nhất và tốt nhất, và Ngài xứng đáng nhận được mọi sự vinh hiển (Ê-sai 42:8; 48:11; Giăng 17:24; Rô-ma 11:34-36).Vì đó là bản chất cốt lõi của Chúa để yêu thương, nên Ngài thể hiện tình yêu của Ngài bằng cách ban cho rộng rãi trên những người không xứng đáng là những người nổi loạn chống lại Ngài. Tình yêu của Đức Chúa Trời không phải là một cảm giác vui vẻ, đa cảm, lãng mạn. Mà đúng hơn là tình yêu (tiếng Hy Lạp là) cao thượng, tình yêu của sự hy sinh chính bản thân mình. Ngài chứng tỏ tình yêu hy sinh này bằng cách sai Con trai của Ngài đến thập tự giá để trả cho hình phạt tội lỗi của chúng ta (I Giăng 4:10), bằng cách kéo chúng ta đến với chính Ngài (Giăng 6:44), bằng cách tha thứ cho chúng ta về sự nổi loạn chống lại Ngài (Ê-phê-sô 1:3–10), và bằng cách gửi Đức Thánh Linh của Ngài ngự bên trong chúng ta (Giăng 14:16–17), qua đó khiến cho chúng ta yêu thương như Ngài yêu thương (Giăng 13:34–35). Ngài đã làm điều này mặc dù thực tế là chúng ta không xứng đáng với nó. “Nhưng Đức Chúa Trời bày tỏ lòng yêu thương của Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là tội nhân thì Đấng Christ đã chết thay cho chúng ta” (Rô-ma 5:8).Tình yêu của Đức Chúa Trời là cá nhân. Ngài biết mỗi người chúng ta một cách riêng tư và yêu thương chúng ta một cách cá nhân. Tình yêu của Ngài là một tình yêu vĩ đại không có sự khởi đầu và không có kết thúc. Chính sự trải nghiệm này về tình yêu của Đức Chúa Trời phân biệt Cơ Đốc giáo với tất cả các tôn giáo khác. Tại sao Đức Chúa Trời yêu chúng ta? Đó là bởi vì bản chất đặc biệt của Ngài là: “Đức Chúa Trời là tình yêu thương”.

Source: https://vvc.vn
Category : Sống Đẹp

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay