Cảm nhận của em về đoạn thơ sau: Mọc giữa dòng sông xanh cứ đi lên phía trước

Nhằm giúp những bạn học viên có thêm nhiều tư liệu tìm hiểu thêm trong quy trình học môn Ngữ văn lớp 9 bài Mùa xuân nho nhỏ, VnDoc đã sưu tầm và xin được gửi tới những bạn học viên : Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải. Mời những bạn tìm hiểu thêmNội dung chính

  • Cảm nhận bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
  • Dàn ý cảm nhận về Mùa xuân nho nhỏ – Bài mẫu 1
  • Dàn ý cảm nhận về Mùa xuân nho nhỏ – Bài mẫu 2
  • Sơ đồ tư duy cảm nhận bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
  • Văn mẫu Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 2
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 3
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 4
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 5
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 6
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 7
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 8
  • Audio Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải
  • Video Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải
  • Video liên quan
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải
  • Phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

Để tiện trao đổi, chia sẻ kinh nghiệm về giảng dạy và học tập các môn học lớp 9, VnDoc mời các thầy cô giáo, các bậc phụ huynh và các bạn học sinh truy cập nhóm riêng dành cho lớp 9 sau: Nhóm Tài liệu học tập lớp 9. Rất mong nhận được sự ủng hộ của các thầy cô và các bạn.

Cảm nhận bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

  • Dàn ý cảm nhận về Mùa xuân nho nhỏ – Bài mẫu 1
  • Dàn ý cảm nhận về Mùa xuân nho nhỏ – Bài mẫu 2
  • Sơ đồ tư duy cảm nhận bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
  • Văn mẫu Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 2
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 3
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 4
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 5
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 6
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 7
  • Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 8
  • Audio Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải
  • Video Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

Bạn đang đọc: Cảm nhận của em về đoạn thơ sau: Mọc giữa dòng sông xanh cứ đi lên phía trước

Dàn ý cảm nhận về Mùa xuân nho nhỏ – Bài mẫu 1

1. Mở bài

Giới thiệu tác giả Thanh Hải và bài thơ Mùa xuân nho nhỏ .

2. Thân bài

a. Khổ thơ thứ nhấtVẻ đẹp mùa xuân qua cảm nhận của tác giả :Bông hoa tím biếc, con chim chiền chiện hót vang trời, tác giả cô đọng giọng hót của con chiền chiện thành giọt lộng lẫy và giơ tay ra để cảm nhận .Vẻ đẹp mùa xuân qua cách cảm của tác giả trở nên đẹp tươi, nhiều sắc tố và đáng yêu và dễ thương, đáng mến .b. Khổ thơ thứ haiỞ khổ thơ này, tác giả cảm nhận về vẻ đẹp của con người lao động :Hình ảnh con người lao động trong mùa xuân gắn liền với với màu xanh của chồi lộc, một sắc tố tràn trề sức sống, cả đất trời như được sinh sôi nảy nở .c. Khổ thơ thứ baSau khi cảm nhận về mùa xuân của vạn vật thiên nhiên và con người, tác giả cảm nhận về mùa xuân của cả quốc gia .Đất nước tuy còn nhiều gian lao, khổ cực nhưng vẫn hướng về phía trước với niềm phấn khởi, hào hứng .d. Ba khổ thơ cuối – Ước nguyện của nhà thơƯớc muốn của tác giả : trở thành con chim, làm cành hoa để nhập vào bản hòa tấu chung của quốc gia, của dân tộc bản địa một giai điệu trầm ấm .Khao khát góp sức của tác giả : muốn được dâng hiến tuổi trẻ của mình cho quốc gia dù là khi còn trẻ hay lúc về già .Tâm trạng của tác giả vào mùa xuân : hát vang câu hát Nam ai, Nam bình để hòa chung không khí vui tươi cho cả dân tộc bản địa .

3. Kết bài

Khái quát lại giá trị nội dung, thẩm mỹ và nghệ thuật của tác phẩm .

Dàn ý cảm nhận về Mùa xuân nho nhỏ – Bài mẫu 2

1. Mở bài

Giới thiệu tác giả .Giới thiệu bài thơ Mùa xuân nho nhỏ : là thi phẩm rực rỡ của nhà thơ Thanh Hải nói lên niềm yêu dấu tha thiết với cuộc sống, quốc gia mong ước góp sức góp mùa xuân nho nhỏ của mình vào mùa xuân của quốc gia, dân tộc bản địa

2. Thân bài

a. Cảm xúc của tác giả trước mùa xuân của vạn vật thiên nhiênBức tranh vạn vật thiên nhiên tươi đẹp trong tưởng tượng của tác giả+ Các hình ảnh : hoa tím, sông xanh, khung trời cao rộng+ Âm thanh tiếng chim chiền chiện+ Giọt lộng lẫyTác giả say đắm trong mùa xuân của vạn vật thiên nhiên đất trời với tâm thế đảm nhiệm trân trọngb. Cảm xúc của tác giả trước mùa xuân của quốc giaHình ảnh lộc xuân trên nương mạ : đời sống lao động thiết kế xây dựng quốc gia của lực lượng sản xuất .Hình ảnh người cầm súng : niềm tin vào ngày mai tự do .Từ láy quay quồng và rối loạn chỉ nhịp sống lao động khẩn trương vội vã nhưng sinh động, vui tươi tích hợp hòa giải với nhau .Đất nước được so sánh với những hình ảnh đẹp tươi, kì vĩ .Nhắc nhở mọi người nhớ về những tháng ngày khó khăn trong chiến đấu, cách mạng .Phụ từ cứ tích hợp với động từ đi lên biểu lộ quyết tâm cao độ, hiên ngang tiến lên phía trước dù khó khăn vất vả khó khăn .Sự sáng sủa tin yêu của nhà thơ ca tụng sức sống, sự vươn lên can đảm và mạnh mẽ của quốc gia, dân tộc bản địa mặc dầu trước mắt trải qua nhiều khó khăn vất vả, khó khăn .c. Ước nguyện chân thành, đơn giản và giản dị được góp sức của tác giảTác giả biểu lộ tâm nguyện tha thiết muốn góp sức qua những hình ảnh đẹp, thuần phác : con chim, cành hoa, …Hình ảnh ẩn dụ mùa xuân nho nhỏ : khát vọng được góp sức và sống ý nghĩa được bộc lộ một cách thiết tha

3. Kết bài

Bài thơ là tiếng lòng của tác giả trước cuộc sống, quốc gia .Với giọng ngưng trệ có lúc sinh động, quay quồng, bài thơ không những diễn đạt được vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên, quốc gia mà còn biểu lộ được sự mê say với đời sống và khát vọng chân thành xinh xắn của tác giả .

Sơ đồ tư duy cảm nhận bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

Văn mẫu Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

Kho tàng văn học Nước Ta đã ghi danh của nhiều nhà văn, nhà thơ. Một trong số đó, tất cả chúng ta không hề không nhắc đến nhà thơ Thanh Hải cùng bài thơ Mùa xuân nho nhỏ. Bài thơ là tiếng lòng, là khao khát, mong ước mãnh liệt của tác giả được hòa mình, được góp sức cho quốc gia, dân tộc bản địa .

Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Khung cảnh mùa xuân được hiện ra với một vẻ đẹp thật bình dị, đơn sơ nhưng cũng không kém phần nên thơ và thâm thúy. Chỉ đơn thuần là một bông hoa tím đang mọc lên giữa dòng sông nước xanh như ngọc thật nhẹ, thật hòa giải mà cũng rất đáng yêu và dễ thương. Bức tranh ấy lại càng đẹp hơn, có hồn hơn khi cái màu tím được tô đậm lên thành tím biếc. Gam màu ấy đã được tô vẽ vào bức tranh thật khôn khéo, tài tình, làm cho người đọc tưởng tượng ra ngay trước mắt cả một bông hoa tím biếc, thật nhỏ, thật xinh, cũng có đủ năng lực để nhuộm tím cả khung trời, cả khoảng trống mùa xuân đang căng tràn sức sống. Hai câu thơ tiếp theo không chỉ có hình ảnh mà còn có âm thanh của con chim chiền chiện hót vang trời làm xao xuyến cả đất trời, cả tâm hồn của người thi sĩ bằng những từ ngữ cảm thán như ơi, hót chi. Cả bầu khoảng trống yên bình giờ đây trở nên sôi động, tưng bừng sức sống. Âm thanh tiếng chim hót tưởng chừng như nhỏ bé nhưng trong cái yên bình, nó như bao quát cả đất trời. Tiếng chim không chỉ ngân vang trên không trung và đất trời mà giờ đây nó đã cô đọng thành giọt, có hình thù, size nhất định, cách quy đổi cảm xúc này tưởng chừng phi lí nhưng lại rất hợp lý, làm điển hình nổi bật khung cảnh mù xuân với dòng sông, bông hoa tím biếc, tiếng chim chiền chiện cùng người thi sĩ khiến cho bức tranh trở nên bình dị mà vẫn tươi đẹp .

Mùa xuân người cầm súng
Lộc dắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ.

Lộc ở đây hoàn toàn có thể hiểu là sức mạnh dân tộc bản địa, lộc trải dài nương mạ là sự quay quồng rối loạn cho một mùa màng mới, cho đồng ruộng vẫn mãi mãi bạt ngàn một màu xanh. Người cầm súng và người ra đồng là hai lực lượng chính dựng xây Tổ quốc. Đây là mùa xuân nghĩa vụ và trách nhiệm gắn với ý thức bảo vệ dân tộc bản địa. Câu thơ mang một ý nghĩa thâm thúy : Người ra trận phải ngã xuống, người ra đồng phải đổ mồ hôi nước mắt. Máu, mồ hôi, nước mắt của nhân dân ta đã góp thêm phần giữ lấy mùa xuân mãi mãi của dân tộc bản địa .

Đất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.

Biết bao nhiêu mùa xuân ông cha ta đánh giặc giữ nước, bao nhiêu mùa xuân lập chiến công chống quân xâm lược khó khăn vất vả và gian lao. Thanh Hải tự hào khi nghĩ về quốc gia với bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước. Đất nước như vì sao sáng vượt qua khó khăn vất vả và gian lao để đi lên phía trước. Từ cứ đặt đầu câu thơ như một sự chứng minh và khẳng định, bộc lộ một chân lí đơn thuần mà thiêng liêng. Có thể nói bao nỗi nhọc nhằn, đắng cay của dân tộc bản địa được đáp lại bằng những mùa xuân tiếp nối vô tần. Đó là lòng tự hào, sáng sủa, tin yêu của nhà thơ so với quốc gia, với dân tộc bản địa .

Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến

Ước muốn của tác giả : trở thành con chim, làm cành hoa : những thứ đơn giản và giản dị mà xinh xắn tô điểm cho cuộc sống một cách thầm lặng mà ý nghĩa. Điệp cấu trúc câu : Ta làm nhấn mạnh vấn đề khát vọng sống hòa nhập vào đời sống của quốc gia, góp sức phần tốt đẹp, dù nhỏ bé, của mình cho cuộc sống chung, cho quốc gia. Nhà thơ muốn mang đến cho cuộc sống những giai điệu xinh xắn, ý nghĩa. Trong bản nhạc rộn ràng của cuộc sống, tác giả chỉ muốn làm một nốt trầm nhưng cũng đủ làm xao xuyến lòng người. Một tham vọng nho nhỏ, chân tình, không cao siêu vĩ đại mà thân mật quá, nhã nhặn và đáng yêu. Hình ảnh nhuần nhị, tự nhiên, chân thành, giọng thơ nhè nhẹ, êm ái, ngọt ngào .

Một mùa xuân nhỏ nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là khi hai mươi
Dù là khi tóc bạc

Khao khát góp sức của tác giả muốn được dâng hiến tuổi trẻ của mình cho quốc gia xuyên suốt cuộc sống của mình dù là khi đang trong độ tuổi hai mươi thanh xuân tươi đẹp hay khi mái tóc đã bạc trắng. Lặng lẽ là sự góp sức trong bí mật, yên lặng nhưng nồng nhiệt, hết mình, không phô trương. Điệp từ dù là như thể một lời hứa, cũng là một lời tự nhủ với lương tâm sẽ mãi mãi là mùa xuân nho nhỏ trong mùa xuân to lớn của quê nhà, quốc gia. Bốn câu thơ bộc lộ tình yêu thương, một lời hứa, một lời tự nhủ với bản thân sẽ sống hết mình và góp sức nhiệt tình cho tổ quốc mến yêu bằng cả cuộc sống mình – Một mùa xuân nho nhỏ .

“Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế.

Nam ai và Nam bình là hai điệu dân ca Huế rất nổi tiếng mấy trăm năm nay. Phách tiền là một nhạc cụ dân tộc bản địa để điểm nhịp cho lời ca, tiếng đàn tranh, đàn tam thập lục. Câu thơ ” Mùa xuân ta xin hát ” diễn đạt niềm khao khát bồi hồi của nhà thơ so với quê nhà yêu dấu buổi xuân về. Quê hương quốc gia trải dài ngàn dặm, chứa chan tình yêu thương. Đó là ” ngàn dặm mình “, ” ngàn dặm tình ” so với non nước và xứ Huế quê mẹ thân thương ! Câu thơ của người con đất Huế quả là ” dịu ngọt ” .Bài thơ biểu lộ tình cảm thương mến dạt dào, khát khao hòa mình vào đời sống muôn màu muôn vẻ của tác giả. Nhiều năm tháng qua đi nhưng bài thơ vẫn giữ nguyên vẹn những giá trị tốt đẹp bắt đầu của nó và để lại ấn tượng thâm thúy trong lòng nhiều thế hệ bạn đọc .

Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 2

Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ là tác phẩm ở đầu cuối của nhà thơ Thanh Hải, được viết vào tháng 11 năm 1980 khi nhà thơ đang nằm trên giường bệnh, bài thơ của ông đã nêu bật lên một cảm hứng tiếp đón thanh sắc, trời đất mùa xuân, cảm nhận được sự tự hào về bước đi lên thanh xuân của quốc gia. Đồng thời, bài thơ là tiếng lòng tha thiết, thương mến và gắn bó với quốc gia, gắn bó với cuộc sống và bộc lộ chân thành một ước nguyện hiến dâng .Mở đầu bài thơ là bức tranh vạn vật thiên nhiên xứ Huế rực rỡ. Bức tranh xuân được mở ra với khoảng trống thoáng đạt : dòng sông, mặt đất, khung trời. Dòng sông xanh, dòng sông thơ mộng hòa sắc một bông hoa tím biếc trên cao những cánh chim chiền chiện chao liệng hết vang trời làm xáo động cả bức tranh xuân. Dòng sông, tiếng chim là những hình ảnh thực nhưng lại được xen vào hình ảnh ảo

“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc

Cảm xúc của tác giả trước cảnh mùa xuân vạn vật thiên nhiên được diễn đạt tập chung ở chi tiết cụ thể rất đơn giản và giản dị :

“Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Lời thơ có hai cách hiểu Dù hiểu theo cách nào thì lời thơ vẫn bộc lộ niềm say sưa ngây ngất của nhà thơ trước vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên đất trời vào xuân .Khổ thơ 2, 3 từ mùa xuân thiên niên nhà thơ hướng cảm hứng của mình về mùa xuân quốc gia :

“Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao

Đất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.

Mùa xuân trước hết là mùa xuân của người cầm súng, người ra đồng những con người tiêu biểu vượt trội cho sự nghiệp kiến thiết xây dựng và bảo vệ tổ quốc. Những con người gieo mùa xuân tự do ấm lo cho quốc gia, ý nghĩa ấy kết đọng ở chữ ” lộc được lặp lại hai lần. Chữ lộc nghĩa thực là mùa xuân cây cối đâm chồi nảy lộc. Chuyển nghĩa : Lộc trong câu thơ là búp non trên cành lá ngụy trang của người chiến sỹ ra trận, là lộc non của mạ gieo khắp cánh đồng, lộc ấy chính là sức sống vươn lên tăng trưởng của quốc tế. Hình ảnh sóng đôi, điệp từ, điệp ngữ, phép ẩn dụ, so sánh tạo lên nhịp điệu mùa xuân quay quồng hào hùng và diễn đạt trực tiếp không khí lên đường khẩn trương rộn ràng háo hức .Mặc dù quốc gia bốn ngàn năm khó khăn vất vả gian lao của những người bền chắc vững vàng. Ngôi sao ấy luôn tỏa sáng soi đường cho thế hệ này tiếp nối đuôi nhau thế hệ kia chung tay góp phần thiết kế xây dựng quốc gia .Trong không khí tưng bừng quay quồng của mùa xuân quốc gia nhà thơ muốn hòa vào góp sức cùng mọi người. Nguyện ước của nhà thơ được làm con chim mang giọng hát trong trẻo vui tươi dâng cho đời một tiếng ca vui muốn làm cành hoa tỏa hương sắc trong muôn sắc màu, muốn làm nốt trầm xao xuyến tha thiết đầy ý nghĩa trong bản hòa ca cuộc sống, muốn làm một mùa xuân nho nhỏ góp vào mùa xuân lớn lao dân tộc bản địa mà không phô trương lặng lẽ dâng cho đời .

Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc

Nghĩa là ngay cả lúc này sự sống đang vơi dần vẫn muốn góp sức. Đó là lẽ sống cao đẹp, sống có ích biết dâng hiến cho cuộc sống toàn bộ những gì tinh túy nhất. Vậy là cái tôi chữ tình thể hiện cảm hứng riêng tư trước mùa xuân vạn vật thiên nhiên đất trời chuyển sang xưng ta diễn đạt sự hòa hợp của cái tôi nhỏ bé với cái ta to lớn. Nguyện ước của nhà thơ không chỉ riêng một người mà còn là nguyện ước chung của tổng thể mọi người. Những câu thơ năm chữ phối hợp điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc cú pháp tạo ra nhịp thở liền mạch sôi sục, tươi tắn miêu tả cảm hứng vừa chân thành vừa thiết tha trào dâng với khát vọng mãnh liệt. Trước lúc đi xa nhà thơ vẫn cháy lên khát vọng sống và tình yêu quê nhà quốc gia .

“Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế.

Nhà thơ muốn hát câu Nam ai, Nam bình để đón mùa xuân, ngợi ca đất Huế biểu lộ niềm tin yêu gắn bó sâu nặng của tác giả với quê nhà quốc gia, trở thành khúc ca xuân .Bằng sự rung cảm và mãnh liệt của mình, nhà thơ Thanh Hải đã để lại trong lòng người đọc những tâm lý, những bài học kinh nghiệm vô cùng sâu lắng. Càng đọc thì người ta càng cảm thấy đời sống có rất nhiều ý nghĩa, chính do khi ta sống, tất cả chúng ta được hết mình và góp sức cho tổ quốc Việt Nam dấu yêu. Cảm ơn tác giả Thanh Hải đã cho tất cả chúng ta có một cái nhìn mới mẻ và lạ mắt, có một cảm nhận tinh xảo về đời sống tươi đẹp này .

Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 3

Mùa xuân là mùa của cái đẹp đâm chồi là mùa của sự căng tràn trề sức sống, là mỗi sớm mai thức dậy được hít hà cái không khí dịu nhẹ tươi mát, là mùa của chồi non lộc biếc cùng những câu hát dân ca quan họ trữ tình. Có lẽ do đó mà mùa xuân đã mang lại rất nhiều cảm hứng sáng tác cho với văn nghệ sĩ, đã đi vào lăng kính của thơ văn như một sự tất yếu và trữ tình .Với nhà thơ Thanh Hải, mùa xuân vừa là tiếng lòng tha thiết, yêu dấu, khát khao gắn bó với cuộc sống, với quê nhà quốc gia và khát vọng được hiến dâng, chính vì thế mà bài thơ Mùa xuân nho nhỏ đã sinh ra như vậy .Bài thơ mở màn bằng bức tranh vạn vật thiên nhiên nhiều sắc tố và rất tươi đẹp :

Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Cảm xúc về vạn vật thiên nhiên thật tươi mới và quen thuộc trong khung cảnh đồng quê. Màu tím biếc của bông hoa lục bình soi dưới bóng của dòng sông xanh mát, tiếng chim chiền chiện đang ca lên bài ca xuân bằng tiếng hát trong trẻo của mình, đây là loài chim báo hiệu một tương lai ấm no niềm hạnh phúc cho con người. Lời thơ như tiếng hát, tiếng gọi say đắm trước khung cảnh vạn vật thiên nhiên, trước bức tranh xuân đẹp êm ả dịu dàng .Hai tiếng hót chi là giọng điệu quen thuộc của người dân xứ Huế được tác giả đưa vào trong trang thơ để diễn đạt lên cảm hứng thiết tha, yêu đời của người với cảnh vật. Chỉ ngắm dòng sông xanh, ngắm bông hoa nhỏ bé, nghe tiếng chim hót và bất giác thấy giọt sương lộng lẫy trên tán lá cũng đủ làm trái tim của tất cả chúng ta thổn thức theo nhịp thở của mùa xuân. Đó là vẻ đẹp và sức sống mặn mà của sắc trời khi bước vào xuân .Khổ thơ thứ hai chuyển sang cảm nhận về mùa xuân của quốc gia :

Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài hương lúa.

Sự chuyển mạch rất nhẹ nhàng và hài hòa và hợp lý. Bởi mùa xuân ấy đâu chỉ riêng là lộc của một vùng miền nào mà là của cả quốc gia, của tổng thể mọi người. Từ lộc được nhắc lại hai lần ở đầu mỗi câu hoàn toàn có thể hiểu như sức mạnh của dân tộc bản địa. Khi lộc đang trải dài ” trên những thửa ruộng những cánh đồng xanh ngát, bạt ngàn mùi vị dịu ngọt của lúa .Người ra đồng và người cầm súng là hai lực lượng chính để thiết kế xây dựng Tổ Quốc. Mùa xuân ở đây đã khởi đầu gắn với ý thức và ý thức bảo vệ dân tộc bản địa cùng với nghĩa vụ và trách nhiệm của mỗi người so với việc giữ gìn mùa xuân hoà bình cho dân tộc bản địa và quốc gia. Máu, mồ hôi và nước mắt của nhân dân Nước Ta đã góp thêm phần kiến thiết xây dựng và bảo vệ những mùa xuân tươi đẹp mãi cho dân tộc bản địa .

Đất nước bốn ngàn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.

Biết bao mùa xuân đã trôi qua, biết bao mùa xuân của dân tộc bản địa với những chiến công hiển hách đã in dấu ấn vàng son của dân tộc bản địa. Bao khó khăn vất vả và gian lao, bao khó khăn vất vả khi trải qua thời kỳ bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc bản địa. Đất nước Nước Ta ấy giờ đang tỏa sáng, tăng trưởng và đi lên như những ngôi sao 5 cánh sáng bùng cháy rực rỡ trên bài trời của độc lập, của tự do. Từ cứ bộc lộ ra ý chí, quyết tâm, bộc lộ một chân lý đơn thuần mà thiêng liêng về khát khao của cả một dân tộc bản địa. Có thể nói những nỗi khó khăn vất vả ấy giờ đây đã được đền đáp lại bằng những mùa xuân tươi đẹp, dài vô tận .Ước nguyện của nhà thơ thật chân thành :

Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến

Tác giả muốn trở thành con chim hót để gọi mùa xuân về, để mang tiếng hót trong trẻo, niềm hạnh phúc để tô điểm thêm cho núi sông. Tác giả cũng muốn làm một nốt trầm xao xuyến trong bản hòa ca vĩ đại của dân tộc bản địa để động viên và khuyến khích tinh thần nhân dân. Chữ ta bộc lộ niềm tin hào sảng, đầy hứng khởi và xúc cảm đang hòa mình vào đời sống tươi đẹp của mọi người trong tiết trời xuân đầy ấm cúng, niềm hạnh phúc .

Một mùa xuân nhỏ nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là khi hai mươi
Dù là khi tóc bạc

Một người góp sức một mùa xuân nho nhỏ sẽ là cả một mùa xuân lớn, vĩ đại, vừa đủ và toàn vẹn. Mùa xuân nhỏ ở đây là một ẩn dụ rất mưu trí và đầy thâm thúy. Nhà thơ muốn nhắc nhở mỗi tất cả chúng ta hãy nhã nhặn, chân thành, hãy biết cách sống cho toàn bộ, sống cho tình thân ái bát ngát và sống để góp sức cho quốc gia, đó là lẽ sống đẹp và lẽ sống cao quý .Khổ cuối là tiếng hát yêu thương :

Mùa xuân – ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế

Trong khổ thơ tác giả đã nói đến hai giai điệu nổi tiếng của xứ Huế bao đời này đó là giai điệu : Nam ai và Nam bình. Câu hát truyền thống lịch sử và thiêng liêng ấy vẫn mãi đi sâu vào trái tim con người của chính tác giả đến phút cuối đời cùng khát vọng sống và góp sức cho quốc gia. Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải chính là viên ngọc sáng trong chùm thơ xuân của dân tộc bản địa .

Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 4

Mở đầu bài thơ là bức tranh mùa xuân của vạn vật thiên nhiên được phác hoạ bằng vài nét chấm phá :

Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc,
Ơi! con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời.

Chỉ bằng vài nét đơn sơ mà rực rỡ, với những hình ảnh nho nhỏ, thân quen, bình dị, nhà thơ đã vẽ lên bức tranh xuân thơ mộng, đậm phong vị xứ Huế. Bức tranh có khoảng trống thoáng đãng, sắc màu tươi tắn, hài hoà và âm thanh rộn ràng vui tươi của tiếng chim chiền chiện. Cách lựa chọn hình ảnh ” dòng sông xanh “, ” bông hoa tím “, cách sử dụng những từ ngữ ” ơi “, ” chi ” đi liền sau động từ ” hót ” khiến người đọc liên tưởng đến quê nhà xứ Huế và cả tâm trạng say đắm hân hoan của tác giảHình như thấp thoáng đâu đó trong câu thơ là màu xanh của dòng Hương Giang quyến rũ và những tà áo dài tím biếc của những cô gái Huế mộng mơ, cùng với âm thanh rộn ràng, vui tươi của tiếng chim chiền chiện, khiến mùa xuân của cố đô trầm mặc, chợt trở nên rực rỡ tỏa nắng, rộn ràng. Cảm xúc của tác giả trước mùa xuân còn được miêu tả ở cụ thể rất tạo hình :

Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng

Giọt âm thanh của tiếng chim thật trong, thật tròn, vang ngân giữa khoảng trống, đọng lại thành từng giọt hữu hình lộng lẫy như hạt ngọc, nhà thơ đưa tay hứng với tổng thể sự trân trọng, đắm say. Sự quy đổi cảm xúc khiến hình ảnh thơ trở nên lộng lẫy, đa nghĩa góp thêm phần miêu tả toàn vẹn hơn niềm say sưa, ngây ngất của tác giả trước vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên, trời đất vào xuân

Từ mùa xuân của thiên nhiên, trời đất nhà thơ chuyển sang cảm nhận về mùa xuân của đất nước. Tác giả hướng tình cảm của mình tới những con người đang làm đẹp mùa xuân:

Mùa xuân người cầm súng
Lộc dắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ.

Những câu thơ tạo ra hình ảnh sóng đôi đẹp như hai vế của câu đối mừng xuân nói về những người chiến sỹ bảo vệ và những người lao động dựng xây quốc gia. ” Lộc ” theo bước chân người cầm súng ra trận, theo bàn tay người lao động ra đồng và gieo mùa xuân đến khắp mọi miền quốc gia. Có lẽ vì thế mà không khí khẩn trương, rộn ràng, náo nức lan toả khắp tứ thơ :

Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao.

Điệp từ ” tổng thể “, từ láy ” quay quồng “, ” rối loạn ” tạo nên nhịp điệu mùa xuân quay quồng, hào hùng, mở ra những cảm nhận chan chứa tự hào về quốc gia :

Đất nước bốn ngàn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước

Hình ảnh so sánh đẹp : ” quốc gia như vì sao ” toả sáng, luôn hoạt động và tăng trưởng không ngừng, có ý nghĩa xu thế, giục giã mọi người hăng say góp sức thiết kế xây dựng quê nhàTrước mùa xuân của quốc gia, nhà thơ tâm niệm về mùa xuân riêng của mỗi cuộc sống và dạt dào một khát vọng hiến dâng :

Ta làm con chim hót
Ta làm một canh hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến.

Nếu ở đầu bài thơ tác giả miêu tả những hình ảnh làm đẹp thêm, tô điểm thêm cho mùa xuân là âm thanh náo nức vang trời của tiếng chim chiền chiện và sắc màu tím biếc dịu dàng êm ả của cánh lục bình nhỏ trên sông thì ở đây tứ thơ được tái diễn, tạo ra sự đối ứng ngặt nghèo. Tác giả mong ước được làm bông hoa toả ngát hương, con chim mang tiếng hót và nốt trầm xao xuyến để hiến dâng nhưng không làm mất đi nét riêng của mỗi người. Đó thực sự là lời tâm niệm chân thành, tha thiết, khiêm nhường và khát khao được góp sức phần tinh tuý nhất của mình làm đẹp thêm mùa xuân của quê nhà, xứ sở mà không bị số lượng giới hạn bởi thời hạn, tuổi tác :

Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc

” Mùa xuân nho nhỏ ” là một phát minh sáng tạo giật mình, độc lạ mà tự nhiên, hài hòa và hợp lý của nhà thơ, bởi mùa xuân vốn là một khái niệm chỉ thời hạn thế mà ở đây ” mùa xuân ” lại có khối, có hình, một hình hài nho nhỏ thật xinh xắn. Mùa xuân đã trở thành một ẩn dụ nói về khát vọng, một lẽ sống cao đẹp, một ý thức khiêm nhường góp sức mình làm đẹp thêm mùa xuân của vạn vật thiên nhiên, quốc gia. Điệp từ ” dù là ” đặt ở đầu hai câu thơ liên tục có ý nghĩa khẳng định chắc chắn cho khát vọng dâng hiến miệt mài, không stress của tác giảThể thơ năm chữ có nhạc điệu trong sáng, tha thiết, thân thiện với dân ca nhiều hình ảnh đẹp, giản dị và đơn giản, quyến rũ, những so sánh và ẩn dụ phát minh sáng tạo đã góp thêm phần tạo nên thành công xuất sắc không nhỏ cho bài thơBài thơ kết thúc khi đã làm lay động trái tim mỗi người bởi chất hoạ quyến rũ, chất nhạc vấn vương và ước nguyện thiết tha chân thành của tác giả. Dường như ước nguyện nhỏ bé khiêm nhường ấy không còn là của riêng Thanh Hải mà đã trở thành tiếng lòng chung của nhiều người. Bởi vậy mà đọc xong bài thơ em muốn tự hỏi mình một điều giản dị và đơn giản :

“Ôi sống đẹp là thế nào hỡi bạn?
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình!”

Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 5

Mùa xuân là mùa quy tụ của cái đẹp, căng tràn nhựa sống vào buổi bình minh với những chồi non lộc biếc, tiếng chim ca vui về làm tổ, với những nàng xuân êm ả dịu dàng hát câu quan họ … Có lẽ do đó mà thi nhân muôn đời yêu quý xuân. Xuân đi vào lăng kính tâm hồn người nghệ sĩ là những trang thơ văn, mà ở đó, xuân là món quà vô giá mà vạn vật thiên nhiên ban tặng cho con người. Ta đã có Mùa xuân xanh ( Nguyễn Bính ), Mùa xuân chín ( Hàn Mặc Tử ), Một khúc ca xuân ( Tố Hữu ) … và giờ, với Thanh Hải, ta được chiêm ngưỡng và thưởng thức một Mùa xuân nho nhỏ thân thương, thân thiện .Bài thơ được sinh ra lúc nhà thơ Thanh Hải đang giành giật với tử thần từng phút sống, từng hơi thở ở đầu cuối. Trong tâm lí nặng nề vì bệnh tật giày vò mà hồn thơ Thanh Hải vẫn cất cánh bay cao để rồi mang đến cho đời một tình yêu đời sống thiết tha và ước nguyện chân thành được góp sức toàn vẹn cuộc sống mình cho Tổ quốc thân yêu. Tác giả muốn dâng Tặng Kèm Mùa xuân nho nhỏ cho đời .Bài thơ khởi đầu bằng bức tranh vạn vật thiên nhiên mùa xuân mang sắc màu và âm thanh quen thuộc của đồng quê được vẽ bằng hình ảnh bình dị, tinh lọc, quyến rũ. Cảm xúc trước mùa xuân của tác giả mở ra thật ngỡ ngàng, khoảng trống có vẻ như tươi mới hơn, thánh thót hơn .

Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Đó là màu tím biếc của bông hoa dân dã soi bóng dưới dòng sông trong xanh. Đặc biệt là tiếng chim chiền chiện trong trẻo, loài chim cất tiếng hót báo hiệu tin vui, đem lại đời sống ấm no, niềm hạnh phúc cho con người. Từ ” ơi ” cảm thán biểu lộ niềm vui ngây ngất trước đất trời xuân. Tất cả gợi cho ta cảm xúc một khoảng trống bộn bề và chắt chiu. Hai tiếng ” hót chi ” là giọng điệu thân thương của người dân Huế được tác giả đưa vào miêu tả xúc cảm thiết tha giữa người với tạo vật. Ngắm dòng sông, nhìn bông hoa đẹp, nghe chim hót, nhà thơ bồi hồi sung sướng :

Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Tiếng chim chiền chiện thả vào khoảng trống trong suốt của mùa xuân được cảm nhận thành từng giọt mang sắc tố lộng lẫy. Điều đó cũng chứng tỏ một tâm hồn thi sĩ nhạy cảm, một tấm lòng thiết tha yêu quý đời sống tươi đẹp này. ” Đưa tay … hứng ” là một cử chỉ bình dị mà trân trọng, bộc lộ sự xúc động sâu xa .. Thanh Hải đã vẽ nên một bức tranh xuân đẹp tươi và đáng yêu vô cùng. Đó là vẻ đẹp và sức sống mặn mà của quốc gia vào xuân .Từ mùa xuân của vạn vật thiên nhiên, đất trời, dẫn đến cảm nhận về mùa xuân của quốc gia. Sự chuyển mạch ấy là tự nhiên và hợp lý. Bởi mùa xuân là ” lộc ” đất trời của chung mọi người .

Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ

” Lộc ” ở đây hoàn toàn có thể hiểu là sức mạnh dân tộc bản địa, ” lộc trải dài nương mạ ” là sự quay quồng rối loạn cho một mùa màng mới, cho đồng ruộng vẫn mãi mãi bạt ngàn một màu xanh. ” Người cầm súng và ” người ra đồng ” là hai lực lượng chính dựng xây Tổ quốc. Đây là mùa xuân nghĩa vụ và trách nhiệm gắn với ý thức bảo vệ dân tộc bản địa. Câu thơ mang một ý nghĩa thâm thúy : Người ra trận phải ngã xuống, người ra đồng phải đổ mồ hôi nước mắt. Máu, mồ hôi, nước mắt của nhân dân ta đã góp thêm phần giữ lấy mùa xuân mãi mãi của dân tộc bản địa .

Đất nước bốn ngàn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.

Biết bao nhiêu mùa xuân ông cha ta đánh giặc giữ nước, bao nhiêu mùa xuân lập chiến công chống quân xâm lược ” khó khăn vất vả và gian lao “. Thanh Hải tự hào khi nghĩ về quốc gia với bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước. Đất nước như vì sao sáng vượt qua khó khăn vất vả và gian lao để đi lên phía trước. Từ ” cứ ” đặt đầu câu thơ như một sự khẳng định chắc chắn, bộc lộ một chân lí đơn thuần mà thiêng liêng. Có thể nói bao nỗi nhọc nhằn, đắng cay của dân tộc bản địa được đáp lại bằng những mùa xuân tiếp nối vô tần. Đó là lòng tự hào, sáng sủa, tin yêu của nhà thơ so với quốc gia, với dân tộc bản địa .Rung cảm thiết tha trước mùa xuân quốc gia, nhà thơ bộc bạch một ước nguyện chân thành :

Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào họa ca
Một nốt trầm xao xuyến.

” Con chim hót ” để gọi xuân về, mang niềm hạnh phúc yên vui cho mọi người, ” một cành hoa ” để tô điểm cho núi sông, một nốt nhạc trầm ” xao xuyến ” trong khúc ca mừng quýnh tự hào động viên, khuyến khích. Chữ ” tôi ” ở khổ thơ đầu được sửa chữa thay thế bằng chữ ” ta ” đầy hào hứng, sảng khoái, nó biểu lộ tư thế hòa mình của nhà thơ vào đời sống, vào mùa xuân đến với mọi người .Mỗi người góp sức ” một mùa xuân nho nhỏ ” đã là một : cuộc dâng hiến thật khá đầy đủ, thật toàn vẹn .

Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dà là khi tóc bạc

Nếu có ý thức hết mình, sống hết mình, lao động hết mình thì mùa xuân làm gì có tuổi ? Mùa xuân nho nhỏ là một ẩn dụ đầy phát minh sáng tạo khắc sâu sáng tạo độc đáo : ” Mỗi cuộc sống đã hóa núi sông ta ” ( Nguyễn Khoa Điềm ). ” Nho nhỏ ” và ” lặng lẽ ” là cách nói nhã nhặn, chân thành. ” Dâng cho đời ” là lẽ sống đẹp, cao quý. Thanh Hải như nhắc ta hãy sống cho tổng thể, sống cho tình thân ái bát ngát và sống để góp sức toàn vẹn cho quốc gia, cho cuộc sống. Phải chăng đây chính là điều mong ước tột cùng đã đi theo tác giả suốt cuộc sống ? Dù vẫn biết ngày mai rất hoàn toàn có thể sẽ phải từ giã cõi đời này nhưng tiếng thơ Thanh Hải vẫn tràn ngập niềm tin và hy vọng vào đời sống .Khổ thơ cuối là tiếng hát yêu thương :

Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế.

Nam ai, Nam Bình là hai giai điệu nổi tiếng của xứ Huế từ bao đời nay. Câu hát truyền thống lịch sử ấy đi mãi cùng trái tim một người con đến tích tắc sau cuối vẫn còn mong mỏi mãnh liệt hơn khi nào hết khát vọng góp sức vẹn toàn cho quê nhà quốc gia .Mùa xuân nho nhỏ là một bức tranh mùa xuân vạn vật thiên nhiên tuyệt đẹp, vừa là tiếng hát nhẹ nhàng tha thiết, sâu lắng về khát vọng góp sức cho quốc gia của nhà thơ Thanh Hải. Và đó cũng chính là một ” mùa xuân nho nhỏ ” mà Thanh Hải để lại cho đời trước lúc đi xa .

Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 6

Thanh Hải là một nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Mỹ. Là con người tài hoa, giàu sức sống nghệ thuật và thẩm mỹ và lắng nghe được nhiều âm thanh của đời sống, Thanh Hải đã dâng cho đời nhiều áng thơ có giá trị. Ngòi bút của ông đã góp thêm phần thiết kế xây dựng nền văn học cách mạng ở miền Nam từ những ngày đầu .Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ là tâm sự của ông trong những ngày cuối của cuộc sống. Tình cảm dạt dào và tâm lý sâu lắng trong tâm tư nguyện vọng của ông đã gởi gắm vào bài thơ. Đó là tình yêu quốc gia bát ngát, niềm thương mến thiết tha so với đời sống đang bước vào thời kì thiết kế xây dựng .Mở đầu bài thơ, Thanh Hải đưa ta về với vạn vật thiên nhiên tươi đẹp, về với đất trời đang bước vào mùa xuân mới :

Mọc giữa dòng sông xanh,
Một bông hoa tím biếc,
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời.

Mùa xuân được miêu tả bằng những hình ảnh dòng sông xanh, bông hoa tím biếc cùng với tiếng hót trong trẻo của chim chiền chiện. Cảnh mùa xuân ấy gợi ra một khoảng trống tươi mát, dịu dàng êm ả và đằm thắm. Cảnh vật mùa xuân đã làm tác giả dâng lên một niềm xúc cảm. Tiếng ơi trong câu thơ là hô ngữ, là từ quyến rũ biểu lộ sự thân thương, yêu thương. Hai tiếng hót chi là cách, nói dịu ngọt của người dân xứ Huế đã làm tăng tính biểu cảm của vần thơ. Tác giả đã mượn tiếng chim hót để biểu lộ xúc cảm của mình về bức tranh mùa xuân. Tác giả không chỉ biểu lộ sự trân trọng, nâng niu những cái đẹp trong mùa xuân ấy :

Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Động từ hứng đã diễn đạt được tâm trạng của tác giả trước cảnh sắc mùa xuân. Có ai ngờ tiếng chim hót vang trời lại đọng thành giọt lộng lẫy rơi xuống ? Phải chăng đây không chỉ là âm thanh của tiếng chim mà là âm thanh của mùa xuân, âm thanh của đời sống đang khơi dậy trong lòng tác giả ? Tâm hồn nhà thơ đang chan hòa cùng đời sống, cùng mùa xuân tươi đẹp một cách giật mình .Từ mùa xuân của đất trời, xúc cảm thơ chuyển sang mùa xuân của quốc gia một cách tự nhiên :

Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trài dài nương mạ.

Đây là hình ảnh của quốc gia với hai trách nhiệm kế hoạch : chiến đấu và sản xuất. Mùa xuân của quốc gia hòa cung niềm vui trong chiến đấu và niềm vui trong lao động sản xuất. Lộc là hình ảnh của mùa xuân. Đó là chồi non, cành biếc mơn mởn. Lộc là sự sinh sôi, nảy nở, là sức sống mãnh liệt đang vươn lên. Trong chiến đấu, lộc giắt đầy quanh sống lưng là hình ảnh người lính khoác trên sống lưng vành lá ngụy trang xanh tươi để che mắt quân địch và còn là hình tượng của sức sống mùa xuân, là sức mạnh của dân tộc bản địa. Trong sản xuất, lộc trải dài nương mạ là hình ảnh của sự lao động cần mẫn đã làm nên một màu xanh bát ngát ruộng đồng. Người nông dân đã góp thêm phần tô điểm cho mùa xuân quốc gia. Hậu phương và tiền tuyến luôn song hành. Người cầm súng và người nông dân lao động, đều đem đến mùa xuân cho quốc gia giữa mùa xuân của đất trời. Cả dân tộc bản địa đang bước vào mùa xuân với tâm thế khẩn trương và hào hứng :

Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao.

Hối hả, rối loạn là những từ láy diễn đạt sự gấp gáp, khẩn trương, náo nhiệt. Cặp từ láy ấy cùng với điệp ngữ tổng thể như … làm cho câu thơ vang lên nhịp diệu vui vẻ, can đảm và mạnh mẽ. Đó là hình ảnh quốc gia và dân tộc bản địa đang bước vào mùa xuân của thời đại mới, thời đại Hồ Chí Minh. Trong mùa xuân tươi đẹp ấy tác giả không quên suy ngẫm về quá khứ của quốc gia và cội nguồn dân tộc bản địa :

Đất nước bốn ngàn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.

Tác giả đã thể hiện niềm cảm thụ và tự hào về quốc gia. Chặng đường lịch sử vẻ vang đã qua với bao gian lao, khó khăn vất vả. Bốn nghìn năm lập quốc tỏa sáng nền văn hiến Đại Việt, sức mạnh dân tộc bản địa được khẳng định chắc chắn, quốc gia vẫn vĩnh cửu và đi lên. Đất nước như vì sao là sự so sánh đầy ý nghĩa. Sao là nguồn sáng vô tận, là vẻ đẹp của thiên hà, vẻ đẹp vĩnh hằng trong khoảng trống và thời hạn. Đây là niềm tự hào về quốc gia Nước Ta anh hùng, bất diệt .Đất nước ấy luôn vững mạnh, đi lên từng ngày. Hành trình đi tới tương lai của quốc gia vẫn không ngừng, cứ đi lên là sự biểu lộ chí khí, quyết tâm của dân tộc bản địa Nước Ta .Trước mùa xuân của vạn vật thiên nhiên, mùa xuân của quốc gia, sự đi lên của đời sống, tác giả khát khao được hòa nhập vào đời sống của quốc gia :

Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến.

Điều tâm niệm của tác giả thật chân thành thâm thúy. Con chim hót, một cành hoa là những hình ảnh đẹp của vạn vật thiên nhiên. Một nốt trầm trong giàn hợp xưởng là âm thanh mà mọi người đều thích nghe. Tác giả muốn thao tác, muốn góp sức cho cuộc sống, góp sức cho quốc gia. Điệp từ một trong đoạn thơ miêu tả sự rất ít, nhã nhặn nhưng hình ảnh con chim, cành hoa, nốt trầm sau cuối dã dồn vào hình ảnh thật rực rỡ :

Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.

Khát vọng của tác giả tuy chứa đựng sự khiêm nhường qua hình ảnh nho nhỏ, lặng lẽ nhưng biểu lộ một tiếng lòng cao quý, biểu lộ một nhân sinh quan cao đẹp : phải góp sức cho quốc gia, dù là nhỏ bé, và phải không ngừng góp sức cho cuộc sống. Mỗi con người hãy là một mùa xuân nho nhỏ để tạo ra sự mùa xuân bất diệt của quốc gia. Một xã hội tốt đẹp thì mỗi con người phải tốt đẹp. Đây là điều tâm niệm và khát vọng của nhà thơ trước lúc đi xa vĩnh biệt cuộc sống .Cảm xúc chân thành của nhà thơ không chỉ dừng lại ở khát vọng về đời sống, tâm niệm về cuộc sống, tình cảm so với quê nhà, quốc gia mà còn thể hệ qua khúc hát yêu thương :

Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế.

Nam ai và Nam bình là hai điệu dân ca Huế, phách tiền là một nhạc cụ dân tộc bản địa điểm nhịp cho lời ca. Hình ảnh xin hát miêu tả tình yêu thương, gắn bó với quê nhà, sự khao khát về đời sống mùa xuân. Tiếng hát ở đây cũng là tiếng lòng của tác giả, nó ngọt ngào sâu lắng và gây được sự đồng cảm với toàn bộ mọi người .Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải là một bài thơ rực rỡ. Với thể thơ năm chữ, giọng thơ lúc can đảm và mạnh mẽ, lúc tha thiết ngân vang, âm hưởng nhẹ nhàng xuyên khổ thơ, tác giả đã thể hiện cảm hứng trước mùa xuân của vạn vật thiên nhiên, quốc gia và khát vọng đẹp tươi muôn được dâng hiến cho cuộc sống trước lúc đi xa .

Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 7

Giây phút tiên phong khi năm mới gõ cửa, hãy hòa mình vào những vẻ đẹp của mùa xuân qua bài thơ ” Mùa xuân nho nhỏ ” của nhà thơ Thanh Hải một bài thơ từ lâu đã trở thành một khúc ca quen thuộc mỗi độ quốc gia vào xuân .Mùa xuân đã về trên quốc gia Nước Ta tươi đẹp của tất cả chúng ta. Đâu đây dặt dìu lời ca êm dịu về ” Mùa xuân nho nhỏ ” của Thanh Hải :

Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ôi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Mùa xuân xứ Huế thơ mộng hiển hiện trước mắt ta. Chỉ một bông hoa tím mỏng mảnh, mọc giữa dòng sông Hương xanh lè mà sao sức sống lại dồi dào mãnh liệt đến vậy ? Và cũng chỉ một con chim chiền chiện cất lời, mà sao tiếng hót vang xa bay bổng đến thế ? Từng giọt âm thanh tiếng chim thả vào khoảng trống, quy tụ tổng thể ánh sáng, sự thanh khiết trong lành của đất trời mùa xuân nên nó cứ lộng lẫy, lộng lẫy. Không cầm lòng được, nhà thơ bất chợt đưa tay ra hứng lấy âm thanh ấy, những mong chớp lấy điều diệu kì của vạn vật thiên nhiên tươi đẹp trên quê nhà. Sự quy đổi cảm xúc trong ông diễn ra thật nhanh gọn, giật mình, mà cũng thật tinh xảo. Rồi ông đưa mắt nhìn những chồi non lộc biếc đậu trên vành lá ngụy trang của người ra trận, trải dài theo bước chân người ra đồng, trên khắp quốc gia mình. Mặc dù tất cả chúng ta vừa ngưng nghỉ tiếng súng ở hai đầu biên cương, mặc dầu thời bao cấp vẫn in hằn dấu vết trong mỗi mái ấm gia đình Nước Ta, nhưng thành quả chiến đấu và lao động suốt 4.000 năm lịch sử dân tộc đã ngời ngời trong mùa xuân 1980 ấy .

Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.

Quả thực là ” chẳng quân địch nào ngăn nổi bước ta đi ” .Bằng sự mẫn cảm, bằng niềm tin son sắt, Thanh Hải đã nhận ra sức sống bền chắc và tư thế luôn vững vàng thăng quan tiến chức của dân tộc bản địa ta. Đến thời điểm ngày hôm nay, mùa xuân 2017 sắp về, ta càng chứng minh và khẳng định rằng điều Thanh Hải dự báo từ 37 năm trước đã, đang và mãi mãi là hiện thực trên Tổ quốc thân yêu của tất cả chúng ta. Đáng trân trọng biết bao, tấm lòng của một người con đất Việt ! Khi đang lâm bệnh nặng, sắp từ giã cõi đời, còn phải sống trong thiếu thốn khó khăn vất vả, ông vẫn có những cảm nhận vô cùng tươi tắn về vạn vật thiên nhiên, về quốc gia, về đời sống. Phải chăng, có sự đồng điệu trong tâm hồn thi sĩ :

“Tôi lại nhìn như đôi mắt trẻ thơ
Tổ quốc tôi, chưa đẹp thế bao giờ”.

(Tố Hữu)

Từ niềm say sưa trước mùa xuân vạn vật thiên nhiên và đời sống trên quốc gia, Thanh Hải đã chân thành thể hiện ước nguyện của bản thân :

Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến

Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.

Tuy đó là ước nguyện khiêm nhường ( muôn hóa thân làm những thứ nhỏ bé : Một con chim, một cành hoa, một nốt trầm, một mùa xuân nho nhỏ để ” lặng lẽ dâng cho đời ” ). Nhưng đó là ước nguyện rất tự nhiên, đẹp tươi, sáng trong như vạn vật thiên nhiên tươi đẹp, trong sáng ( con chim, cành hoa ), rất bền chắc, thiết tha :

Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.

Đó cũng là ước nguyện rất là chân thành của Thanh Hải. Bởi vì cả cuộc sống ông đã bám trụ ở quê nhà ( vùng Thừa Thiên Huế ) cùng đồng bào, chiến sỹ đánh giặc qua hai cuộc kháng chiến ác liệt trường kì. Từ vùng đất này, những bài thơ ” Mồ anh hoa nở “, ” Cháu nhớ Bác Hồ ” của ông đã có sức lay động sâu xa tâm hồn bao bạn đọc. Rồi đến giờ phút ở đầu cuối, ông vẫn như con tằm rút ruột nhả tơ, dâng cho đời ” mùa xuân nho nhỏ ” thiết tha nồng nàn từ đáy tâm can. Những ” nốt trầm ” ấy sao mà ” xao xuyến “, sao mà đắm say !Bài thơ của Thanh Hải đề cập đến yếu tố nhân sinh quan. Sống có ích, sống đẹp là có góp sức cho đời. Vậy mà nó không hề khô cứng như lời giáo huấn đạo lí. Bởi vì, tác giả đã nói bằng xúc cảm thực, bằng những điều tâm niệm chân thành, thiết tha, bằng giọng thơ nhẹ nhàng và hình ảnh thơ bình dị. Chính do đó những dòng thơ của ông thấm sâu vào lòng người, thức tỉnh những ước nguyện, những cách sống đẹp của mỗi con người .Mùa xuân nay đi trong dìu dặt lời ca :

Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm tình…

Ta thấy nhớ Thanh Hải nhớ một ” Mùa xuân nho nhỏ ” của dân tộc bản địa thiết tha

Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài tham khảo 8

Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ được Thanh Hải sáng tác năm 1980 khi nhà thơ đang nằm trên giường bệnh. Bài thơ là tiếng lòng thiết tha, yêu dấu và gắn bó với quốc gia, với cuộc sống và bộc lộ chân thành một ước nguyện hiến dâng .Mở đầu bài thơ là bức tranh mùa xuân của vạn vật thiên nhiên được phác hoạ bằng vài nét chấm phá :

Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc,
Ơi! con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời.

Chỉ bằng vài nét đơn sơ mà rực rỡ, với những hình ảnh nho nhỏ, thân quen, bình dị, nhà thơ đã vẽ lên bức tranh xuân thơ mộng, đậm phong vị xứ Huế. Bức tranh có khoảng trống thoáng đãng, sắc màu tươi tắn, hài hoà và âm thanh rộn ràng vui tươi của tiếng chim chiền chiện. Cách lựa chọn hình ảnh dòng sông xanh, bông hoa tím, cách sử dụng những từ ngữ ơi, chi đi liền sau động từ hót khiến người đọc liên tưởng đến quê nhà xứ Huế và cả tâm trạng say đắm hân hoan của tác giả. Dường như thấp thoáng đâu đó trong câu thơ là màu xanh của dòng Hương giang mềm mại và mượt mà và những tà áo dài tím biếc của những cô gái Huế mộng mơ, cùng với âm thanh rộn ràng, vui tươi của tiếng chim chiền chiện, khiến mùa xuân của cố đô trầm mặc, chợt trở nên rực rỡ tỏa nắng, rộn ràng. Cảm xúc của tác giả trước mùa xuân còn được miêu tả ở cụ thể rất tạo hình :

Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Giọt âm thanh của tiếng chim thật trong, thật tròn, vang ngân giữa khoảng trống, đọng lại thành từng giọt hữu hình lộng lẫy như hạt ngọc, nhà thơ đưa tay hứng với tổng thể sự trân trọng, đắm say. Sự quy đổi cảm xúc khiến hình ảnh thơ trở nên lộng lẫy, đa nghĩa góp thêm phần miêu tả toàn vẹn hơn niềm say sưa, ngây ngất của tác giả trước vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên, trời đất vào xuân .Từ mùa xuân của vạn vật thiên nhiên, trời đất nhà thơ chuyển sang cảm nhận về mùa xuân của quốc gia. Tác giả hướng tình cảm của mình tới những con người đang làm đẹp mùa xuân :

Mùa xuân người cầm súng
Lộc dắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ.

Những câu thơ tạo ra hình ảnh sóng đôi đẹp như hai vế của câu đối mừng xuân nói về những người chiến sỹ bảo vệ và những người lao động dựng xây quốc gia. Lộc theo bước chân người cầm súng ra trận, theo bàn tay người lao động ra đồng và gieo mùa xuân đến khắp mọi miền quốc gia. Có lẽ thế cho nên mà không khí khẩn trương, rộn ràng, náo nức lan toả khắp tứ thơ :

Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao.

Điệp từ tổng thể, từ láy quay quồng, rối loạn tạo nên nhịp điệu mùa xuân quay quồng, hào hùng, mở ra những cảm nhận chan chứa tự hào về quốc gia :

Đất nước bốn ngàn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.

Hình ảnh so sánh đẹp : quốc gia như vì sao toả sáng, luôn hoạt động và tăng trưởng không ngừng, có ý nghĩa khuynh hướng, giục giã mọi người hăng say góp sức kiến thiết xây dựng quê nhà .Trước mùa xuân của quốc gia, nhà thơ tâm niệm về mùa xuân riêng của mỗi cuộc sống và dạt dào một khát vọng hiến dâng :

Ta làm con chim hót
Ta làm một canh hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến.

Nếu ở đầu bài thơ tác giả miêu tả những hình ảnh làm đẹp thêm, tô điểm thêm cho mùa xuân là âm thanh náo nức vang trời của tiếng chim chiền chiện và sắc màu tím biếc êm ả dịu dàng của cánh lục bình nhỏ trên sông thì ở đây tứ thơ được tái diễn, tạo ra sự đối ứng ngặt nghèo. Tác giả mong ước được làm bông hoa toả ngát hương, con chim mang tiếng hót và nốt trầm xao xuyến để hiến dâng nhưng không làm mất đi nét riêng của mỗi người. Đó thực sự là lời tâm niệm chân thành, tha thiết, khiêm nhường và khát khao được góp sức phần tinh tuý nhất của mình làm đẹp thêm mùa xuân của quê nhà, xứ sở mà không bị số lượng giới hạn bởi thời hạn, tuổi tác :

Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.

Mùa xuân nho nhỏ là một phát minh sáng tạo giật mình, độc lạ mà tự nhiên, hài hòa và hợp lý của nhà thơ, bởi mùa xuân vốn là một khái niệm chỉ thời hạn thế mà ở đây mùa xuân lại có khối, có hình, một hình hài nho nhỏ thật xinh xắn. Mùa xuân đã trở thành một ẩn dụ nói về khát vọng, một lẽ sống cao đẹp, một ý thức khiêm nhường góp sức mình làm đẹp thêm mùa xuân của vạn vật thiên nhiên, quốc gia. Điệp từ dù là đặt ở đầu hai câu thơ liên tục có ý nghĩa chứng minh và khẳng định cho khát vọng dâng hiến miệt mài, không stress của tác giả .Thể thơ năm chữ có nhạc điệu trong sáng, tha thiết, thân thiện với dân ca nhiều hình ảnh đẹp, giản dị và đơn giản, quyến rũ, những so sánh và ẩn dụ phát minh sáng tạo đã góp thêm phần tạo nên thành công xuất sắc không nhỏ cho bài thơ .Bài thơ kết thúc khi đã làm lay động trái tim mỗi người bởi chất hoạ quyến rũ, chất nhạc vấn vương và ước nguyện thiết tha chân thành của tác giả. Dường như ước nguyện nhỏ bé khiêm nhường ấy không còn là của riêng Thanh Hải mà đã trở thành tiếng lòng chung của nhiều người. Bởi vậy mà đọc xong bài thơ em muốn tự hỏi mình một điều giản dị và đơn giản :

Ôi sống đẹp là thế nào hỡi bạn?
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình!

Audio Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

Video Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

Để hiểu rõ hơn tác phẩm Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải cũng như học tốt môn Ngữ văn lớp 9, mời các bạn tham khảo các chuyên mục và bài viết:

  • Soạn Văn Lớp 9 (ngắn nhất)
  • Soạn bài lớp 9: Mùa xuân nho nhỏ
  • Soạn Văn 9: Mùa xuân nho nhỏ ngắn nhất
  • Văn mẫu: Phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của tác giả Thanh Hải
  • Phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải
  • Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải Bồi dưỡng HSG Ngữ Văn 9

Trên đây VnDoc đã ra mắt tới những bạn học viên bài Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải gồm 5 bài văn mẫu, giúp những bạn học viên có thêm nhiều tài liệu tìm hiểu thêm, sẵn sàng chuẩn bị tốt cho bài giảng sắp tới…………………………………..Ngoài Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải. Mời những bạn học viên còn hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm những đề thi học kì 1 lớp 9, đề thi học kì 2 lớp 9 những môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và tinh lọc. Với đề Thi vào lớp 10 năm 2019 này giúp những bạn rèn luyện thêm kiến thức và kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn. Chúc những bạn ôn thi tốt

Source: https://vvc.vn
Category : Vượt Khó

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay